Chương 1680 Biến đổi
Lúc Đỗ Địch An cho ba người họ nhập hồn trùng, bỗng nhiên hắn suy nghĩ có thể thông qua năng lực của bản thân tạo ra Cực Băng trùng từ đó thay thế nhu cầu của Cực Băng trùng hay không? Nếu là như vậy, có nghĩa là hắn cũng có thể tạo ra Cực Băng Trùng Vương!
Thậm chí, hắn còn có thể tạo ra một phần ký ức chiến đấu truyền vào trong đầu đám người Neuss, để cho bọn họ đạt được kinh nghiệm chiến đấu phong phú trong nháy mắt!
Ý nghĩ như vậy khiến Đỗ Địch An chấn động, nếu thật sự có thể làm được thì có nghĩa là hắn tiện tay đã có thể chế tạo một thế hệ quân mạnh mẽ!
Mà suy đoán này rất có khả năng làm được!
Đỗ Địch An nghĩ là làm, hắn bảo quản lý cửa tiệm liên minh phong tỏa thương lâu rồi đuổi hết tất cả mọi người, chỉ còn lại đám người hắn và Neuss, sau đó hắn lập tức thử khống chế thân thể của mình, hồi phục lại phương diện gien chế tạo ra Cực Băng trùng.
Rất nhanh, một con Cực Băng trùng nở ra trong lòng bàn tay hắn, trong suốt long lanh, là một bộ phận gien trên thân thể của hắn, đợi sau khi thành hình hắn sẽ cắt đứt liên hệ với Cực Băng trùng này để Cực Băng trùng trở thành một sinh mạng độc lập!
Chỉ là dù Cực Băng trùng này có tất cả đặc điểm của Cực Băng trùng bên ngoài nhưng lại giống như không có sinh mệnh, không nhúc nhích.
“Cực Băng trùng không có trái tim, cấu tạo phức tạp hơn cơ thể con người, nếu như chỉ chế tạo một trái tim đối với ta rất dễ dàng, nhưng tế bào toàn thân Cực Băng trùng đều tương đương với trái tim có thể không ngừng lột xác sinh sản, mà cấu tạo của tế bào ta đã thoát ly sự khống chế của ta nên không cách nào tự chủ sinh sôi nảy nở.” Đỗ Địch An nhíu mày, Cực Băng trùng do hắn tạo ra cũng có thể xem như Cực Băng trùng thật sự.
Nhưng Cực Băng trùng vừa cắt đứt liên hệ với hắn đã lập tức chết đi.
Tuổi thọ chỉ trong nháy mắt.
“Làm thế nào để cho nó có sinh mạng?” Đỗ Địch An cảm thấy khó giải quyết, đây là vấn đề lớn, nhưng nếu như có thể chinh phục vấn đề này thì có nghĩa là suy đoán lúc trước của hắn không còn trở ngại nữa, trong khoảnh khắc có thể chế tạo ra một thế hệ quân mạnh mẽ!
“Muốn chúng nó sống sót phải tạo ra một ý thức trong cơ thể của chúng, để ý thức này dẫn dắt thân thể không ngừng vận chuyển…” Rất nhanh, tốc độ tư duy của Đỗ Địch An nghĩ ra một cách đột phá, lập tức dệt ra một đoạn ký ức đưa vào trong cơ thể Cực Băng trùng này, không bao lâu sau Cực Băng trùng này chậm rãi bò lên giống như một con rắn tuyết trắng dài, bơi đến chân Đỗ Địch An, thân mật ma sát ống quần hắn.
Ánh sáng trong mắt Đỗ Địch An phóng đại, thật sự có khả quan!
Không nói đến Cực Băng trùng này có thể tiến vào trong cơ thể con người hay không, nếu có thể thay thế Cực Băng trùng thật sự, chỉ riêng tình hình trước mắt cũng có nghĩa Đỗ Địch An chẳng những có thể thay đổi kết cấu các loại vật chất như mỏ than kim loại mà còn có thể chế tạo ra sinh mệnh sống!
Phải biết rằng, Cực Băng trùng có cấu tạo phức tạp hơn nhiều so với Nhân loại, hiện giờ có thể chế tạo ra Cực Băng trùng có nghĩa là cũng có thể tạo ra con người?
Nếu vậy thì có khác biệt gì với Thần thật sự chứ?
Hắn hồn nhiên quên đi đám người Neuss xung quanh, kích động lập tức ra tay phân chia sản sinh ra tế bào dư thừa thông qua tế bào của bản thân, di chuyển nó đến lòng bàn tay tạo thành một thân thể giống người, lại tạo một trái tim sống đập thình thịch.
Lúc hắn cắt đứt liên hệ, máu thịt di chuyển ra từ lòng bàn tay hắn tạo thành một người đàn ông trẻ tuổi ngỡ ngàng đứng ngây ngốc, ánh mắt trống rỗng, trên người tản ra sức sống dồi dào!
Sinh mệnh!
Đỗ Địch An kích động đứng mạnh lên.
Mà đám người Neuss và Aurora đứng bên cạnh cùng với đám người thân cận của họ nhìn thấy cảnh quỷ dị này đều hốt hoảng, khó tin được, ngoại trừ dao động còn có mấy phần khiếp sợ!
Đỗ Địch An kích động vòng quanh nhìn trái nhìn phải người đàn ông trẻ tuổi được chế tạo ra, dùng cảm nhận nhìn xuyên qua xương cốt và kinh mạch bên trong cơ thể hắn, phát hiện tất cả cấu tạo trong cơ thể kia không khác gì Nhân loại, hơn nữa còn tự hoạt động.
Lúc Đỗ Địch An dò xét người đàn ông trẻ tuổi đó thì người đàn ông trẻ tuổi đó cũng nhìn lại Đỗ Địch An, ánh mắt mờ tịt, bỗng nhiên giơ tay lên vỗ về Đỗ Địch An, dường như muốn chạm vào thế giới này.
Đỗ Địch An nắm lấy tay hắn, người đàn ông đó lập tức dùng sức muốn vùng vẫy nhưng sức lực đâu so được với Đỗ Địch An, không thể giãy dụa điều này khiến người đàn ông trẻ tuổi có chút sốt ruột, hắn cố gắng dùng toàn sức, cơ thể vặn vẹo đứng lên nhưng vẫn không thể nào thay đổi được, bỗng nhiên hắn há miệng cắn vào tay Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An thấy vậy buông tay ra.
Buông tay không phải sợ hắn cắn làm bản thân bị thương mà là đã hoàn thành kiểm tra.
“Mặc dù chưa lập ký ức cho hắn nhưng đã sinh ra bản năng vốn có ban đầu, trông rất giống một đứa trẻ to xác…” Trong đôi mắt của Đỗ Địch An chớp động, nói như vậy người đàn ông trẻ tuổi này cũng được xem như là một sinh mệnh độc lập rồi!
Chế tạo ra sinh mệnh…
Nghĩ đến đã cảm thấy không dám tưởng tượng nổi, nhưng hắn lại hoàn thành dễ dàng chuyện như vậy!
“Hóa ra truyền thuyết Thần Thoại cũng không hẳn là giả, Thần không gì là không làm được, có thể tạo ra vật mà cũng có thể tạo ra người…” Đỗ Địch An lầm bầm, giờ phút này hắn thật sự cảm nhận được cảm giác làm Thần.
Tùy ý như thế, mạnh mẽ như thế!
Đồng thời hắn cũng cảm thấy Nhân loại không có gì là ghê gớm cả, sinh mạng vốn cũng không đáng quý như vậy!