Chương 1758 Linh hồn bị xé rách (Đại kết cục) (4)
Hắn chậm rãi đưa tay lên, nhẹ nhàng nâng Helisha trong ngực lên, hai tay nâng hai má của nàng lên, nhìn khuôn mặt gần trong gang tấc đang khóc đến hai mắt đẫm lệ, sự tuyệt vọng trong mắt tựa hồ lại tỏa ra một chút ánh sáng. Ánh mắt hắn cực kỳ dịu dàng, vẫn chân thành, nhiệt liệt như lúc cầu hôn trước đó, tràn ngập tình yêu và tình cảm vô hạn, nhẹ nhàng nói: “Nếu đó là những gì mà ngươi muốn, nói với ta một tiếng là được, ta đã từng nói, bất kỳ yêu cầu của ngươi, ta đều sẽ đồng ý.”
Nước mắt trong mắt Helisha tuôn trào nhiều hơn, nức nở nói: “Xin lỗi, ta có lỗi với ngươi, ta sẽ ở bên cạnh ngươi, sẽ lên đường cùng ngươi, sẽ không bao giờ để cho ngươi cô đơn, nếu có luân hồi, kiếp sau ta vẫn muốn làm cô dâu của ngươi một lần nữa, sống một cuộc đời bình thường với ngươi...”
“Đứa nhỏ ngốc…” động tác của Đỗ Địch An nhẹ nhàng, lấy tay đẩy mái tóc rối bời trên trán nàng ra, nói: “Ngươi luôn sống vì người khác, sống quá cực khổ rồi.”
Helisha lắc đầu khóc và ôm lấy hắn một lần nữa.
“Khà khà!”
Đột nhiên, một tiếng cười quái dị vang lên không đúng lúc.
Helisha vẫn tựa người vào trong lòng Đỗ Địch An khóc, chỉ là khóc nức nở, thỉnh thoảng khóe miệng sẽ ho ra máu tươi. Ngược lại Đỗ Địch An lại đứng sừng sững, thần sắc như thường, cứ như là sợ hãi lưỡi kiếm khổng lồ trên người đâm vào người khác, hắn nghe được tiếng cười quái dị này, đôi mắt dịu dàng chậm rãi nâng lên, trong quá trình giương mắt ngắn ngủi này, vẻ dịu dàng trong mắt đã dần dần chuyển biến, hóa thành một địa ngục lạnh như băng, cùng với sát khí ngập trời không dám nhìn thẳng.
Sát khí này giống như thực chất, áp bức ánh mặt trời trên đỉnh đầu đến ảm đạm.
Chỉ thấy một chiếc phi thuyền dừng ở phía trước mấy trăm mét, phía sau phi thuyền là đuôi mây thật dài, phi thuyền này giống như con thoi, toàn thân là kim loại màu xám bạc, không có chút thu hút nào, giờ phút này ở bên ngoài phi thuyền có một tráng hán thân cao chừng ba mét đang bay lượn, vẻ mặt đầy những đường vân quái dị, là hình xăm đồ đằng mà cư dân Đế quốc Hỏa Long trước kia thích yêu thích.
“Thật khiến người khác phải cảm động!” Tráng hán khôi ngô phát ra giọng nói đầy quái dị.
Đôi mắt đen nhánh của Đỗ Địch An trở nên thâm thúy như bầu trời đầy sao mênh mông yên tĩnh, đen đến mức không có một tia ánh sáng, tràn ngập sát ý lạnh như băng, sát ý lạnh giá vừa điên cuồng vừa cố kìm nén, “Diễm Ma Trùng? Đây có phải là mưu đồ của các ngươi không?”
“Khà khà, đúng vậy!” Tráng hán khôi ngô cười một tiếng đầy quái dị, nói: “Nếu không thì tại sao ngươi không bao giờ tìm thấy nàng? Nàng sớm đã bị bọn ta tìm được, giấu đi, sẵn tiện nói cho ngươi biết, ký ức của nàng là do chính mình khôi phục, ngay từ đầu đã khôi phục toàn bộ ký ức, cũng đã biết đủ loại tội ác của ngươi, lúc ấy nàng đã muốn tự sát, lấy cái chết thay ngươi tạ tội, vẫn là bọn ta cứu sống nàng.”
“Vậy à, nói ta nghe thử mưu đồ của các ngươi.” Đỗ Địch An cúi đầu, không thấy rõ ánh mắt và gương mặt của hắn, nhưng cuồng phong thổi đến bên cạnh hắn đều trở nên yếu ớt lặng yên không một tiếng động.
“Được thôi.” Tráng hán khôi ngô dường như cũng không nóng nảy, không sợ hãi, chậm rãi nói: “Sau khi chúng ta tìm được người trong lòng ngây thơ đáng yêu của ngươi, thì đã tính toán sẽ dùng nàng để ám sát ngươi, lúc trước Kỳ Long Chủ không phối hợp với mưu đồ của bọn ta, muốn phản kháng, nhưng không biết chúng ta đã sớm lưu lại một tay, cuối cùng hắn vẫn ngoan ngoãn bị đưa đến trước mặt ngươi, sau khi bị ngươi nhìn kỹ ký ức thì giết chết.”
“Trước khi đưa đến trước mặt ngươi, ký ức của hắn đã được bọn ta sửa đổi, chờ cho đến khi ngươi qua ký ức, vừa hay biết bọn ta đã rời khỏi trái đất, điều này cũng có thể làm cho ngươi buông bỏ cảnh giác.”
“Chiêu này là học từ trung học ‘Tôn Tử Binh Pháp’ của loài người các ngươi, còn về phần về sau, rất đơn giản, chúng ta sửa đổi ký ức của người trong lòng của ngươi, che giấu trong đó việc ngươi tra tấn em gái của nàng, chuyện tùy ý tàn sát đồng bào các ngươi, cứ như vậy, nàng chỉ giữ lại tình cảm đối với ngươi, mà không biết ngươi đã làm nhiều chuyện khiến cho nàng thương tâm muốn chết như vậy.”
“Cho nên, lúc trước hai người gặp nhau, tình cảm của nàng với ngươi hoàn toàn là thật, cũng chỉ có như vậy, mới có thể lừa được ngươi.”
“Thật thật giả giả là thủ đoạn cao nhất để lừa gạt người khác, đây cũng là học được từ loài người các ngươi, nếu như ngươi có thể nhịn xuống mà vẫn luôn tin tưởng nàng, không cần dùng thủ pháp quen thuộc của ngươi xem ký ức của nàng, nàng sẽ tiếp tục duy trì ở bên cạnh ngươi cho đến khi từ những cách khác biết được hành vi của ngươi.”
“Nhưng ngươi đã xem ký ức của nàng.”
“Bọn ta đã sớm dự đoán rằng ngươi sẽ làm như vậy, bởi vì bọn ta đã ghi vào nàng một đoạn ký ức giả tạo, đó là việc liên quan đến ký ức của nàng được khôi phục, chỗ đó chắc chắn sẽ gây khiến lòng ngươi sinh ra nghi ngờ! Chờ đến lúc ngươi hoài nghi nàng, sẽ xem xét ký ức của nàng, như vậy sẽ tình cờ khởi động khóa ẩn mà bọn ta đặt ở trong đầu nàng, giống như là thủ pháp thôi miên vậy, hành động của ngươi, kích phát hiệu quả của khóa ẩn.”
“Mà sau khi khóa ẩn bị kích hoạt, toàn bộ ký ức của nàng đều sẽ khôi phục, tất cả những gì liên quan đến hành vi của ngươi, đều sẽ nhớ tới.”
“Hơn nữa, bọn ta đã để lại một đoạn ký ức bên ngoài vào trong, đó là bí mật liên quan đến của trái tim của ngươi.”
“Người duy nhất trên thế giới này có thể tới gần ngươi, khiến ngươi không hề phòng bị, có thể ám sát ngươi, cũng chỉ có nàng!”
“Nói cho cùng, ngươi rơi vào kết cục của bây giờ vẫn phải tự trách mình.”