← Quay lại trang sách

Chương 1732 Phản sát

Tất cả mọi người hoảng sợ nhìn bóng dáng ác ma đứng giữa quảng trường này, cảm thấy như mình đang trải qua một cơn ác mộng, chỉ muốn nhanh chóng tỉnh lại, nhưng bọn họ biết, có lẽ chỉ có chết đi mới có thể thoát khỏi cơn ác mộng này!

Trong mưu đồ trước đó của bọn họ, bước đầu tiên của kế hoạch, là do cha mẹ ruột và chị gái của Đỗ Địch An phối hợp, lựa chọn khu vực phức tạp nhiều người nhằm hạ thấp cảnh giác của Đỗ Địch An, tùy thời cơ mà đánh lén, đánh hắn bị thương nặng, nếu như có thể một kích trí mạng, đương nhiên là tốt nhất.

Bất luận là hoàn cảnh, hay là người đánh lén, đều dễ dàng làm cho Đỗ Địch An mất đi sự đề phòng, trong dự đoán của bọn họ, tỷ lệ đánh lén thành công cao tới bảy mươi phần trăm!

Tuy nhiên, đánh lén đã thất bại.

Nhưng mà, bọn họ sớm đã chuẩn bị một kế hoạch hoàn chỉnh, bước thứ hai là tất cả mọi người đồng thời ra tay, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trực tiếp giết chết Đỗ Địch An! Nơi này có hơn trăm vị Vương giả tập hợp, bọn họ hiểu rõ ràng lẫn nhau, hiểu rõ lực lượng của bản thân cường đại cỡ nào, tự hỏi đổi lại là mình, đừng nói là đối mặt với hơn trăm vị Vương giả, cho dù là hai ba vị, cũng sẽ không chống đỡ nổi, sẽ có nguy hiểm đến tính mạng!

Trong quá trình tìm hiểu của bọn họ, Đỗ Địch An tuy mạnh, nhưng cũng chỉ là thân thể Bán Thần, dựa vào động cơ Hiền giả mới có thể tận tình thúc dục tiềm năng thân thể, cũng chỉ là một Á thần mà thôi, khoảng cách với toàn năng, với Thần không người nào có thể địch lại, hắn còn kém xa.

Chỉ cần không phải là quái vật lớn Ivan hay Oa Thần, loại quái vật không gì có thể nổ chết, thì bọn họ nắm chắc đánh chết được, hơn nữa bọn họ đều biết, Đỗ Địch An có một nhược điểm trí mạng, đó chính là trái tim!

Một khi động cơ Hiền giả ở trái tim bị phá hủy, thì không thể sống lâu được nữa, hơn nữa sức chiến đấu trực tiếp sẽ suy giảm, hạ xuống cấp Vương giả, đến lúc đó có hơn trăm vị Vương giả, cho dù mỗi người chỉ cần một chiêu, cũng đủ để đánh hắn thành bánh thịt.

Nhưng bước thứ hai của kế hoạch này cũng thất bại!

Đối với bọn họ mà nói, đã chuẩn bị rất đầy đủ rồi, nhưng lại thất bại trong gang tấc!

Hơn nữa, lực lượng mà Đỗ Địch An làm lộ ra, so với sự tưởng tượng của bọn họ mạnh hơn rất nhiều, chỉ vỏn vẹn một cái đối mặt thì đã có sáu người mất mạng, mười mấy người bị thương, còn lại đều là người không đụng phải công kích Cát Liệt của Đỗ Địch An, nếu như đụng phải, hơn phân nửa không chết thì cũng bị thương!

Lưỡi dao Cát Liệt khủng bố này, tựa như gậy điện không thể dính vào được, một khi dính vào thì sẽ ngã xuống đất!

“Số lượng, cũng không có ý nghĩa…” Đỗ Địch An hơi nâng đôi mắt lên, ánh mắt hờ hững đảo nhìn về đông đảo khôi giáp xung quanh, khôi giáp này chất liệu đặc thù, thấu thị của hắn không cách nào xuyên thấu vào, Cát Liệt cũng miễn cưỡng mới đâm thủng, nếu không, đòn công kích lúc trước, số người chết cũng sẽ không chỉ sáu người.

“Ngươi!” Người cha nhìn thấy một màn này, trừng muốn nứt mắt ra, hoàn toàn không còn chút gì là dáng vẻ hiền lành quen thuộc trong ký ức của Đỗ Địch An ngày xưa, mà giống như là có thâm thù đại hận với Đỗ Địch An, khuôn mặt gần như vặn vẹo, vừa có tức giận, vừa có sợ hãi.

“Tuy rằng các ngươi đã trở thành Vương giả, nhưng thời gian quá ngắn, khống chế lực lượng của bản thân còn quá yếu, so với Vương giả từng lừng danh ở Đế Đô, kém hơn không chỉ là một đẳng cấp.” Đỗ Địch An nhìn xung quanh, thờ ơ nói: “Nhưng mà, cho dù là đã từng là Vương giả, ở trước mặt ta cũng chỉ là con sâu cái kiến thôi, cũng không có gì khác biệt so với các ngươi, số lượng cũng không thể đại biểu cho lực lượng, giống như một trăm quả trứng gà, cũng sẽ không thể đập vỡ tảng đá, cho dù là một ngàn, hay một vạn, cũng vẫn là như thế.”

Ngoại trừ đám đông ồn ào hoảng sợ đang dần dần rời đi, trong quảng trường chỉ còn lại giọng nói nhàn nhạt của Đỗ Địch An đang phiêu đãng.

Tất cả mọi người đều nhìn hắn một cách sợ hãi, lời nói của Đỗ Địch An giống như một con dao cứa vào trái tim của họ.

“Đừng nghe hắn nói hưu nói vượn, hắn có mạnh đến đâu thì lực lượng cũng có giới hạn, màn công kích như vừa rồi, chưa chắc hắn có thể thi triển vài lần, cho dù có hao hụt chết hắn, cũng phải giết hắn, chúng ta đã không còn đường lui!” Trên quảng trường, chị gái Đỗ An Ny từ trong vũng máu đứng lên nghiến răng nghiến lợi nói.

Mọi người nghe được lời của nàng, con ngươi có hơi do dự lập tức ngưng tụ lại, nghĩ đến núi thây biển máu dưới chân vị Đế vương này, máu tươi nhuộm qua tay hắn, lập tức vọt tới lần nữa.

“Ngu xuẩn!”

Thần sắc Đỗ Địch An hờ hững, tuy rằng hơn trăm vị Vương giả có làm cho hắn hơi giật mình, nhưng điều này không có nghĩa là trăm vị Vương giả có thể đánh bại hắn, có trí nhớ mênh mông và tri thức dự trữ hơn hai trăm năm của Lâm Trường Sinh, tuy rằng hắn không phải là Thần thật sự, nhưng về mặt ứng dụng năng lực, còn phong phú hơn Oa Thần, muôn vàn biến hóa, hơn nữa với tốc độ điều động năng lượng thân thể của động cơ Hiền giả làm cho hắn vượt xa Vương giả bình thường.

Cho dù là Oa Thần đối chiến với hắn thì trong thời gian ngắn cũng chưa chắc có thể đánh bại hắn.

Đương nhiên, hắn cũng không cách nào đánh bại Oa Thần, ngược lại sẽ bị nàng học trộm thích ứng, nhanh chóng trưởng thành.

“Xúc tu kịch độc!”

“Lồng giam ngục tối!”

“Ma tiễn!”