Chương 1460 Thỏa thuận
Cho nên bây giờ, thật ra ta chẳng qua chỉ là một trong chín đạo Nguyên Thần kia. Trí nhớ cũng thiếu sót không được toàn vẹn. Bây giờ ta cũng không nhớ ra được chí bảo mà hắn muốn đoạt rốt cuộc là cái gì. Thậm chí ngay cả tộc nhân hãm hại ta cướp đoạt chí bảo khi đó là ai cũng đã quên.
Ta chỉ nhớ đây là nơi Nhân tộc dùng để chuyên giam giữ những Yêu tộc vi phạm minh ước. Những Nguyên Thần khác của ta cũng không biết đã chạy đến đâu. Có bị trấn áp hay là không. Dù sao, đạo Nguyên Thần này của ta bây giờ đã bị trấn áp ở đây.”
Nghe xong lời Thanh Ly kể, Tô Tín ngược lại cảm giác cũng không có gì ghê gớm. Nàng ta luôn miệng nói Nhân tộc nham hiểu giả dối gì gì đó. Kỳ thực, Yêu tộc cũng như vậy thôi. Chỉ cần là kẻ có suy tính, có dục vọng thì làm gì chẳng được.
Có điều, Tô Tín càng tò mò về đất những Yêu tộc lánh đời kia hơn.
Tô Tín hỏi: “Yêu tộc lúc trước còn lại được bao nhiêu? Đất lánh đời đó ở đâu?”
Thanh Ly lắc lắc đầu, nói: “Chưa nghĩ đến. Tuy nhiên hẳn là chẳng còn dư lại được bao nhiêu nữa. Bảy mươi hai đạo Yêu vương chỉ còn chưa tới mười.
Hơn nữa bây giờ thời gian đã qua vạn năm rồi. Thọ nguyên của Yêu tộc chúng ta mặc dù dài nhưng cũng chỉ chừng mấy chục ngàn năm mà thôi. Những Yêu vương lánh đời trước đó đã có thọ nguyên rất dài rồi. Bây giờ còn được mấy người còn sống thì ta cũng không biết.
Giống như cha ta, sau khi kí minh ước không lâu thì đã vì thọ nguyên hao hết mà qua đời.”
Với giải thích của Thanh Ly, Tô Tín không có nghi kị gì. Nàng ta hẳn không nói dối hắn. Yêu tộc bây giờ hẳn là thật sự suy sụp đến tận cùng rồi.
Thật ra thì suy nghĩ một chút thì cũng đơn giản thôi. Yêu tộc chẳng qua là lánh đời chứ không phải là bị phong ấn. Nếu như bọn họ thật sự vẫn có thực lực thì tại sao hơn mười ngàn năm rồi cũng không thấy bóng dáng đâu? Chẳng lẽ là ở mãi ở đất lánh đời?
Nguyên nhân rất đơn giản, không ngoài việc thực lực của bọn họ càng ngày càng yếu. Dứt khoát không ra ngoài, cứ lánh đời là được.
Theo lời của Thanh Ly, bảy mươi hia đạo Yêu vương kia nếu chỉ còn lại không đến mười người. Trong đó, lại có người thọ nguyên cạn kiệt, thế thì cũng không cần võ lâm Trung Nguyên liên hiệp xuất thủ. Chỉ cần Đại Chu ra tay là có thể giải quyết được gọn ghẽ.
“Đúng rồi, Yêu tộc trong truyền thuyết các người không phải còn có Đại Thánh sao? Bọn họ đâu?”
Thanh Ly nói: “Yêu tộc chúng ta ngày trước chỉ có bảy vị Đại Thánh. Năm người chết trận. Hai người vì thọ nguyên cạn kiệt nên đã chết.”
“Yêu hoàng thì sao?”
Thanh Ly đảo mắt, hỏi: “Ngươi có gặp Nhân hoàng của Nhân tộc các ngươi không?”
“Dĩ nhiên chưa từng gặp.”
“Thế còn không phải sao? Trong Yêu tộc chúng ta, Yêu hoàng cũng chỉ là một truyền thuyết mà thôi. Sớm cũng đã không biết chết được mấy vạn năm hay mấy trăm ngàn năm rồi nữa. Biết đi đâu mà tìm?”
Mặc dù Thanh Ly xuất thân Yêu tộc nhưng nghe giọng của nàng ta dường như cũng chẳng kính nể Yêu tộc được bao nhiêu phần.
Thật ra thì nghĩ cũng thấy đúng. Nàng ta bị tộc nhân của mình bán đứng. Trong tiềm thức, chắc chắn là oán giận tộc nhân thậm chí là cả Yêu tộc.
Có điều, lúc này, ánh mắt Thanh Ly bỗng nhiên chuyển, nàng ta đột nhiên nói: “Ta đã nói hết chuyện cho ngươi. Bây giờ ngươi cũng hẳn nên thể hiện gì đó chứ?
Vốn ta chỉ muốn ngươi dẫn ta ra ngoài. Có điều, ta cảm giác vị trí của ngươi trong Nhân tộc có vẻ rất cao. Không bằng thế này, ngươi dẫn ta ra ngoài, hơn nữa giúp ta tìm tám đạo Nguyên Thần khác. Ta có thể cho ngươi rất nhiều chỗ tốt.
Đừng nghĩ là ta lừa gạt ngươi. Thực lực của ta trước mặc dù chỉ có thể so với Dương Thần cảnh trong Nhân tộc các ngươi. Nhưng cha ta tương đối thích nghiên cứu vài công pháp của Nhân tộc các ngươi, thế nên, trong đầu ta có vài công pháp mạnh mẽ của Nhân tộc các ngươi và kinh nghiệm tu luyện nữa. Ngươi hẳn biết những thứ này quý giá đến mức nào.
Chỉ cần ngươi có thể đồng ý với điều kiện của ta thì những thứ này ta đều có thể cho ngươi hết.”
Tô Tín nhìn Thanh Ly, cười cười, nói: “Xin lỗi, ta không có nhiều thời gian như vậy. Còn nữa, sao ngươi có thể thấy được vị trí của ta ở Nhân tộc rất cao?”
Mặc dù Tô Tín không thể nào hiểu Yêu tộc, nhưng hắn lại biết, xuất thân từ Hồ tộc Thanh Khâu khẳng định không phải là tầm thường. Cả tộc của bọn họ có thể so với Nhân tộc Huyễn Ma đạo và Bạch Liên giáo, chủ tu đều là bí pháp tinh thần.
Lúc mới vừa vào đây, yêu nữ này còn có ý đồ dùng phương thức vừa lừa gạt vừa uy hiếp để lừa Tô Tín đưa nàng ta ra ngoài. Bây giờ, bị Tô Tín nhìn thấu hết thảy lại đổi sang dùng lợi ích để dụ dỗ?
Thanh Ly mở trừng trừng hai mắt, nói: “Nhìn ra được địa vị của ngươi trong Nhân tộc quá là đơn giản. Khí thế trên người của mỗi người đều khác nhau. Ngày xưa ta cùng những cao thủ của Hoàng triều các ngươi từng giao thủ mấy lần. Khí thế trên người ngươi rất giống với bọn họ chứ không giống võ giả xuất thân tầm thường.
Còn nữa, những điều ta nói cũng không phải là lừa gạt ngươi. Chỉ cần ngươi có thể giúp ta tìm được tám đạo Nguyên Thần còn lại, những thứ này ta thật sự sẽ cho ngươi.