Chương 1730 Ngươi là Thần, nhưng bọn ta là người
“Đệ đệ, ngươi!” Đỗ An Ny sững sờ nhìn hắn, khi nàng vừa lui ra ngoài, một vệt bóng đen đâm vào phần bụng nàng nhanh như chớp, không vào trong cơ thể, nhưng máu tươi dính vào trên bóng đen, vẫn còn vương trên mặt ngoài của quần áo, giống như bị thương bình thường.
Đỗ Địch An chậm rãi nuốt xuống, nụ cười thản nhiên trên mặt cũng từ từ biến mất, hắn thở dài, ngẩng đầu nhìn chị trước mặt, quay đầu nhìn cha mẹ phía sau, giọng nói có chút chua xót, nói: “Vì sao vậy?”
Ám sát, tập kích lúc trước đều đến từ cha mẹ và chị thân thiết nhất của mình!
Vụ ám sát này cũng diễn ra vô cùng đột ngột và không hề báo trước, hướng tấn công cũng ở ngay vị trí tim hắn, mục đích là một kích phải chết, dồn hắn vào chỗ chết!
“Ngươi đã sớm đề phòng?” Nét tươi cười dịu dàng trên mặt người mẹ không thấy đâu, dần trở nên âm u, còn mơ hồ mang theo đôi chút sợ hãi.
Người cha bên cạnh nét mặt bình tĩnh nói: “Ta đã nói rồi, hắn không coi chúng ta là cha mẹ ruột của hắn, quả nhiên lúc nào cũng đề phòng chúng ta!”
“Có thể cho ta biết là tại sao không?” Đỗ Địch An nhìn bọn họ, thần sắc đã bình tĩnh lại, từ lúc ám sát đến bây giờ, chỉ là vài nhịp thở ngắn ngủi, từ đầu đến cuối hắn đều có vẻ vô cùng trấn định, nhưng trong mắt vẫn không khỏi có những suy nghĩ khó nắm bắt được, là nỗi đau thầm kín, là khó hiểu, là tiếc nuối.
“Tại sao?” Trên mặt người cha cũng không còn thấy chút hiền lành và yêu chiều lúc trước, chỉ lạnh lùng nói: “Bởi vì ngươi là Thần, nhưng bọn ra chỉ là con người!”
“Giết!”
Hắn nổi giận gào thét lên một tiếng, cả người lan tràn ra ánh sáng trắng nóng rực, dưới sự trợ giúp của Đỗ Địch An, bọn họ cũng đã thuận lợi trở thành Vương giả, hơn nữa đều là ma ngân ngũ tinh Huyền thoại cao cấp nhất, thuộc cấp cường giả tuyệt đỉnh trong vương triều, lúc trước đánh lén ám sát thất bại, hắn không muốn cho Đỗ Địch An thời gian tiếp tục phản ứng lại, từ trong các loại tư liệu chiến dịch mà Đỗ Địch An thu thập trước kia, hắn biết con trai mình mưu trí như yêu, thông minh hơn người, có lẽ một bên vừa nói chuyện phiếm với ngươi, bên kia đã lén lút ấp ủ cái gì đó, cho nên chỉ có thể tiên hạ thủ vi cường!
Lông mày Đỗ Địch An khẽ cau lại một chút, lực cảm nhận nhanh chóng lan tràn ra, bao trùm mọi ngóc ngách của quảng trường đông đúc và ồn ào đầy người này, bên này đột nhiên xuất hiện chiến đấu làm cho đám người xung quanh cũng kinh ngạc chú ý quan sát, chờ quần chúng vây xem kịp phản ứng lại đã lập tức hoảng sợ né tránh, trong ngoài quảng trường lâm vào một mảnh hỗn độn, vừa khéo xung quanh đây lại là khu phố thương mại nổi tiếng nhất, người đến đây mua sắm du ngoạn đa số đều là quý tộc hoặc phú hào, phần lớn đều có xe ngựa, hoặc là xe hơi, trong giờ phút hỗn loạn này lập tức trở thành trở ngại, lâm vào cảnh tắc nghẽn, chật chội.
Trong đám người đang hỗn loạn, đột nhiên Đỗ Địch An lại cảm nhận được một số lượng lớn bóng người đang chạy tới nơi đây, dường như là thủ vệ tuần tra nơi này.
Vèo!
Một chùm ánh sáng bắn tới trước mặt, là do người cha ra tay, năng lực của hắn tương tự như của vua Quang Minh, nắm giữ lực lượng ánh sáng, có thể từ trong tế bào ép ra năng lượng, khống chế sóng ánh sáng công kích.
Đỗ Địch An hơi nghiêng đầu, dễ dàng né tránh, đồng thời nói: “Đột nhiên các ngươi động thủ, hẳn là đã mưu tính từ lâu, chỉ dựa vào ba người các ngươi không phải đối thủ của ta, để cho những kẻ bè phái khác ra đây đi.”
“Dựa vào bọn ta cũng đủ để giết ngươi rồi!” Người cha hét lớn một tiếng, hai chân tản ra ánh sáng, bất chợt bắn ra, như dịch chuyển trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Đỗ Địch An, một lưỡi kiếm giống như laser quét ngang tới, chém về phía cổ Đỗ Địch An.
Đỗ Địch An lại không hề giật mình, thần sắc bình tĩnh như nước hồ, không biết từ khi nào đã giơ tay lên nhẹ nhàng búng một cái, đầu ngón tay ngưng tụ ra ánh sáng va chạm với lưỡi kiếm phát sáng, xoẹt một tiếng đã đánh lưỡi kiếm văng ra, vỡ vụn.
Đôi đồng tử của người cha co rụt lại, dường như không ngờ tới thực lực của Đỗ Địch An lại khủng bố như vậy, bản thân tốt xấu gì cũng được coi là Vương giả, hơn nữa hắn ở trong cấp Vương giả cũng là loại tồn tại tương đối mạnh, vậy mà trước sau ra tay tất cả đều bị dễ dàng phá giải, sự chênh lệch thực lực cơ hồ là áp đảo!
“Đây chính là sức mạnh của Á Thần sao?” Người cha chợt cảm nhận được một cảm giác sởn tóc gáy đánh thẳng vào lồng ngực, trong nỗi kinh hoàng hắn vội vàng lui lại, từ bên cạnh nhìn qua, bỗng nhiên hắn xuất hiện ở trước mặt Đỗ Địch An, sau đó lui lại cực nhanh, chờ trở lại chỗ cũ, hắn giống như là kinh hãi, thở dốc từng ngụm, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Vèo!
Sau lưng có một tiếng gió mạnh bạo truyền đến, Đỗ Địch An không quay đầu lại cũng có thể nhìn thấy, trên người chị gái Đỗ An Ny đang tăng vọt ra mấy Cát Liệt, đâm tới gần thân thể của hắn, là năng lực ma ngân Kẻ Tách Rời hắn thuần thục nhất.
Đỗ Địch An im lặng không nói, tựa hồ không kịp phản ứng, nhưng trong nháy mắt khi Đỗ An Ny nhào tới gần, sau lưng hắn chợt bắn ra một lưỡi dao Cát Liệt dài hơn mười mét, phốc một tiếng, trong nháy mắt đâm thủng từ bả vai Đỗ An Ny, phía trước lưỡi dao đột nhiên nhô ra một lưỡi trơn, đẩy thân thể nàng bay ngược trở về, rơi xuống quảng trường phía sau, nửa thân thể đã nhuộm đỏ, máu tươi đầm đìa.