← Quay lại trang sách

Chương 1741 Ngày tận thế không giải pháp (4)

“Biết ơn hay không, bệ hạ cũng chẳng thèm để ý, biết ơn của cả thế giới và căm hận của cả thế giới, đối với hắn mà nói, có lẽ cũng không có khác biệt.” Neuss lắc đầu, nói: “Cũng giống như những gì ngươi theo đuổi và quan tâm, sẽ không có bao nhiêu người sẽ quan tâm đến.”

Kiawe cười khổ một tiếng, hoài niệm nói: “Thật hy vọng bệ hạ có thể trở lại thời gian từng ở Sylvia, khi đó ít nhiều gì hắn cũng còn có một chút tình người, có hỉ nộ ái ố, bây giờ lại càng giống một vị Thần lạnh như băng.”

Neuss nghĩ đến cuộc nói chuyện cuối cùng với Đỗ Địch An trước khi rời khỏi Đế Đô, khóe miệng hơi giật giật một chút, nói: “Có một số thứ, cuối cùng cũng không thể trở lại.”

“Đúng vậy, không thể trở lại được...” Kiawe thở dài não nề.

Neuss nhìn xa xăm, đôi mắt phiêu dạt xuất thần, như nói với chính mình: “Mỗi một người đều sẽ tự chọn con đường mà họ cho rằng là “đúng đắn”, mỗi một người đều phải trưởng thành, thay đổi bản thân, bởi vì hoàn cảnh mà thay đổi, lý tưởng, sự theo đuổi của trước đây, có thể bị thay đổi, bởi vì để thích ứng với hoàn cảnh sống hiện tại, phải thay đổi, từ bỏ.”

“Không ai cho rằng mình đã đi sai đường, cũng không ai cho rằng, tất cả quan niệm trước của mình là sai, dù cho ngẫu nhiên nhận ra, sâu trong nội tâm cũng biết, nhưng đều là hoàn toàn tuyệt vọng, bởi vì đây chính là sinh tồn, là dáng vẻ phải cố gắng để duy trì.”

“Một khi thay đổi, điều đó có nghĩa là từ bỏ chính mình trước đó, từ bỏ những suy nghĩ 'sai lầm' trước đó, ai cũng biết rằng, không nên đi mãi trên con đường sai lầm, vì vậy, cũng sẽ không ngừng tìm kiếm con đường ‘đúng đắn’, thật không may, chúng ta vẫn luôn không ngừng tìm kiếm, nhưng cũng không biết chính xác con đường nào mới là đúng! Điều này, thánh nhân cũng không thể dạy chúng ta, thánh nhân chỉ có thể dạy cho chúng ta những đạo đức chuẩn mực, nhưng thế giới này vô cùng phức tạp, không phải dựa vào hai chữ 'đạo đức' mà có thể đi được hết, sống càng lâu, đi càng xa!”

“Vì vậy, mặc kệ là có đúng đắn hay không, chúng ta tìm kiếm đến cuối cùng, sẽ chỉ tìm thấy một con đường phù hợp với chính mình.”

“Phù hợp, có lẽ chính là đúng đắn..”

“Đúng đắn rồi thì sẽ không thay đổi nữa.”

Kiawe giật mình, sâu sắc nhìn hắn, nói: “Chẳng trách mười năm trước ngươi đã từ giã đi tới Tường Lớn xa xôi này, lúc trước bọn ta còn không nhìn thấu được ngươi, lúc đó bệ hạ vừa đăng cơ, vinh hoa phú quý vô số, nhưng ngươi lại bỏ qua tất, ẩn cư ở nơi hẻo lánh hoang vu này, mà hôm nay, những người sống ở hoàng đô như bọn ta, cũng chỉ còn lại một mình ta, những người khác đã bị sự tham lam che mờ mắt, có người bị buộc phải cuốn vào vòng xoáy tranh đấu, không cách nào tự kiềm chế, cuối cùng chỉ có thể rơi vào kết cục của hiện giờ, con đường ngươi đi rất đúng đắn, cũng thích hợp nhất với ngươi.”

“Không có con đường nào là đúng đắn.” Neuss nhìn thoáng qua hai đứa nhỏ ở trên cát phía xa, trong mắt hiện lên một tia yêu chiều, nói: “Mặc dù ta cũng cảm thấy cuộc sống của hiện giờ quá mức thoải mái, cũng hơi ăn ngủ không yên, khói lửa tranh đấu của hoàng đô cũng không ảnh hưởng đến nơi này, nhưng trong tương lai nơi này chung quy khó có thể thoát khỏi, chỉ hy vọng ngày đó đến muộn một chút.”

Kiawe sợ hãi, nói: “Không thể nào, lẽ nào bệ hạ sẽ giận chó đánh mèo với chúng ta? Với thủ đoạn của bệ hạ, muốn biết tường tận về chúng ta hẳn là rất dễ dàng, chúng ta đều trong sạch, hơn nữa trải qua hồi chuông cảnh báo của sự việc lần này, hẳn là bệ hạ sẽ không dung túng để cho phía dưới phát sinh chuyện như vậy nữa.”

“Đương nhiên bệ hạ sẽ không trách tội chúng ta, nhưng người khác thì chưa chắc.” Neuss liếc nhìn hắn rồi nói, “Chúng ta đều là người thân cận nhất của bệ hạ, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào vị trí của ta và ngươi, hy vọng thay thế vào đó, trở thành thân tín của bệ hạ, nếu đã không có cách nào lật đổ bệ hạ thì sẽ lật đổ chúng ta, phục tùng dưới bệ hạ, trên vạn người, cũng coi như là theo đuổi lớn nhất.”

“Cuộc tranh đấu quyền lực sớm hay muộn sẽ thâm nhập vào đây, cũng có lẽ đã bắt đầu thâm nhập vào, nhưng chúng ta không hề nhận ra.”

Sắc mặt Kiawe khẽ biến đổi, nói: “Với thực lực và địa vị của chúng ta, cho dù bọn họ có muốn ám sát chúng ta, cũng không có khả năng đúng chứ?”

“Đương nhiên nếu ám sát sẽ có khó khăn, nhưng người khác có thể mượn tay bệ hạ để giết chết chúng ta, ví dụ như tạo ra một ít cơ hội, để bệ hạ không còn tin tưởng chúng ta, khiến bệ hạ nghi ngờ, sau đó lại dùng một ít thủ đoạn, để cho bệ hạ hiểu lầm chúng ta, đây không phải là có cơ hội rồi sao?” Neuss khẽ cười, biểu cảm như không thèm để ý chút nào, nhưng lời nói ra lại đủ khiến người ta sợ hãi.

Kiawe giật mình, lập tức nói không nên lời.

Minh đao minh thương hắn có thể không sợ hãi, nhưng mưu ma chước quỷ của kẻ ẩn nấp trong bóng tối, lại là thứ khó phòng bị nhất!

“Lẽ, lẽ nào chúng ta không có cách nào sao?” Kiawe không nhịn được liền hỏi, đặt toàn bộ hy vọng trên người Neuss.

Neuss khẽ lắc đầu, nói: “Chúng ta không cần phải nghĩ cách, bệ hạ là người như nào chứ, ta nói ra những thứ này, hiện giờ bệ hạ đã cảnh giác, đương nhiên cũng sẽ lo lắng, ngược lại còn có thể mượn chúng ta dẫn rắn ra khỏi động, bất luận ai khiêu khích quan hệ giữa chúng ta và bệ hạ, đều sẽ trở thành người bệ hạ muốn giết! Trải qua chuyện lần này, chúng ta tuyệt đối không có khả năng phản bội lại bệ hạ, điều ấy bệ hạ lại không rõ ràng sao?”