← Quay lại trang sách

Chương 1702 Thi Đế

“Như vậy thì không còn gì tốt hơn rồi.” Đỗ Địch An liếc nhìn hắn, nói: “Với thực lực của các ngươi, nếu muốn đánh hạ Đế quốc và Liên bang, chắc cũng không phải chuyện khó khăn gì đúng chứ, nếu đã là ngươi thông minh, sao trước đây không làm chuyện thông minh như vậy?”

“Nhưng mà chiến tranh cũng không phải là một chuyện thông minh, chỉ có người ngu ngốc bất đắc dĩ bị ép buộc, không thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn, mới phát động chiến tranh.” Thanh niên áo trắng mỉm cười nói: “Giống như hai kẻ mãng phu, không biết nói đạo lý, thương lượng cũng không được, cuối cùng chỉ có thể động thủ.”

Đỗ Địch An hờ hững: “Nhưng đáng tiếc kẻ ngốc trên thế giới này quá nhiều, chỉ có dựa vào nắm đấm, mới có thể đánh tỉnh bọn họ.”

“Cũng may ta chỉ là một kẻ ngốc như vậy.” Thanh niên áo trắng nói.

Đỗ Địch An sâu sắc nhìn hắn, cứ tưởng rằng đến nước này hắn sẽ đại khai sát giới, máu chảy thành sông, không ngờ rằng vị Đại Đế Thi quốc này sớm đã có ý định quy hàng, mặc dù theo hắn thấy, đây là một biện pháp thông minh, nhưng thế giới này có bao nhiêu người biết chọn con đường thông minh chứ?

“Có thể nói rõ lý do không?” Đỗ Địch An hỏi.

Thanh niên áo trắng đối mặt với ánh mắt của hắn, nói: “Ngươi có thể trấn áp Đế quốc và Liên bang, ta nghĩ chắc chắn ngươi chính là “Thần” mà bọn họ cầu mong, nhưng mà bản thân ngươi vốn dĩ là nhân loại, ta tin chắc cho dù ngươi đã từng được bất kỳ phía nào bồi đắp, hôm nay chắc cũng trở về thân thể tự do rồi, nếu như không còn bị bọn họ không chế nữa thì ngươi cũng sẽ không do dự lật đổ bọn họ phải không?

Đỗ Địch An lẳng lặng nghe, nói: “Không sai.”

“Từ một số phương diện mà nói, lập trường của ta và ngươi đều giống nhau, dù sao chúng ta cũng đã từng... đều là nhân loại.” Thanh niên áo trắng thu lại vẻ cười lạnh nhạt trên mặt mình, trong con ngươi dấy lên mấy phần lạnh lùng, nói: “Đế quốc và Liên bang phân biệt quy thuộc Hoang Thần và băng Ma Trùng, cái quốc gia Hoả Long kia, sau lưng cũng thuộc về tay Diễm Ma Trùng, ba thế lực của bọn chúng chiếm giữ ba phía của trái đất, lấy loài người làm vật thí nghiệm, đặt ra chế độ như nhau.”

“Bọn họ là một cái cân thăng bằng, cho dù ta công đánh bất kỳ phía nào, cũng sẽ phá hư cái thế thăng bằng này, một khi phá hư, thì sẽ phát sinh ra tình huống còn tệ hại hơn, đây là một trong những nguyên nhân mà ta không muốn tấn công.”

'Mà nguyên nhân thứ hai, là vì những con người bình thường ngoài kia.”

“Một khi chiến tranh bùng ra, tất nhiên sẽ tử thương vô số người, đồng thời sẽ có thêm càng nhiều người bị cảm nhiễm virus, trở thành nửa người nửa ma như chúng ta, đây là thứ mà ta không muốn nhìn thấy.”

Nghe được những lời này, Đỗ Đich An hơi trợn mắt, mà với định lực của hắn cũng không khỏi không ngạc nhiên biến sắc, cái vịThi Đế này lúc trước nói người muốn chiến tranh là kẻ ngu ngốc thì cũng thôi đi, bây giờ còn nói không bằng lòng chiến tranh là vì để cho nhân loại trong Đế quốc và Liên bang tránh khỏi việc trở thành vật tế? Hơn nữa còn tránh khỏi việc vị cảm nhiễm trở thành xác sống?

Thanh niên áo trắng thấy vẻ mặt kinh ngạc và quái dị của Đỗ Địch An, khẽ cười nói: “Mặc dù ta biết như vậy rất kỳ quái, nhưng ta thực sự nghiêm túc nghĩ như vậy, theo lý thuyết mà nói, người bị cảm nhiễm càng nhiều thì thế lực của ta sẽ ngày càng lớn mạnh, cuối cùng sẽ có một ngày việc thống nhất thiên hạ cũng không phải là hy vọng viễn vông, nhưng mà...”

Hắn dừng lại một chút, cười khổ nói: “Nói thì ngươi cũng không tin, thực ra ta luôn muốn làm một con người.”

Đỗ Địch An nghe xong im lặng một hồi.

Một vị Thi Đế thống ngự vô số xác sống và Thi Vương lại nói muốn làm một con người bình thường?

“Ngươi đang đùa cợt ta à?” Đỗ Địch An tức giận hỏi.

Thanh niên áo trắng khẽ lắc đầu, nói: “Hơn hai trăm năm trước, ta bị cảm nhiễm virus, trở thành xác sống, ta đần độn sau một thời gian ngắn rồi trở thành Thi Vương, ra đời ý thức hiện có của ta, mà sau khi sinh ra ý thức, ta giết vô số người, lây nhiễm vius cho các cường giả trong số họ, để bọn họ biến thành xác sống, kết nạp trở thành thuộc hạ của ta, cùng ta chinh chiến tứ phương.”

“Lúc đó Thi quốc vẫn chưa thành lập, Đế quốc cũng đang kiến tạo Tường Lớn.”

“Ta giết hàng ngàn người, có cả Ma Vật, tốc độ tiến hoá của ta cực kỳ nhanh, tập trung một đám lớn Thi Vương dốc sức phục vụ ta.”

“Vì trở nên mạnh hơn, giết càng nhiều là người, ăn nhiều huyết nhục mỹ vị hơn, ta học tập văn hoá loài người, học tập khoa học kỹ thuật của loài người, học tập cuộc sống của con người...”

Trong mắt của hắn toát ra mấy phần dịu dàng, nhẹ giọng nói: “Học càng ngày càng nhiều thứ, ta phát hiện những thứ thức ăn mỹ vị này, cũng không chỉ dùng để ăn đơn giản như vậy, loài người rất thú vị, hơn nữa sau khi thông hiểu được kiến thức của loài người, ta cũng biết mình là cái gì, cũng biết nguyên do mình ra đời, ta rất muốn biết, ta muốn biết phần kí ức lúc ta làm nhân loại trong não mình rốt cuộc là thứ gì.”

“Trước khi bị cảm nhiễm thành một xác sống ta là một người như thế nào?”

“Đáng tiếc, bất kể là khoa học kỹ thuật của loài người hay là khoa học kỹ thuật của Ma Trùng, hoặc là khoa học kỹ thuật Hoang Thần, đều không thể giúp ta giải khai câu đố này, trừ khi ta trở thành thần!”