Chương 1679 Năng lực thành Thần (2)
Vào đến thành Đỗ Địch An nhìn thấy Đế Đô không khác mấy trong ký ức của Phi Nguyệt, phồn hoa, náo nhiệt, trị an nghiêm ngặt, kiến trúc kỳ lạ mà hùng vĩ, gần cổng lớn có lượng lớn kẻ Đi Săn dạo chơi, hiếm thấy có dân thường phổ thông, mà nơi gần đó có mấy cửa tiệm nhỏ đang treo nội tạng và vảy móng của ma vật để bán, còn có những cửa tiệm bày thông tin và hình ảnh bên ngoài vách tường để buôn bán tình báo.
Đỗ Địch An ngủ say ba trăm năm, mà Đế Đô xây dựng sau tai họa cách đây khoảng hơn hai trăm năm lịch sử, gần ba trăm năm văn hóa đi săn ma vật sớm đã sinh sôi nảy nở đến mức cực hạn ở nơi này.
Đỗ Địch An cũng không vội đi tìm Ma Đế mà dẫn đám người Neuss tùy ý đi dạo chơi, đợi sau khi đi xa cánh cổng lớn đến gần một tòa nhà phồn hoa của cư dân trong thành phố của Đế Đô thì ăn uống một bữa, sau đó lại dẫn đám người Neuss đến trường giao dịch săn bắn buôn bán hồn trùng trong thành phố.
Trong mỗi một thành phố đều có thể nhìn thấy cửa tiệm bán hồn trùng, nhưng những cửa tiệm này đều không phải là cửa tiệm tư nhân mà lại giống như cửa tiệm liên minh, là cửa tiệm liên minh dưới trướng của sản nghiệp hồn trùng trong kinh doanh của bảy đại Vương giả.
Tất cả hồn trùng được bán ra đều có quyền lợi hợp pháp, mà hồn trùng tư nhân bán ra lại là hành vi phạm pháp, bắt được thì sẽ bị phán tử hình.
Trong trường giao dịch săn bắn, ngoại trừ nơi buôn bán hồn trùng còn có tăng cường ma ngân cùng với cửa tiệm bán các loại trang bị cho kẻ Đi Săn, ở đây lợi dụng năm mảnh hồn trùng cùng loại tăng cường ma ngân vốn không phải là bí mật mà là thông tin công khai.
Đỗ Địch An nhìn thấy quảng trường giao dịch này treo lá cờ của Huyết Kinh Quân Vương, biết ngay nơi này là sản nghiệp dưới trướng của Huyết Kinh Vương giả nên lúc này đã tạo ra một lệnh bài Huyết Kinh của Huyết Kinh Quân Vương, đi vào trong lầu cửa tiệm liên minh buôn bán hồn trùng.
Bên trong tòa nhà cửa tiệm liên minh rộng rãi giống như một trung tâm thương mại khổng lồ, vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy rất nhiều cửa tiệm độc lập, bên ngoài treo các loại thương hiệu hồn trùng khác nhau, có người chuyên kinh doanh hồn trùng sức mạnh, có người chuyên kinh doanh hồn trùng ẩn nấp, còn có người trực tiếp treo tên của một con hồn trùng Truyền Kỳ nào đó thu hút rất nhiều ánh mắt của người qua đường.
Đỗ Địch An dẫn đám người Neuss đi thẳng lên tầng hai, không xem nhiều ở tầng trệt, tầng trệt đều là cửa tiệm do các gia tộc quyền quý kinh doanh, quản lý dưới sản nghiệp Vương giả để hưởng chút lợi lộc, mà thứ tốt thật sự đều ở tầng hai và tầng ba, bên trong là các cửa tiệm Vương giả tự kinh doanh, giá cả hợp lý tương đương với giá bán chính thức, hồn trùng đều là hàng thật giá thật không có bao bì giả.
Môi trường tầng hai cũng yên tĩnh hơn tầng trệt nhưng vẫn có không ít kẻ đi Săn có vóc dáng cường tráng đang đi dạo, lựa chọn.
Đỗ Địch An dẫn đám người Neuss đi tới trước một cửa tiệm, cô gái bán hàng bên trong thấy bọn họ đông người, đôi mắt lập tức sáng lên, biết là mối làm ăn lớn tới cửa nên lập tức nghênh đón.
“Tiên sinh, ngươi muốn xem loại hồn trùng nào?”
Đỗ Địch An đưa tay lật lệnh bài Huyết Kinh ra nói: “Bảo quản lý nơi này của các ngươi ra đây.”
Cô gái phục vụ nhìn thấy lệnh bài Huyết Kinh dữ tợn, sắc mặt thay đổi, cung kính lùi lại thông báo cho chủ tiệm, rất nhanh đã liên lạc được với quản lý của cửa tiệm liên minh này.
Quản lý cửa tiệm liên minh là một người trung niên mặc âu phục giày da, sau khi nhìn thấy lệnh bài Huyết Kinh Đỗ Địch An xuất ra thì sắc mặt khẽ thay đổi, khách sáo nói: “Không biết đại nhân tới đây có nhu cầu gì?”
“Chuẩn bị cho ta một nhóm Cực Băng trùng, tính dựa theo số người ở đây.” Đỗ Địch An dặn dò.
Quản lý trung niên hơi giật mình nhìn lướt qua đám người Neuss phía sau Đỗ Địch An, trên mặt lộ ra vẻ khó xử nói: “Đại nhân, đừng nói hiện tại là thời kỳ phi thường, cho dù là thời kỳ bình thường thì Cực Băng trùng cũng đang bị khống chế chặt chẽ, chỉ sợ là…”
“Thời kỳ phi thường sao?” Đỗ Địch An nhìn hắn: “Để ta xem xem.” Hắn giơ tay lên, cánh tay duỗi dài bóp chặt trán của quản lý trung niên, ngón tay bên trong vươn ra đâm vào trong đầu hắn lật xem những ký ức.
Trợ lý và thị nữ xung quanh nhìn thấy vậy sợ tới mức sắc mặt thay đổi, muốn hét lên bảo ngừng lại, ý niệm của Đỗ Địch An vừa động trên cánh tay đã phân hóa ra mấy xúc thể như độc xà quét ngang ra quấn quanh siết chặt cổ hắn, dồn dập siết chết.
Sau vài hơi thở, Đỗ Địch An thu hồi bàn tay lại rồi nói với quản lý trung niên: “Chuyển toàn bộ Cực Băng trùng gần đây đến đây hết đi.”
“Vâng, đại nhân.” Quản lý trung niên đờ đẫn nói, lúc ký ức bị đọc Đỗ Địch An còn tiện tay làm xáo trộn ký ức của hắn biến hắn thành người hầu.
Một lát sau, hắn đưa ba con Cực Băng trùng và hơn mười con hồn trùng Truyền Kỳ đến trước mặt Đỗ Địch An. Trong những hồn trùng Truyền Kỳ này chỉ có hai con hồn trùng hai sao còn lại đều là Truyền Kỳ một sao. Đỗ Địch An bảo Macon và Aurora, Kiawe lựa chọn hồn trùng Truyền Kỳ mà mình yêu thích trước, sau đó phân cho bọn họ ba con Cực Băng trùng, lại giúp bọn họ tiến vào trấn giữ, rất nhanh ba cường giả Vực Sâu được sinh ra trong tòa thương lâu này.
Kỹ thuật chiến đấu cần trải qua muôn ngàn thử thách, nhưng tiến hóa thân thể chỉ cần có tài nguyên là có thể làm được.