Chương 1459 Công chúa Thanh Khâu (2)
Với thực lực của ngươi thì cũng chẳng làm gì được ta. Ta có thể tùy ý rời đi nhưng ngươi muốn gặp một người có cơ duyên, trùng hợp đi vào đây, thì cũng không biết còn phải đợi đến bao giờ.”
Sắc mặt Thanh Ly biến sắc mấy lần. Lần đầu tiên nàng ta cảm giác được con người này đáng ghét.
Nhưng đúng như Tô Tín nói. Bây giờ là nàng ta yêu cầu Tô Tín chứ không phải là Tô Tín yêu cầu nàng ta.
Nàng ta nhất định phải dựa vào Tô Tín mới có thể thoát ra khỏi đây, còn Tô Tín có thể tùy ý đi ngay.
Quan trọng nhất chính là có động mạnh cũng vô ích. Nàng ta cũng không dám.
Trước đó Tô Tín đã cho nàng ta thấy thực lực của hắn. Bí thuật Nguyên Thần kiếm kia có thể hoàn toàn khắc chế nàng ta chứ đừng nói Tô Tín thân là võ giả, tự thân hắn cũng còn nắm giữ mấy loại võ thuật kinh người.
Cái nàng ta mới vửa sử dụng là thần thông thiên phú của hồ tộc Thanh Khâu, nhưng kết quả cũng bị Tô Tín phát hiện. Chuyện này liền đủ để thấy tinh thần lực của Tô Tín khủng bố thế nào.
Thanh Ly suy nghĩ một chút, nói: “Được lắm. Ngươi muốn nghe thì ta nói cho ngươi!”
Thấy Thanh Ly lanh lẹ như vậy, Tô Tín ngược lại rất là kinh ngạc.
“Chẳng lẽ ngươi không sợ ta nói những chuyện này ra sẽ khiến cho cường giả khác trấn áp ngươi hay sao? Phải biết rằng cho dù có chết thì Yêu tộc cũng có thể nói là chí bảo, chứ đừng nói là Yêu tộc còn sống sờ sờ như ngươi.”
Thanh Ly khinh thường cười một tiếng, nói: “Hẳn ngươi cũng đã phát hiện, bây giờ ta là Nguyên Thần. Hơn nữa, bí thuật của cả tộc Thanh Khâu ta thì dù có là cường giả Chân Vũ cảnh của Nhân tộc các ngươi đến cũng không giết ta được.
Dù sao ta cũng đã ở đây khốn đốn cả mười ngàn năm. Đổi sang chỗ khác dù sao cũng dễ chịu hơn cứ ở mãi nơi này.”
Vừa nói, Thanh Ly liền nói cặn kẽ thân phận của nàng ta cũng như lý do vì sao nàng ta lại bị nhốt ở đây. Giống như trước kia nàng ta nói, không hề che giấy điều gì. Dù sao, Tô Tín có đưa cường giả tới thì cũng không thể giết chết nàng ta, thế nên Thanh Ly cũng chẳng sợ hãi gì.
Nhân hoàng thượng cổ dẫn cường giả Nhân tộc trấn áp Yêu tộc, khởi đầu cho căn cơ một đời Hoàng triều. Chuyện này người trên giang hồ ai cũng đều biết. Có điều, một vài chi tiết và bí mật trong đó thì không người ngoài nào biết.
Dưới sự dẫn dắt của Nhân hoàng, Yêu tộc chịu thương vong nghiêm trọng, thậm chí không khác gì bị diệt đến tuyệt chủng. Cho nên lúc đầu, một phần nhỏ Yêu tộc không muốn liều sống liều chết với Nhân tộc nữa, muốn tính ký kết minh ước, chuẩn bị nghị hòa với Nhân hoàng.
Nhân hoàng giao mấy không gian độc lập cho Yêu tộc, xem như là nơi lánh đời của bọn họ. Mà Yêu tộc cũng cam kết không xuất thế nhiễu loạn thế gian.
Nói đến đây, Thanh Ly cười lạnh, nói: “Nhân hoàng của Nhân tộc các ngươi cũng không phải thứ gì tốt. Ban đầu hắn tuyệt có sức mạnh đuổi tận giết tuyệt Yêu tộc. Chẳng qua, nếu làm vậy hắn cũng phải trả một cái giá nhất định.
Hắn vì muốn hoàn toàn chinh phục tất cả các tiểu quốc trong thiên hạ, cho nên mới lập minh ước với Yêu tộc chúng ta. Nhập phần sức mạnh này vào. Cuối cùng, tiêu diệt hết tất cả các tiểu quốc không thần phục hắn.”
Với lựa chọn lúc trước của Nhân hoàng, Tô Tín cảm thấy rất bình thường.
Trừ bên ngoài thì phải an bên trong trước. Lúc đầu, dưới áp lực mạnh mẽ từ phía Yêu tộc, Nhân tộc dưới sự dẫn dắt của Nhân hoàng liên thủ với nhau. Chuyện này không có vấn đề gì.
Nhưng hiện, Yêu tộc đã bị đánh cho tàn phế. Thậm chí còn chẳng tạo được uy hiếp gì với Nhân tộc nữa. Nếu như vậy thì tại sao Nhân hoàng lại còn muốn phí sức đuổi cùng giết tuyệt? Giữ chút sức mạnh lại để đi “an bên trong” mới là quan trọng nhất.
Thanh Ly tiếp tục nói: “Hồ tộc Thanh Khâu của ta vốn không tham gia vào chiến tranh giữa Yêu tộc và Nhân tộc. Hơn nữa khi đó cha ta đã già nua, thọ nguyên cũng sắp cạn. Cho nên khi nghe được Nhân tộc và Yêu tộc nghị hòa, cha ta liền đồng ý ngay lập tức. Chuẩn bị ẩn cư trong bí cảnh Thanh Khâu.
Kí minh ước không lâu sau, cha ta cũng đã qua đời. Còn ta bởi vì chưa đến Yêu vương cảnh, cũng chính là cái mà Nhân tộc các ngươi gọi là Chân Vũ cảnh cho nên vẫn chưa thể thừa kế vị trí đứng đầu Thanh Khâu. Ta tính sẽ tiềm tu ở trong bí cảnh.
Nhưng không ngờ, lúc này có người lại thèm khát chí bảo của cả tộc Thanh Khâu ta, liên thủ với mấy thứ bại hoại trong tộc, đưa ta vào bí cảnh Thanh Khâu, muốn tước đoạt chí bảo kia.”
Nói đến đây, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Thanh Ly hiện ra vẻ giữ tợn.
Đối với nàng ta mà nói, người ngoài muốn đoạt chí bảo của Thanh Khâu bọn họ, cái này rất bình thường. Nhưng tộc nhân của nàng ta lại giúp người ngoài hại nàng, đây chính là chuyện mà Thanh Ly không thể nào chấp nhận cho nổi.
Thanh Ly tiếp tục nói: “Có điều, bọn họ không ngờ nhất mạch Vương tộc Thanh Khâu bọn ta còn có một môn bí thuật. Tuy thân xác bị hủy nhưng có thể chia Nguyên Thần thành chính phần. Mỗi một phần Nguyên Thần thừa kế một phần trí nhớ, cũng có thể gọi là tồn tại độc lập. Chỉ cần một đạo Nguyên Thần trong số đó là bất diệt thì tám đạo Nguyên Thần khác cũng không chết được.