Chương 1756 Linh hồn bị xé rách (Đại kết cục) (2)
Đỗ Địch An thấy nàng hỏi, khẽ lắc đầu, nói: “Xem thì xem xong rồi, nhưng điểm nghi ngờ rõ ràng vẫn chưa tìm được, nhưng mà phải nói, điểm hoài nghi và đáng cân nhắc ngược lại có không ít, chỉ là ký ức của ngươi thiếu hụt khá nhiều, ta cũng không thể xác định.”
“Ồ…” Tâm tình Helisha hơi trầm xuống.
Đỗ Địch An thấy thế thì vội vàng an ủi, nói: “Những thứ khác ta không chắc chắn, nhưng có một điều ta có thể chắc chắn, ngươi chính là ngươi, thật sự là ngươi!”
Helisha ngẩn người, “Cái gì?”
Đỗ Địch An chỉ cười, không giải thích cặn kẽ, trong lòng thầm nghĩ, trên đời này người có năng lực tạo vật, dường như cũng chỉ có một mình hắn, xem ra là hắn đã lo lắng quá nhiều.
Một đoạn nhạc đệm này nhanh chóng trôi qua.
Đỗ Địch An tiếp tục dẫn Helisa đi du ngoạn khắp nơi, chỉ là trên đường tâm tình của Helisha rõ ràng không cao, dù đối mặt với dáng vẻ tươi cười của Đỗ Địch An, nàng cũng cười theo, nhưng có thể nhìn ra rõ ràng chỉ là đang phụ họa.
“Có tâm sự à?” Đỗ Địch An hỏi nàng, trong lòng có một chút hối hận, hắn mạo muội xem ký ức của nàng, nếu đổi lại là thuộc hạ hoặc người khác thì tốt, không cần để ý đến cảm giác của người khác, nhưng Helisha là người mà hắn yêu, ngay cả trí nhớ cũng bị hắn xem qua, không có một chút riêng tư, đây là một hành vi thiếu tôn trọng.
Helisha khẽ lắc đầu, không nói gì.
Đỗ Địch An dẫn nàng đi du ngoạn một lúc, thấy nàng không hứng thú lắm thì không dẫn nàng đi khắp nơi nữa, đưa nàng trở về Đế cung ở thủ đô.
Lúc ăn cơm tối, Helisa vẫn yên lặng không nói, Đỗ Địch An tìm mấy trò đùa trêu chọc nàng, cũng chỉ có thể đổi lấy một nụ cười gượng ép, làm cho lòng hắn vừa khó chịu vừa rối rắm, càng nhiều hơn chính là hối hận.
“Hôn lễ của chúng ta, có thể cho ta chọn địa điểm không?” Helisha im lặng thật lâu, bỗng nhiên nói.
Đỗ Địch An ngẩn ra, thấy nàng cuối cùng chịu mở miệng nói chuyện, không chút nghĩ ngợi liền nói: “Đương nhiên có thể, đây là hôn lễ vì ngươi mà chuẩn bị, ngươi muốn làm sao thì cứ làm!”
“Thật sao?” Helisa nhìn hắn một cái, liền né tránh ánh mắt của hắn, cúi đầu gắp thức ăn, nói: “Ta không thích hôn lễ ầm ĩ như vậy, vạn người chú ý, cảm thấy như một con khỉ đang làm xiếc, ta chỉ muốn được yên tĩnh, chỉ có hai chúng ta với nhau, có được không?”
“y…” Đỗ Địch An ngẩn người, không ngờ tới nàng sẽ đưa ra yêu cầu này, suy nghĩ một chút, bỗng nhiên phát hiện hôn lễ là do một tay hắn lo liệu phân phó, dường như cũng không tham khảo ý kiến của nàng, không nghĩ tới vốn dĩ nàng không thích hôn lễ như vậy, chẳng trách mấy ngày nay vẫn luôn lo lắng.
Trong lòng hắn nổi lên một cơn áy náy, hận không thể tát cho mình một cái, nói: “Tất nhiên rồi, chỉ cần ngươi thích là được, ta làm vì ngươi mà, không phải làm vì thế giới này.”
“Nhưng thiệp mời đã được gửi rồi...”
“Không sao, chỉ cần một câu của ta là có thể giải quyết, bọn họ không dám nói nhảm đâu.” Đỗ Địch An nói ra vô cùng khí phách, đàn ông đều thích thể hiện sức mạnh ở trước mặt người phụ nữ của mình, ngay cả hắn cũng không ngoại lệ.
Helisha ngưng đọng ánh mắt nhìn hắn, ánh đèn phản chiếu trong đôi mắt trong suốt nhẹ nhàng lắc lư, vô cùng sáng ngời, nàng nhẹ giọng nói: “Nếu một ngày nào đó ta muốn ngươi từ bỏ quyền lực trong tay mình, ngươi có đồng ý không?”
Đỗ Địch An cười nói: “Đương nhiên là đồng ý rồi, không phải ta đã nói với ngươi sao, toàn bộ thiên hạ này, cũng không sánh bằng một ngón tay của ngươi, nếu như có thể làm ngươi cười một tiếng, dốc toàn thiên hạ thì có làm sao?”
Helisha nhìn chằm chằm vào đôi mắt của hắn, một lát sau chậm rãi thu hồi ánh mắt, cúi đầu, kéo ghế đến ngồi bên cạnh hắn, nhẹ nhàng dựa đầu vào vai hắn, nói: “Ta nợ ngươi quá nhiều, vĩnh viễn cũng không thể nào trả hết.”
“Vậy thì dùng cả đời để trả lại.” Đỗ Địch An ôm lấy nàng, cười nói: “Ta cũng sẽ biến ngươi thành Thần, trả nợ vĩnh viễn.”
Helisa không nói gì nữa, lẳng lặng dựa sát vào hắn.
Màn đêm yên tĩnh, hai người bên cạnh nhau vô cùng ấm áp.
...
...
Hôn lễ cũng không hủy bỏ, chỉ là Đỗ Địch An và Helisha không tham dự, vương công quý tộc vẫn đến uống rượu chúc mừng như cũ, bởi vì đã sớm nhận được tin tức nên bọn họ cũng không giật mình, ngược lại rất vui vẻ hòa thuận, không khí hòa khí chúc mừng, cho dù là đối thủ đã từng cạnh tranh gay gắt, giờ phút này cũng đều nâng chén uống rượu.
Hôn lễ xa hoa đến cực hạn được phát sóng trực tiếp khắp nơi trên thế giới, vô số nam thanh nữ tú nhìn hình ảnh mộng ảo kia, có cảm giác dường như mình cũng đã rơi vào tình yêu, càng thêm khao khát về tình yêu.
Mà hai nhân vật chính của hôn lễ này, lại ở một nơi hoang vắng không có người đến.
Nơi này là một vùng núi lửa, nhưng mà đều là núi lửa chết, ở đây đến một tấc cỏ cũng không sống nổi, hoang tàn vắng vẻ, cũng không có Ma vật trú ngụ, nhà thám hiểm cũng sẽ không đến chỗ này thăm dò, vô cùng yên tĩnh.
Ở một trong những miệng núi lửa cao nhất, có hai bóng dáng kích thước tương đương với con kiến, đang tay trong tay đi dạo ở đây.
Ngoại trừ sự hoang vắng trên mặt đất thì phong cảnh ở đây rất đẹp, tầm mắt rộng rãi.
Một bước, hai bước, ba bước.
Đỗ Địch An đi dạo với Helisha.
Hôm nay bọn họ đều ăn diện, Helisha mặc lễ phục sườn xám kiểu Trung Quốc, màu đỏ tươi sáng, trên đó có thêu màu tím, làm nổi bật làn da trắng như tuyết, càng thêm xinh đẹp.
Trên đầu nàng đeo phượng quan màu vàng, khảm từng viên đá quý biển sâu cao cấp, xa hoa đến cực điểm.