Chương 1740 Ngày tận thế không giải pháp (3)
Kiawe hơi im lặng, một lát sau, khẽ thở dài nói: “Ngươi nói không sai, chỉ là đáng tiếc, thiên hạ thái bình của bây giờ, lại nổi sóng gió, hoàng đô cũng bị hủy diệt trong chốc lát, hơn trăm vị Vương giả cứ như vậy mà chết đi, đây là thế lực khổng lồ cỡ nào, cứ như vậy tự hủy.”
Neuss khẽ lắc đầu, “Lâu đài điêu khắc từ cát bị phá hủy còn có thể tái tạo, bàn cờ lật đổ, cũng có thể bố trí lại lần nữa, cho dù không mở một ván mới, cũng có thể phục hồi như cũ. Thứ duy nhất lo lắng bàn cờ sẽ bị lật, không phải là người chơi cờ, mà là quân cờ, lo lắng pháo đài sẽ bị phá hủy, không phải những đứa trẻ, mà chính là cát. Mà bệ hạ, chính là người chơi cờ, chính là đứa trẻ xây pháo đài.”
Kiawe giật mình, nghĩ đến năng lực Sáng tạo vạn vật của Đỗ Địch An An, bỗng nhiên trong lòng run lên, hắn mơ hồ hiểu được cảm tưởng của Neuss, đối với hai đứa nhỏ đang chơi trên cát mà nói, tòa pháo đài được xây dựng trên cát kia, có lẽ là trân quý, đã hao phí rất nhiều khí lực, nhưng nếu bị phá hủy, sẽ chỉ khóc một hồi hoặc là tức giận một hồi rồi cũng qua đi, còn có thể tái tạo lại được.
Dù sao thì, đây cũng không phải là cuộc sống của đứa trẻ!
Nhưng đối với bọn chúng mà nói, đây chính là mạng của bọn chúng!
“Tạo vật... Đây là năng lực của Thần sao? Sao mà ta cảm thấy, đây giống như là năng lực của ma quỷ, là năng lực không nên tồn tại trên thế gian, ai có được nó, thì người đó sẽ không để ý đến sinh mệnh…” Kiawe lẩm bẩm.
“Thần cũng tốt, ma cũng được, tóm lại cũng không phải người phàm chúng ta, cũng không phải là gia tộc, nói gì tới ở chung với nhau?” Neuss lạnh nhạt nói: “Ta sẽ thích thú với những bông hoa đầy vườn này, và sẽ tỉ mỉ chăm sóc chúng, đối với những bông hoa này, ta là Thần! Nhưng ngươi không thích thú với chúng, thậm chí có thể vì chúng nó vướng bận mà tiện tay bẻ đi, hoặc là chà đạp, cho nên ngươi chính là ma!”
“Nhưng đến mùa tuyết đen, trời rét đậm, rét hại, vạn vật héo úa, chúng cũng sẽ bị ta chôn vùi trong mặt đất, biến thành phân bón cho năm sau, ta sẽ không vì chúng mà cố ý xây dựng nhà kho ấm áp, bởi vì cuối cùng bọn chúng cũng chỉ là đồ để thưởng thức, đợi đến năm sau khi hoa tươi rực rỡ, ta vẫn sẽ là Thần của chúng!”
“Chúng ta sẽ không thật sự để ý đến những thứ này, nhưng những thứ đồ chơi này lại ngây thơ tự tiện định nghĩa chúng ta, bái Thần hận ma, nhưng thật tình không biết, chúng ta mới là người cùng một tộc, chúng ta mới là người một nhà, chúng nó thì là thứ đồ gì chứ, vậy mà cũng dám ngông cuồng phán xét?”
Kiawe giật mình, không thể không đánh giá hắn một lần nữa, nghiêm túc nói: “Về phương diện này, ngươi là người nhìn thấu nhất.”
“Dù sao, ta cũng từng là người đi theo bệ hạ lâu nhất, những lời này, từ không biết bao lâu trước kia bệ hạ đã biểu lộ ý tứ như vậy, tựa như giáo đình Sylvia, ánh sáng và bóng tối, thế giới này đều cho rằng là đối lập, nhưng lại không biết chúng là một thể, người đáng thương phần lớn là người ngu muội.” Neuss khẽ thở dài, khóe miệng khẽ thấy chua xót, mặc dù hắn biết những đạo lý này, thế nhưng, hắn cũng khó thoát khỏi những đạo lý này, chung quy cũng là một “Kẻ ngu”.
Kiawe thở dài, nói: “Nói cũng đúng, điểm mà ta bội phục bệ hạ nhất chính là hắn không có nơi nương tựa, toàn bộ dựa vào tự bản thân mình dốc sức, lại leo lên địa vị hôm nay! Những công tước quyền quý trong Vương triều, không ai không cho rằng bệ hạ là một Ma đầu lòng dạ độc ác, nhưng nhìn những dân thường sống ở tầng đáy này xem, bọn họ thích thời đại hiện nay cỡ nào, mỗi một người đều có thể bước ra khỏi Tường Lớn, sinh sống tự do.”
“Có lẽ người khác sẽ cho rằng bệ hạ lạm sát vô tội, tàn nhẫn bạo ngược, đây đích thực là chuyện không thể phủ nhận, nhưng lại có bao nhiêu người vì có bệ hạ mà cuộc sống được cải thiện? Ai đã cứu trái đất khi Hoang Thần xâm lược? Lúc Hoang Thần và Ma Trùng nô dịch, ai đã phá vỡ cái cục diện đó? Mặc dù bệ hạ không tự cho mình là Đấng Cứu Thế, nhưng hắn đã làm những gì mà Đấng Cứu Thế nên làm.”
“Chỉ là, người ta định nghĩa Đấng Cứu Thế quá cao, quá hoàn mỹ, cho rằng Đấng Cứu Thế chính là anh hùng, tất cả hành vi đều là sự chính nghĩa tuyệt đối, nhưng lại không biết, chính nghĩa tuyệt đối thì làm sao có thể phá vỡ cái thế giới đen tối này? Kể cả ánh sáng có sắc bén hơn nữa nhưng làm sao có thể hoàn toàn xua tan bóng tối? Ngay cả khi mặt trời tỏa sáng như vậy, nó cũng không thể chiếu vào mặt sau của trái đất, nơi đó vẫn phải chịu đựng nỗi sợ hãi của đêm đen.”
Neuss yên lặng gật đầu, nói: “Bóng tối không thể xua tan, giống như ánh sáng không cách nào dập tắt, luôn có anh hùng xuất thế, nhưng những anh hùng này, chỉ là điểm xuyết trên thế gian, là ánh sao, nhưng toàn bộ vũ trụ mênh mông chung quy lại vẫn là bóng tối, tuy rằng ánh sao rất sáng lạn, nhưng bóng tối mới là cái vĩnh viễn tồn tại, khát vọng hòa bình của thế gian, cũng chỉ là đứa trẻ ngây thơ, người trưởng thành chỉ muốn tương đối, hòa bình bên ngoài, bởi vì nó vô cùng khó có được!”
Kiawe thở dài:”Đáng tiếc, tất cả giết chóc và tội lỗi, đều do bệ hạ gánh vác, nhưng không ai nhớ tới cái tốt của hắn, có lẽ chỉ có những người bình thường kia thấy biết ơn, nhưng sự biết ơn của họ quá yếu ớt, không hề có tác dụng.”