Chương 1456 Thiên Hồ
Trong chớp mắt, kiếm xuất thủ phong tỏa hai người bọn họ. Kiếm pháp tầm thường là dùng người ngự kiếm. Kiếm chẳng qua là binh khí mà võ giả nắm trong tay.
Nhưng Thiên Ngoại Phi Tiên là dùng thần ngự kiếm. Khi kiếm chưa xuất thủ, kiếm chiêu đã ngưng tụ thành công.
Trong mắt Mộ Dung Tông Chính lộ ra vẻ ngưng trọng. Thần mang trên người hắn đại thịnh. Hai tay kết ấn. Thân hình hắn như hóa thành đại long. Ngay cả kiếm trong tay cũng ngưng tụ thành răng rồng sắc bén nhắm về phía Thiên Ngoại Phi Tiên của Tô Tín mà điên cuồng lao đến.
Chung Ly vị hai mắt nhắm nghiền. Quanh thân hắn lóe ra luồng sáng chói mắt màu vàng. Hắn mở hai mắt ra, nhất thời thần quang nở rộ. Khí thế tự thân của hắn cũng đã ngưng tụ đến cực điểm. Một quyền đánh ra, khai thiên tích địa!
Một kích toàn lực của hai tên võ giả Dương Thần cảnh uy thế kinh thiên. Nhưng dưới chiêu Thiên Ngoại Phi Tiên này của Tô Tín, tất cả đều muốn tịch diệt!
Uy năng của tiêu hao phẩm có thể khiến Tô Tín trăm phần trăm chắc chắn tinh túy và linh hồn của thức Thiên Ngoại Phi Tiên này. Giống như trước mắt, người sử dụng chiêu thức kiếm này không phải là Tô Tín mà là Bạch Vân thành chủ có sức mạnh Dung Thần cảnh đỉnh phong vậy.
Dưới uy thế này, Chung Ly Vị và Mộ Dung Tông Chính tạm thời ngừng một lái, sau đó liền thoái lui về hai phía. Không phải bọn họ không muốn cản Tô Tín mà là không dám cản nữa!
Tô Tín cũng thế, không tiếp tục có ý xuất thủ với bọn họ nữa.
Thiên Ngoại Phi Tiên dù có mạnh hơn nữa cũng không cách nào đánh chết được hai Dương Thần cảnh. Tô Tín coi như có đổi được mười Thiên Ngoại Phi Tiên cũng không giết được hai người họ, có khi còn tự giết mình trước.
Cho nên, Tô Tín ngay lập tức mượn chút sức mạnh cuối cùng của Thiên Ngoại Phi Tiên chém nát bình phong che trước mắt.
Trong nháy mắt, thân hình Tô Tín biến mất không thấy tung tích đâu.
Chung Ly Vị và Mộ Dung Tông Chính sắc mặt ai nấy âm trầm. Không ngờ đến nước này rồi mà vẫn còn để cho Tô Tín trốn thoát.
Chiêu thức kiếm này, bọn họ có thể khẳng định chắc chắn Tô Tín chưa từng dùng qua. Hơn nữa, với giai đoạn hiện thời của Tô Tín thì uy năng của chiêu thức kiếm này Tô Tín chắc chắn không đánh ra tới được. Đây nhất định là một trong những lá bài tẩy của Tô Tín. Hoặc là hắn mượn bảo vật nào đó. Hoặc đây là thức kiếm pháp cấm kỵ nhất, nó gây tổn thương vô cùng lớn với bản thân.
Có điều, bất kể là loại nào. Dù sao thì lần này bọn họ vẫn để cho Tô Tín chạy thoát mất.
Quan trọng nhất chính là bọn họ ngay cả đuổi theo cũng không đuổi được.
Chỗ không gian kia vốn có chút vấn đề. Bây giờ Tô Tín một kiếm chém phá không gian kia. Người của hắn nói không chừng đã bị chuyển đến nơi nào rồi. Trước mắt, nếu bọn họ cũng dùng sức mạnh lớn nhất chém phá không gian mà đuổi theo thì nơi bọn họ đến cũng chưa chắc là chỗ mà Tô Tín ở.
Có điều, việc đã đến nước này thì có hối hận cũng vô dụng. Huống chi lần này không phải bọn họ tính toán sai lầm mà chính là thực lực của Tô Tín thật sự vượt quá dự liệu của bọn họ.
Mộ Dung Tông Chính lạnh lùng nói: “Phái đệ tử thủ hạ của chúng ta đi tìm đi. Phải dốc sức tìm ra được Tô Tín trước Kha Yển Nguyệt, sau đó đánh chết. Nếu quả thực không được thì ta và ngươi cũng phải chuẩn bị trở mặt với Đại Chu.”
Chung Ly Vị gật đầu một cái. Sau này, nhất định Tô Tín sẽ không chết không thôi với họ.
Song, nếu Tô Tín chết thì triều đình cũng không có khả năng dốc toàn lực ra xuất thủ với bọn họ. Chỉ có điều, Tô Tín là người của triều đình. Nếu hắn muốn đối phó với Chung Ly thị và Mộ Dung thị thì việc tìm vài người đến giúp là chuyện rất đơn giản.
Cùng lúc đó, thân hình Tô Tín cũng lảo đảo, rơi xuống trên một thảm cỏ.
Trong nháy mắt ngã xuống, Tô Tín liền đánh giá tình cảnh chung quanh. Có điều, tất cả trước mắt lại khiến Tô Tín lộ vẻ kinh ngạc. Thậm chí khiến hắn hoài nghi rốt cuộc mình có đang ở trong cung điện thanh đồng nữa hay không.
Phải biết rằng, cung điện thanh đồng này là nơi trấn áp cường giả Yêu tộc. Mục đích chính là phải trấn áp, xóa bỏ toàn bộ. Cho nên, mỗi một không gian đều có hoàn cảnh cực kì tồi tệ. Những trận pháp kia chính là đặc biệt chuẩn bị vì muốn nhằm vào Yêu tộc. Chính là vì muốn để cho nó bổ sung không được một nửa sức mạnh.
Nhưng bấy giờ, trước mắt Tô Tín là một cảnh tượng hệt như thế ngoại đào viên.
Viên cầu lửa trên đỉnh đầu giống như là mặt trời vậy. Tứ phía đều là hoa cỏ xanh rờn, tản mác ra một luồng khí tức thanh sạch.
Cách đó không xa còn có một cái hồ nhỏ trong vắt. Trong lòng hồ còn một đàn cá chép vui sướng bơi lội.
Dù sao, nơi này có nhìn thế nào cũng không giống như là chuẩn bị để trấn áp Yêu tộc. Ngược lại, giống hệt như nơi cho vị thế ngoại cao nhân nào đó dùng để dưỡng lão vậy.
Chuyện khác thường nhất định có biến. Tô Tín không vọng động mà trước tiên nhét vào miệng một viên đan dược.
Thương thế lần này của hắn tương đối nặng. Ngoại thương tạo thành lúc cùng Mộ Dung Tông Chính và Chung Ly Vị giao thủ. Nội thương là do chính hắn tạo ra.