Chương 1448 Cướp! (2)
Huống chi, võ lâm Trung Nguyên cũng không phải dễ tung hoành. Đếm kĩ các đạo võ lâm Trung Nguyên dù không có lớn bằng Tây Bắc đạo nhưng cái đạo nào cũng có đến mấy tên cường giả Dương Thần trấn giữ. Thiếu đi một, hai người hay là nhiều thêm thì cũng không gì. Cứ lấy Thiếu Lâm Tự ở Hà Nam đạo làm ví dụ.
Một Thiếu Lâm Tự mà đã có đến mấy tên Dương Thần cảnh. Tính luôn cả võ giả ẩn tu thế hệ trước thì số cường giả Dương Thần cảnh đoán chứng sẽ có tới hơn mười người. Hơn nữa đều không phải là hạng người tầm thường.
Võ lâm Trung Nguyên từ xưa tới nay chính là nơi linh tú. Đạo nào mà không có một phe thế lực lớn trấn giữ? Bọn họ ở võ lâm Trung Nguyên nếu ngoan ngoãn đàng hoàng thì thôi. Một khi va chạm với những thế lực lớn ở địa phương thì dù có là Dương Thần cảnh cũng xám xịt mặt mày mất.
Dĩ nhiên, các đạo Trung Nguyên cũng có nơi có thực lực hơi yếu một chút. Ví như Tương Nam đạo mà Tô Tín xuất thân thực lực rất yếu. Thậm chí toàn bộ Tương Nam đạo cũng không tìm ra được một Dương Thần cảnh nào. Võ giả Dung Thần cảnh cũng có thể hùng bá một phương.
Lúc Cơ Hạo Điển dời đô, Tương Nam đạo cũng đã bị vơ vét hết một lượt, bây giờ cũng đã chẳng còn gì. Đối với Thái Tam Nguyên bọn họ còn chẳng bằng cứ ở lại Tây Bắc đạo.
Thấy trên mặt Thái Tam Nguyên lộ ý động, Tô Tín lạnh nhạt nói: “Thái trang chủ, phương thức làm việc của ngươi ta không biết. Nhưng quy tắc làm việc xưa nay của ta chính là hoặc không đắc tội đối phương. Nếu như đắc tội thì sẽ dồn hẳn đối phương vào chỗ chết. Nếu không quyết đoán thì sẽ tất loạn!
Vấn đề thực lực Thái trang chủ không cần lo lắng. Mặc dù Mộ Dung Tông Chính mạnh nhưng cũng chưa mạnh đến mức không có địch thủ trong hàng ngũ Dương Thần cảnh.
Chúng ta ra tay đánh lén thì có tám phần chắc chắn đánh lùi được. Huống chi cũng không phải là chúng ta muốn đánh bại, mà chỉ là cướp cái di hài Ba Xà kia mà thôi!”
Thái Tam Nguyên sờ cằm suy nghĩ thực lực của hai bên. Khoan hãy nói, nếu như chẳng qua là cướp đồ vậy thì hai bên đúng là có sức đánh một trận.
Thực lực của Tô Tín khác trước không nói. Đơn thuần bàn về lực bộc phát thì hắn cũng không thua kém vài võ giả Dương Thần.
Ngày trước ở Đại Chu, Tô Tín xuất thủ đón đỡ ba chiêu của Hà Vô Sơn. Phải biết rằng Hà Vô Sơn chính là người đứng đầu Danh Kiếm sơn trang, là nhân vật danh chấn Trung Nguyên “Kiếm Động Bát Hoang” Hà Vô Sơn.
Mặc dù Mộ Dung Tông Chính mạnh nhưng cũng vẫn còn kém Hà Vô Sơn một đoạn.
Hơn nữa, trước đó Tô Tín còn từng đánh ngang tay với Chung Ly Viêm. Chiến tích này đủ để chứng minh Tô Tín có tư cách cùng cường giả Dương Thần cảnh đánh một trận.
Thái Tam Nguyên cũng không phải người dễ dàng bị kích động. Cho nên, hắn suy nghĩ đến nửa khắc đồng hồ, lúc này mới cắn răng nói: “Được! Có điều ta muốn toàn bộ vảy rắn trên người Ba Xà!”
Ba Xà thôn thiên, lực phòng ngự tự thân cường hãn kinh người. Vảy trên người nó dĩ nhiên cũng là tài liệu tốt để luyện chế hộ thân bảo giáp.
Tô Tín không hề nghĩ ngợi liền trực tiếp nói: "Không thành vấn đề, có điều ta muốn hai cái răng nanh của Ba Xà, những thứ đồ khác chia nhau một nửa.”
Đối với Tô Tín mà nói, hắn lấy vảy Ba Xà cũng chẳng để làm gì.
Dẫu sau bây giờ Long Tượng Bàn Nhược Công của hắn đã gần đại thành. Thần công Kim Cương Bất Hoại cũng đại thành rồi. Lực phòng ngự thân thể, hộ thân bảo giáp với Tô Tín mà nói có chút vô dụng.
Cho nên vảy rắn Ba Xà nhường cho Thái Tam Nguyên cũng được.
Mà hai răng nanh của Ba Xà tuy không độc nhưng vô cùng sắc bén, rắn chắc. Tô Tín muốn dùng chúng dung nhập vào phi huyết kiếm của mình, tăng cường uy năng của nó.
Hai người thương lượng xong liền tiếp tục núp trong bóng tối, chờ đợi đám người Mộ Dung Tông Chính chặt đứt hoàn toàn sợi xích kia.
Cho đến nửa giờ sau, sợi xích đồng xanh nọ cuối cùng cũng bị chém đứt. Tô Tín và Thái Tam Nguyên cũng ra tay ngay lúc đó. Trong nháy mắt, chân khí cuồng bạo ầm ầm nổ tung, khí thế xông thẳng đến trời.
Phi Huyết Kiếm trong tay Tô Tín bay ra khỏi vỏ, kiếm ý vô biên ùn ùn kéo đến tấn công. Vạn kiếm quy nguyên, trong nháy mắt ngưng tụ thành kiếm vực bao vây lấy Mộ Dung Tông Chính.
Trường kiếm đâm ra, diệt tiên thí thần. Đối mặt với Mộ Dung Tông Chính uy danh hiển hách ở Tây Bắc đạo, Tô Tín vừa lên đã vận dụng sát chiêu mạnh nhất của mình.
Thái Tam Nguyên bên kia cũng như vậy. Một âm một dương giữa hai tay hắn kết thành một dấu tay kì dị, chuyển đổi sinh tử. Trong nháy mắt, sức mạnh kinh người bộc phát, giống như thiên địa đại ma, xoắn giết hết thảy!
Đây cũng là chí cường sát chiêu của Thái Tam Nguyên, cũng là Đại m Dương Thủ thành danh của hắn.
Cảm nhận được hai luồng sức mạnh cực đại tấn công từ phía sau tới, Mộ Dung Tông Chính mặt không đổi sắc, thanh trường kiếm Kim Long Hoa Lệ xuất hiện trong tay hắn.
Ở chỗ này, đừng nói là Dương Thần cảnh như Mộ Dung Tông Chính, mà nếu như hắn chỉ là một tên võ giả Tiên Thiên cũng sẽ không buông lơi cảnh giác.
Hai võ giả Dung Thần bên người hắn thấy không xong, liền lập tức tránh người ra rút lui. Đối với bọn họ mà nói, chiến đấu cấp bậc này tuy có thể nhúng tay nhưng kết quả sẽ rất thảm.