Chương 1744 Ngày tận thế không giải pháp (7)
Nửa năm sau khi trăm Vương giả nghịch loạn.
Hoàng đô xây dựng lại với quy mô lớn, đã khôi phục như lúc ban đầu, chỉ là các vương hầu quý tộc sống ở hoàng đô dần dần trở nên ít đi, họ lo lắng lại xuất hiện tập kích ám sát như vậy, bản thân sẽ bị liên lụy.
“Aurora, nghe nói phía bắc Thi quốc bên đó có tin tức về Helisha?” Trong Đế cung đã xây dựng lại, Đỗ Địch An mặc bộ vương bào đen nhánh điểm hoa văn màu vàng kim đang ngồi ngay ngắn trên ngai vàng, hờ hững nhìn xuống nữ tử dáng người thướt tha uyển chuyển ở dưới đại điện.
Vẻ mặt Aurora cung kính, nói: “Hồi bẩm bệ hạ, Thi Vương chỉ nói từ chỗ Thi Tước khác mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của tiểu thư Helisha, nhưng cụ thể còn cần điều tra.”
“Lập tức đi điều tra.” Sắc mặt Đỗ Địch An lạnh lùng, từ sau khi hắn ban hành thông báo tìm kiếm Helisha, mỗi năm đều có rất nhiều tin tức liên quan đến Helisha, nhưng sau khi điều tra chi tiết, không có cái nào là thật.
Aurora hoàn toàn không để ý đến thái độ lạnh lùng của Đỗ Địch An, vẫn vô cùng cung kính, sau khi đồng ý xong liền xoay người rời đi.
Ngay sau khi nàng rời đi, một vị Vương giả tên là “Huyết Tước” đi vào trong đại điện, hắn là Vương giả mới được tấn phong, được phong Hầu tước, đổi lại là Đế quốc trước đây, Vương giả đều là nhân vật đứng đầu vượt qua Công tước, nhưng hôm nay, có thể leo lên được được phong hào Hầu tước, đã xem là tương đối ưu tú xuất sắc rồi.
“Bệ hạ!” Huyết Tước cung kính hành lễ.
Đỗ Địch An cúi đầu lật xem tư liệu trong tay, không ngẩng đầu lên, giọng nói truyền ra vô cùng hờ hững: “Có chuyện gì?”
Huyết Tước cung kính nói: “Bệ hạ, thuộc hạ nhận được tin tức, vị tiểu thư Helisha mà ngươi tìm kiếm, dường như nàng đã từng xuất hiện ở khu vực gần núi Duyên Trạch, đoàn người săn bắn mạo hiểm ở gần đó nói đã nhìn thấy một người có ngoại hình cực kỳ giống với tiểu thư Helisha, chỉ là không thấy rõ, không cách nào xác định.”
“Núi Diên Trạch?” Đỗ Địch An khẽ nâng mí mắt lên, ánh mắt dừng lại trên người Huyết Tước, đôi mắt lạnh giá đen kịt dường như có thể nhìn thấu bí mật sâu xa nhất trong nội tâm hắn, “Núi Duyên Trạch nằm trong thẩm quyền của Tường Lớn Havanagh, nếu ngươi đã biết chuyện này, sao còn không đi tìm Tường chủ Havanagh để điều tra, đến khi có kết quả chi tiết thì báo cáo với ta?”
Huyết Tước sợ hãi trong lòng, cảm giác bí mật trong lòng dường như đã bại lộ, ở trước mặt Đỗ Địch An không thể che dấu được, hắn lộ vẻ xấu hổ, nói: “Bệ hạ, ta đã phái người đi hỏi thăm, nhưng Tường chủ Havanagh cũng không chịu hợp tác phối hợp giúp chúng ta điều tra, ta cũng không tiện mạnh tay, tuy rằng hắn chỉ là một Tường chủ nhỏ nhoi, nhưng đã là đã từng là thân nhân của bệ hạ, địa vị tôn quý, ta lo lắng sẽ mạo phạm...”
Đỗ Địch An nhướng mày, “Ý ngươi là Neuss không chịu hợp tác với ngươi?”
Huyết Tước vội vàng cúi đầu, nói: “Bệ hạ nguôi giận.”
Đỗ Địch An thâm ý nhìn hắn ta một cái, không nói gì nữa, khẽ nâng cổ tay lên, lộ ra một chiếc đồng hồ màu đen, hắn thao tác nhanh chóng, rất nhanh đã liên lạc với đầu kia, mở miệng nói: “Neuss, nghe nói có dấu vết của Helisha gần núi Duyên Trạch, ngươi có biết chuyện này không?”
“Tham kiến bệ hạ!” Trong đồng hồ truyền ra âm thanh của Neuss, không nghe ra vui buồn, nói: “Thuộc hạ nghe nói qua việc này, đã phái người đi điều tra qua, xác thực chỉ là tin tức là giả, có người đã nhìn nhầm rồi, ta đã nghiêm khắc xử phạt, không nghĩ tới vẫn kinh động đến bệ hạ.”
Đỗ Địch An khẽ gật đầu, nói: “Nghe nói Huyết Tước phái người đi điều tra, ngươi không chịu hợp tác?”
Thân thể Huyết Tước phía dưới vương tọa hơi run lên, không ngờ Đỗ Địch An lại thẳng thắn đối chất với Neuss như vậy, không hề uyển chuyển, cũng không có nói bóng nói gió.
Neuss dường như đã sớm đoán rằng Đỗ Địch An sẽ hỏi như vậy, hắn nói: “Bệ hạ, Huyết Tước phái người lấy lý do điều tra, tùy tiện phá hư hại trong lãnh địa của ta, thứ lỗi cho ta khó có thể phối hợp.”
Đỗ Địch An hơi im lặng, một lát sau mới nói: “Neuss, ngươi nên biết nàng đối với ta có ý nghĩa như thế nào gì, hy vọng ngươi không gạt ta.”
Neuss nghiêm túc nói: “Bệ hạ, chuyện này ta tuyệt đối sẽ không lừa gạt ngươi, Tiểu thư Helisha là ân nhân của bệ hạ, cũng là ân nhân của ta, một khi có tung tích của nàng, cho dù là xông pha khói lửa, ta cũng sẽ là người đầu tiên đi tìm!”
Đỗ Địch An không nói gì nữa, cúp máy, ngẩng đầu nhìn Huyết Tước đang há mồm muốn nói trong gì đó trong đại điện, im lặng một lát, mới nói: “Ngươi đến đây.”
Thân thể Huyết Tước run lên, sắc mặt trắng bệch, run rẩy nói: “Bệ hạ, Tường chủ Havanagh đang nói dối, hắn ta từ chối không chịu hợp tác, ta thật sự không có cố ý vu khống hắn, mà là đích thực là có chuyện này!”
Đỗ Địch An giơ tay lên, đột nhiên lòng bàn tay có vài sợi tơ đen bắn ra, quấn quanh thân thể Huyết Tước, kéo hắn đến trước mặt.
Huyết Tước không dám giãy dụa, chỉ là vẻ mặt đã tràn đầy hoảng sợ, không ngừng cầu xin kể lể.
Đỗ Địch An phân ra một đường mềm mại đâm vào trán hắn, thân thể Huyết Tước cứng đờ, rất nhanh đã ngừng nhúc nhích, hai mắt đăm đăm, vẻ mặt ngây ngốc, một lát sau mới khôi phục lại, nhìn thấy tơ đen trói buộc xung quanh thân thể buông lỏng, lúc này trong lòng hắn mới thở phào nhẹ nhõm.