← Quay lại trang sách

Chương 1692 Vương giả Helisha (2)

Trong lồng kim loại xích một con Thi Vương thân cao năm mét, răng nanh dài nhọn, ngón tay bén nhọn giống như cương thi, Thi Vương này không giãy dụa và phản kháng, nó biết giãy dụa cũng không có ích gì, chẳng qua là sau khi đi vào đại điện này, nó theo bản năng cảm giác được một cảm giác nguy hiểm đến cực điểm, làm cho tâm nó nảy sinh sợ hãi!

Lúc nhìn thấy một người thanh niên vô cùng tuấn tú ở trên đế tọa, nó chợt xác định được nơi phát ra nguy hiểm, đúng là đến từ chính trên người người thanh niên này.

Nó khe khé ngửi cặn kẽ, trước tiên đã nhận ra, người thanh niên này không phải là đồng loại, cũng không phải là con người, mùi hết sức quái dị, làm cho nó cảm thấy đói khát, nhưng cảm giác nguy hiểm khác thường này lại làm cho nó cố nén sự đói khát.

Ở trên mâm là một cái nhụy hoa thật lớn, màu đỏ không gì sánh được, tươi đẹp ướt át.

Ánh mắt Đỗ Địch An dừng trên hai kẻ này, đảo qua một lượt, thấu thị dễ dàng phân tích ra cấu tạo nhỏ bé nhất trong cơ thể hai kẻ này, nhụy hoa này hơn phân nửa chính là hạch tâm sinh mệnh của yêu hoa Hierro tỏng vùng cấm sinh mệnh số bảy mà Neuss nói, giờ phút này lại giống như trái tim mà hơi hơi nảy lên, vẫn có sinh mệnh lực, nếu như cải tạo đôi chút có lẽ có thể luyện chế thành một Khôi giáp sinh mệnh cực kỳ mạnh mẽ!

Đây là tài liệu áo giáp thiên nhiên của kẻ Đi Săn, phải biết rằng, sau khi kẻ Đi Săn biến thân ma hóa, sẽ xé rách quần áo ban đầu, cho nên Đế Đô đặc biệt chế tạo tài liệu đặc thù có tính mềm dẻo cực cao, chuyên môn tạo ra áo giáp cho kẻ Đi Săn, nhưng tính phòng ngự lại yếu.

Trong một cái liếc mắt nhìn chăm chú này, trong đầu Đỗ Địch An nảy ra rất nhiều suy nghĩ, đã nghĩ xong công dụng của yêu hoa Hierro này, lập tức lại để ra sau đầu, trong đôi mắt phun ra ánh sáng nóng rực, dừng ở trên người Thi Vương trong lồng.

Thi Vương bị ánh mắt Đỗ Địch An nhìn đến, nhịn không được mà sợ hãi run rẩy, cảm giác giống như là người thường gặp xác sống, cảm giác chính mình tùy thời sẽ bị ăn luôn.

Ngay sau đó ngón tay Đỗ Địch An bắn ra, dữ dội bắn ra mấy chục mét, dễ dàng cắt đứt lồng kim loại chắc chắn, biến hóa thành dạng chùm tóc, quấn quanh Thi Vương, kéo nó đến trước mặt.

Trong sự giãy dụa kêu rên của Thi Vương, sợi tóc chui vào trong đầu nó, hàng loạt trí nhớ hiện lên ở trước mắt.

Rất nhanh, Đỗ Địch An tìm được trong những trí nhớ hỗn loạn thích máu này một vệt ánh sáng tím xinh đẹp, đó là một bóng dáng tuyệt đẹp không dính bụi trần, cả người mặc Đường trang màu tím, trên quần áo dính từng mảng vết máu, bước vào trong lãnh địa của Thi Vương này.

Helisha!

Đỗ Địch An liếc mắt một cái đã nhận ra, đây chính là Helisha hắn đau khổ tìm kiếm! Dù là người này tóc tai hỗn loạn, trên mặt lại dính vết máu, khóe miệng còn có không ít vệt máu để lại, dường như vừa mới nếm qua thứ gì máu chảy đầm đìa, nhưng hắn vẫn liếc mắt một cái là có thể nhận ra, đây chính là người mình muốn tìm.

Ở trong trí nhớ sau đó, Đỗ Địch An thấy được Helisha và Thi Vương này chiến đấu kịch liệt, cũng đánh bại nó, thực lực vô cùng mạnh mẽ! Lúc đánh bại con Thi Vương cấp bậc Chủ Vực Sâu này, hoàn toàn là lấy tư thế nghiền ép mà chiến thắng!

Sau khi đánh bại Thi Vương này, Helisha lại không có ăn luôn nó, mà là trở thành vương mới của vùng lãnh địa này, hợp tác với yêu hoa Hierro kia, sử dụng rất nhiều xác sống dưới trướng dụ dỗ Người Mạo Hiểm và ma vật gần đó đi vào mảnh vùng cấm này.

Hành vi như vậy kéo dài hai ba tháng.

Sau đó Helisha rời khỏi lãnh địa của yêu hoa Hierro, lẻ loi một mình rời đi, không có mang theo xác sống nào.

Nhìn đến chỗ này, trong lòng Đỗ Địch An căng thẳng, nhanh chóng xem trí nhớ lúc sau của Thi Vương này, lại rốt cuộc không nhìn thấy bóng dáng của Helisha nữa. Hắn lập tức đếm ngược trí nhớ của Thi Vương này, phát hiện thời gian Helisha xuất hiện tính đến nay đã là nửa năm, khi đó hắn mới vào Liên bang, ngăn cách hai nơi với nàng.

Thiên địa mênh mông, hai bên xa cách…

Đỗ Địch An nhịn không được nhéo ngực của bản thân, tuy rằng không có trái tim, nhưng hắn vẫn cảm thấy một trận đau nhức hít thở không thông trong lồng ngực, hắn cắn chặt răng, lại một lần nữa trở lại đoạn trí nhớ khi con Thi Vương này và Helisha mới gặp, sau đó chậm rãi dạo chơi.

Ở trong trí nhớ này, sau khi Helisha đánh bại Thi Vương, lấy thịt tươi làm thức ăn, tàn nhẫn sát hại ma vật du đãng đến trong lãnh địa rồi ăn sống giống với chúng nó. Nhưng mà rất nhanh Đỗ Địch An đã thấy được chỗ khác nhau, mỗi cách một đoạn thời gian, Helisha sẽ ngâm thân thể trong nước, không có động tác gì, ngâm mãi đến lúc tro bụi máu huyết trên thân thể bóc ra rồi mới có thể đứng lên.

Loại hành vi này, giống như là nhân loại đang… tắm rửa.

Ngoài ra, ngoài thời gian săn giết thức ăn, nàng thường sẽ ngồi ở trên tán hoa do hoa yêu Hierro dựng lên, qua sát khắp rừng rậm gần đó, nhìn phương xa, nhìn mặt trời, ngẩn người.

Lúc nhìn thấy những hành động này, Đỗ Địch An đột nhiên kinh hãi, chẳng lẽ trong đầu Helisha sinh ra một ý thức thứ hai à?

Từ trong nghiên cứu của Lâm Trường Sinh đối với xác sống, hắn biết xác sống tới một thể chất nhất đinh rồi, trong đầu óc sẽ nảy sinh ra một ý thức thứ hai, giống như Thi Vương thông thường, có ý thức đơn giản.

Mà phần ý thức này theo thời gian càng lâu thì càng thông minh, chỉ số thông minh càng cao.

Một ít Thi Vương sống trên trăm năm, chỉ số thông minh đã không thua kém cường giả nhân loại đa mưu túc trí.