← Quay lại trang sách

Chương 1693 Vương giả Helisha (3)

Lúc này, Đỗ Địch An còn chú ý tới quần áo trên người Helisha, nàng từng yêu thích nhất là quần áo màu tím, hiện giờ lại mặc vào một lần nữa, đây hiển nhiên không phải bộ lúc bản thân và nàng ly biệt, nói như vậy chỉ có một kết luận, đó chính là nàng tự mình tìm được loại quần áo này mặc vào.

Chuyện này cũng nói rõ, chẳng những nàng có trí tuệ, hơn nữa kế thừa một ít yêu thích ban đầu.

Chẳng lẽ là, ý thức của nàng khôi phục sao?

Đỗ Địch An nghĩ đến vậy, mí mắt nhảy dựng mãnh liệt, vô cùng kích động.

Nhưng rất nhanh, hắn lại tỉnh táo lại, nếu nói trước kia hắn còn có thể có ảo tưởng như vậy, như vậy sau khi xem qua trí nhớ của Lâm Trường Sinh, hiểu biết của hắn đối với xác sống đã kỹ càng tỉ mỉ không gì sánh được, ngược lại sẽ không lại có suy nghĩ viễn vông như vậy.

Xác sống tự mình khôi phục ý thức, là chuyện không có khả năng tồn tại.

Ở trong thí nghiệm của Lâm Trường Sinh, xác sống sinh ra ý thức, Thi Vương kế thừa một bộ phận yêu thích ban đầu, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng có khoảng ba phần, còn có một ít sinh ra ý thức, cũng từng hoàn toàn không liên quan, giống như là một người dịu dàng tốt bụng, sinh ra ý thức lại tàn nhẫn thích máu, âm hiểm đê tiện.

Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng những hành vi này của Helisha đích thật là càng phụ họa cho xác sống ba phần kia, sinh ra ý thức, chỉ là kế thừa một bộ phận nhân cách ban đầu mà thôi.

“Nếu nàng khôi phục ý thức, nhất định sẽ đi Sylvia tìm ta, hoặc là trở lại Sylvia, nhưng mà gì cũng không có.” Đỗ Địch An nghĩ đến vậy, trong lòng không khỏi thở dài, tràn ngập mất mát và tiếc nuối.

Lúc ban đầu tìm kiếm Helisha, hắn đã phái các cao thủ có năng lực cảm giác đứng đầu các phương diện đến gần Tường Sylvia tìm kiếm, nhưng không có tin tức của nàng, có thể thấy sau khi nàng rời khỏi, chưa bao giờ trở về.

“Mặc kệ như thế nào, trước hết tìm nàng trở về rồi tính sau, chờ khôi phục ý thức ban đầu của nàng, ý thức thứ hai kia giao cho chính bản thân nàng lựa chọn diệt trừ hay giữ lại.” Trong lòng Đỗ Địch An thầm nghĩ, hắn giơ tay vứt Thi Vương ra ngoài, ném cho Neuss.

Neuss sợ tới mức nhảy dựng, vội vàng ra tay chế ngự, để ngừa tạo loạn.

“Từ cánh đánh nhau của nàng đến xem, đã có thực lực của Vương giả, nếu không tìm được trong biên giới Đế quốc, thì đi ra khỏi Đế quốc mà tìm, dù là tìm khắp tất cả lục địa, tìm khắp cả thế giới, cũng phải tìm ra nàng!” Đỗ Địch An lạnh giọng nói.

Đám người Neuss và Macon giật mình, không nghĩ tới ý chí của Đỗ Địch An cố chấp như thế, trong lòng không khỏi thở dài, tập hợp tất cả tài nguyên Đế quốc, chỉ vì tìm một người phụ nữ, chỉ riêng tìm kiếm ở trong biên giới Đế quốc, cũng đã hao tài tốn của, nếu như tìm kiếm trên toàn thế giới, còn không biết sẽ hy sinh bao nhiêu chiến sĩ, cái này giống như thời cổ đại phóng hỏa đùa chư hầu, là hành vi mười phần hôn quân.

Chẳng qua mọi người đi theo Đỗ Địch An rất lâu, biết ý nghĩa của Helisha đối với Đỗ Địch An, cũng không so sánh với bọn họ được, người sau cho dù biến thành xác sống, Đỗ Địch An cũng không rời không bỏ, cùng ăn cùng ngủ, phần cảm tình này, bọn họ nói vài ba câu cũng không khuyên bảo được, bởi vậy cả đám đều im miệng không lên tiếng.

“Các ngươi đi đi, trở lại ta sẽ để cho Liên bang và Đế quốc Hỏa Long cũng điều động tất cả quân đội đến tìm.” Đỗ Địch An đứng dậy, nói với Neuss: “Ta đi một chuyến đến Thi quốc phương Bắc, xem thực lực của hắn, vượt qua Tường Chiến Thần cũng không phải là việc gì khó, rất có khả năng đi đến phương Bắc, có lẽ sẽ tìm được một ít manh mối ở nơi này, ta đi rồi quay về, nơi này tạm thời giao cho ngươi, để cho mọi người xốc lại tinh thần, không được lười biếng!”

Trong lòng Neuss căng thẳng, muốn nói lại thôi, rất nhanh đã lại thầm thở dài một hơi, ngẩng đầu nghiêm nghị nói: “Vâng!”

Đỗ Địch An để Aurora đi gọi Oa Thần đang chơi đùa ở Đế Đô, bảo nàng về cùng.

Mặc dù Thi quốc phương Bắc này không đáng để lo, nhưng cũng không thể khinh thường, thế lực của Thi quốc cũng không thua Đế quốc là bao, do đặc tính sinh trưởng không hạn chế của xác sống, cộng thêm số lượng lớn xác sống được tạo ra khi thảm họa virut bắt đầu càn quét, khiến cho lãnh thổ mà Thi quốc phương Bắc chiếm lĩnh được rộng hơn gấp đôi lãnh thổ của Đế quốc và Liên bang cộng lại, gần bằng cả diện tích của đại lục Á Châu ở thời đại trước!

Đối với Ma Đế và Lâm Trường Sinh mà nói, Thi quốc vừa không có lai lịch gốc gác, lại không có đủ trí tuệ, mặc dù chiếm nhiều diện tích, vua zombie cấp Vương giả cũng không phải là ít, nhưng tính nguy hại thì lại nhỏ nhất, suy cho cùng, xác sống không thể nào thành thần được!

Một lát sau, Oa Thần rất vui vẻ nhún nhảy suốt đoạn đường theo Aurora trở về.

Đỗ Địch An nhìn thấy nàng, trên khuôn mặt lạnh như băng hơi giãn ra khẽ mỉm cười, chào nàng đi tới, giải thích rõ nguyên do.

Oa Thần hồn nhiên không để ý gì, đồng ý ngay mà không nghĩ ngợi gì thêm.

Lúc này Đỗ Địch An dẫn nàng rời khỏi Đế cung, mới vừa bước ra khỏi cung điện, thì cảm giác cái thế giới này có cái gì không đúng, trong tầm mắt chỉ nhìn thấy mọi thứ trên đời đều mù mờ một màu đỏ nhạt, màu sắc rất nhạt, thậm chí thị giác của người bình thường cũng khó mà phân biệt ra được, nhưng trong mắt hắn lại vô cùng rõ ràng, không khỏi ngơ ngác một lúc.

Đột nhiên, hắn nghĩ đến một chuyện, lập tức ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy giữa bầu trời trong xanh phía chân trời, ngoại trừ mặt trời nóng rực, ở một hướng khác, phía sau đám mây mù mỏng manh xa xăm, lờ mờ có một vầng trăng tròn màu máu!

Trăng máu!