Chương 1716 Đại điển (2)
Tuy nhiên, mặc dù Đỗ Địch An không ra lệnh trục xuất những cư dân gốc, nhưng không ít tiểu vương và những nhân vật quyền lực quan trọng ở các Đế Đô, vẫn nhúng tay vào trong Tường Lớn, mua lại nhiều nơi ở của cư dân gốc bằng những biện pháp hợp pháp, không ít dân cư gốc đã bị cái giá trên trời của đám nhân vật quyền lực này làm cho kinh hãi, đồng ý mà không cần suy nghĩ về điều đó, suy cho cùng bọn họ có tầm nhìn hạn chế, không biết rằng họ vẫn có thể bán chúng dù có tăng giá gấp mười lần cả trăm lần.
Gia tộc Ryan, người đã làm việc chăm chỉ ở ngoài Tường Lớn, giờ đã trở thành một gia đình giàu có ở trong Tường Lớn, mặt này không thể thiếu công lao của Đỗ Địch An, mặc dù sau cái chết của Forint Già, hắn ta đã cắt đứt mối liên hệ với Gia tộc Ryan, vốn không giúp được gì nhiều, nhưng gia tộc Ryan suy cho cùng từng là nơi hắn từng ở, các thế lực khác đều biết điều này, khó tránh sẽ lo lắng về suy nghĩ của Đỗ Địch An, không dám dễ dàng khiêu khích, vì vậy mà thuận buồm xuôi gió, kinh doanh, làm sòng bạc, nắm lấy mạch khoáng sản, không ai ngăn cản, có thể cho qua cứ cho qua.
Bây giờ, Đỗ Địch An đã trở thành Đế Vương của thiên hạ, những nhân vật quan trọng ở Đế Đô và Liên bang đương nhiên hỏi rõ lý lịch của hắn ta, hơn nữa bọn họ cũng biết gia tộc Ryan ở Sylvia, vì vậy gia tộc Ryan càng lên như diều gặp gió, ngày càng trở nên cao quý hơn nữa, cho dù ở trước mặt rất nhiều quý tộc chân chính ở Đế Đô, cũng cao hơn người ta một bậc, có thể so sánh với thân phận công tước và vương tử, chung quy biết quan hệ của nhà họ Ryan, cũng không dám dễ dàng khiêu khích!
“Thật không ngờ, ngoài Tường ra còn có vô số Tường Lớn, Tường Lớn Sylvia của chúng ta, chỉ là một thành phố nhỏ đối với toàn bộ Đế quốc, bây giờ, chủ nhân của Đế quốc là Đỗ Địch An...”
“Tổ phụ ngày xưa của gia tộc Ryan chúng ta đã phù hộ cho Đỗ Địch An, trong tương lai thế lực chúng ta nhất định sẽ vươn lên đỉnh cao!”
“Chúa ơi, mau nhìn xem, một con ma vật to lớn như thế kia, lại là vật cưỡi, vậy nhân vật đang cưỡi nó khủng khiếp đến dường nào?!”
“Sợ cái gì, Đỗ Địch An là người mà tổ phụ của chúng ta đã phù hộ, hắn nhất định sẽ báo đáp gia đình chúng ta, sau này cho mỗi người chúng ta một con chơi cho vui cũng là chuyện nhỏ thôi mà?”
“Nói cũng đúng, Đế Vương hiện nay đúng thật là có được ơn phước của Tổ Tiên chúng ta mà.”
Nhiều tiểu thư thiếu gia của gia tộc Ryan đứng trên lâu đài, nhìn những lá cờ dựng trên con đường rộng rãi trước nhà và những đoàn xe ngựa của các nhà quý tộc chạy ngang qua, với rất nhiều cường giả cưỡi trên những con thú khổng lồ và những Cơ Giáp to như người khổng lồ, hưng phấn đến nỗi không thể đợi được nữa, xì xầm xì xầm mà nói chuyện phiếm, trong mắt tràn đầy niềm tự hào và sự phấn khích.
“Ủa?” Patton cưỡi một con thú khổng lồ đã thuần hóa, lẫn vào đám đông đang tiến vào thành phố, từ xa nghe thấy lời nói, không khỏi liếc nhìn, khi nhìn thấy biểu ngữ gia tộc quen thuộc trên lâu đài cổ, khẽ cau mày, hắn vẫn còn nhớ, đây là Gia tộc Ryan nơi mà Đỗ Địch An đã từng sinh sống, hắn cũng nghe lời khuyên của Forint già dạy dỗ ở đây, nhưng sau cái chết của lão Forint, hắn đã cắt đứt liên lạc.
“Lại dám gọi thẳng tên Địch An, không biết sống chết!” Một tia lạnh lẽo lóe lên trong mắt Patton, bây giờ hắn không phải là đứa trẻ dị dạng trong cô nhi viện khi đó, bức xạ trên người cậu đã được thanh lọc từ lâu, thân thể là hoàn toàn giống như một người bình thường, với lại dưới sự giúp đỡ của Đỗ Địch An, đã là vị vua cầm đầu một nghìn quân, chinh phục nhiều khu vực Vực Sâu, chém viết một lượng lớn ma vật, tâm trí không còn như ngày nào.
Theo như hắn thấy, sự giúp đỡ mà Đỗ Địch An dành cho gia tộc Ryan, là điều mà Gia tộc Ryan suốt mấy đời cũng không cách nào đền đáp được, đơn giản là không thể tha thứ được khi bị đám đàn em này nói ra một cách tùy tiện như thế.
Hắn không có tiến lên trước giải quyết, chỉ lạnh lùng nhìn một cái rồi thôi, chờ đợi ngày sau mới dạy dỗ sau.
Chẳng mấy chốc, theo đoàn xe chạy trên phố, Patton đến khu vực tường thành trước Đế cung.
Đế cung mới xây này giống như một tòa cao ốc trên mặt đất, vô cùng nguy nga, quảng trường trước Đế cung rộng lớn đủ sức chứa cả trăm vạn đại quân, từng cột đá chạm rồng thêu phượng, bay thẳng lên trời, cao hàng trăm mét, hùng vĩ khí thế vô cùng.
“Nhiều những nhân vật máu mặt đến thật….” Patton khẽ nheo mắt nhìn.
Có không ít người có cùng suy nghĩ như hắn, những nhân vật to lớn đã có từ trước đã lần lượt đậu bên ngoài Đế cung, đoàn xe kéo dài hàng chục dặm, lộng lẫy vô cùng, nhiều nhân vật to lớn bước tới, tụ tập tại quảng trường trước Đế cung.
Trong khi mọi người đang chờ đợi thì bên ngoài náo loạn một phen.
Cùng đi với giám đốc của tập đoàn Liên bang, Heslodi và chủ tịch của các tập đoàn Liên bang khác, nghe thấy tiếng huyên náo, không thể không nhìn sang, trong lòng cảm thấy kỳ lạ, không biết ai lại gan lớn đến vậy, dám gây rối tại buổi lễ.
Chẳng bao lâu, mọi người đã nhìn ra nguồn gốc của phen náo loạn.
Chỉ nhìn thấy hàng chục hình người có ngoại hình kỳ dị xuất hiện bên ngoài quảng trường, có người mặt người thân nhện, có người thân hình giống bò, với sừng trên đỉnh đầu, có người cao bốn năm mét, trên tay đeo liềm khổng lồ...nhìn từ bên ngoài, không có một người nào có dáng vẻ bình thường cả.