Chương 1707 Vương triều Thần Trụ
“Không để cho nàng ngồi phi thuyền cũng là vì muốn rèn luyện tiềm năng kích thích trong thân thể của nàng.” Ánh mắt Đỗ Địch An khẽ chớp, mặc dù Oa Thần là chân thần, nhưng so với trạng thái hoàn chỉnh của thần linh trong lí luận của đám Hoang Thần và Ma Trùng còn chênh lệch khá xa.
Trong lý luận của Hoang Thần và Ma Trùng, thần không gì không làm được, thậm chí có thể thôn tính mặt trời, đồng hoá hành tinh, có thể dung nhập thân thể vào bất kỳ thiên thể nào trong vũ trụ, bao gồm việc đánh nát hang động ánh sáng!
Vĩnh viễn bất tử, vĩnh viễn bất diệt, không gì không làm được, đồng sinh với vũ trụ, những sẽ không cùng diệt vong với vũ trụ!
Mà Oa Thần cách trình độ chân thần như vậy còn xa vạn dặm, giống như một ấu thần mới học bước đi tập tễnh!
Nhưng mà cho dù chỉ là ấu thần, thì nàng cũng có đủ năng lực trấn áp tất cả sinh mệnh trên trái đất này!
“Nàng ở đâu…” Đỗ Địch An nhìn bầu trời đêm, suy nghĩ bay xa.
Ngày tiếp theo, Oa Thần từ trên trời trở về Đế Đô, dùng cách gửi ghi nhớ ký ức việc san bằng cơ sở ở Nguyệt Cầu cho Đỗ Địch An, phảng phất hệt như Đỗ Địch An đang đến xem xét, đám Ma tộc trong căn cứ Nguyệt Cầu đều bị nàng hàng phục, kẻ phản kháng đều bị xem như lương thực mà nuốt thẳng một ngụm, Ma tộc còn dư lại thì bị nàng giáo huấn rót vào ký ức nô bộc, hết sức trung thành nhận nàng làm chủ nhân.
Những Ma Trùng này thay nàng tiếp túc quản lí trụ sở Nguyệt Cầu, theo như Đỗ Địch An phân phó, Oa Thần để bọn chúng phong toả tin tức trên trái đất, đồng thời hỏi một lượt tin tức tính huống Ma Trùng bên tinh cầu kia.
Thấy nàng đã giải quyết xong mọi chuyện ở Nguyệt Cầu, Đỗ Địch An suy nghĩ một lát rồi nhanh chóng gọi đám người Neuss, Macon và Patton tới, nói: “ Hôm nay Thi quốc đã quy thuận ta, Quốc gia Hoả Long cũng giao binh quyền cho ta nắm giữ, vị Kỳ Long chủ kia đã can tâm tình nguyện nghe Đế Đô sai khiến, về phần Liên bang cũng đã sớm tiến hành quá trình cải cách, Đế Đô này cũng đã bị chúng ta đạp dưới chân, đưa mắt nhìn khắp thiên hạ, tất cả lục địa đều thuộc khống chế của chúng ta.”
“Đại Đế anh minh.” Neuss cung kính khom lưng, trong mắt cũng có mấy phần ý cười.
Macon và patton bên cạnh, cùng với Aurora và đám người thân cận nhất với Đỗ Địch An đều hớn hở ra mặt, về việc Thi quốc quy thuận bọn họ sớm đã biết trước, sự biến hoá của đoạn thời gian này cũng làm cho bọn họ khó mà tin tưởng, giống hệt như đang nằm mơ vậy.
Trước đây không lâu, bọn họ vẫn là một đám gác cổng hèn mọn, ngày ngày nơm nớp lo sợ trà trộn trong mấy vị Vực Sâu bây giờ nhờ có sự giúp đỡ của Đỗ Địch An mag mỗi người bọn họ đều trở thành Vương giả vực sâu được tất cả mọi người quan sát, cho dù là chủ vực sâu ở trước mặt bọn họ cũng chỉ tồn tại như một con kiến hôi, tiền tay thì chém giết mà thôi.
Trừ việc sức mạnh của bản thân tăng cao, việc khiến cho bọn họ kích động phấn khích nhất là thế lực hiện tại mà Đỗ Địch An nắm giữ, cả cái lục địa này, cả cái thiên hạ này đều là của bọn họ!
Chuyện như vậy, nếu là lúc trước cho dù có nghĩ thì bọn họ cũng không dám nghĩ, thậm chí cũng chưa bao giờ có ý tưởng đó, nhưng hôm nay thật sự đã trở thành hiện thực rồi!
Đỗ Địch An mỉm cười nói: “Mọi người cảm thấy khi nào thống nhất tất cả các thể lực thì thoả đáng?”
Tâm tư Neuss linh hoạt, nghe thấy liền hiểu, lập tức nói: “Nếu bây giờ thiên hạ đã quy nhất, đều ở dưới chân Đại Đế, ta kiến nghị không bằng chọn một ngày tốt, mời Đại Đế lên ngôi, trở thành chủ nhân của thiên hạ này, hợp nhất tất cả thế lực các phương, thành lập Đế quốc Nhật Bất Lạc muôn đời bất diệt!”
“Nhật Bất Lạc à?” Đỗ Địch An hơi ngừng một chút nói: “Trong lịch sử cũng có Đế quốc như vậy, nhưng đáng tiếc vẫn bị diệt vong rồi.”
“Vậy gọi Đế quốc Thái Dương thì thế nào!” Một thanh niên nhã nhặn đứng gần đó hưng phấn nói, chính là Edward, học sinh của Đỗ Địch An, hắn nói: “Mặt trời vĩnh viễn bất diệt, Vương triều của thầy cũng vĩnh viễn bất diệt!”
Đỗ Địch An mỉm cười lắc đầu nói: “Mặt trời cũng có tuổi thọ, chỉ là đối với nhân loại mà nói thì tương đối lâu, thế nên có thể sáng ngang với mặt trời cũng coi như vĩnh hằng rồi.”
Mọi người ngẩn ra.
Neuss phản ứng nhanh nhất, chỉ cảm thấy thầm giật mình, ớn lạnh trong người, không ngờ dã tâm của Đỗ Địch An lớn như vậy, so sánh với thọ mệnh của mặt trời cũng khó lòng thoả mãn hắn, điều này khiến hắn cảm thấy bất an, hơi trầm ngâm, đề cử nói: “Gọi là Vương triều Thần Trụ thì thế nào? Cùng thần đồng sinh, cùng trụ tồn tại!”
Đỗ Địch An nhìn hắn một chốc, mỉm cười nói: “Ý nghĩ của Trụ là thời gian, ngược lại không sai chút nào, vậy gọi tên này đi.”
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, liên thanh chúc mừng.
“Cuộc sống sau khi đăng cơ, các ngươi tự đi lựa chọn đi.” Đỗ Địch An khép mắt lại nói: “Tiến hành tổ chúc trong vòng ba tháng.”
Neuss cung kính nói: “Thuộc hạ chắc chắn sẽ tìm chiêm tinh sư tốt nhất, chọn cuộc sống tốt nhất.”
Mọi người chậm rãi thối lui khỏi đại điện, vui mừng khôn xiết, Đỗ Địch An trở thành chủ nhân của cả thiên hạ, thành lập Vương triều muôn đời, nhóm người bọn họ là người mà Đỗ Địch An tin tưởng nhất, tất nhiên cũng sẽ có quyền cao chức trọng, từ trên cao mà quan sát thiên hạ này.