Chương 1462 Thông báo nhiệm vụ chủ tuyến
Trước mắt cũng là thế. Tô Tín không am hiểu bí pháp Yêu tộc này. Chẳng may, Thanh Ly động tay động chân gì vào đó, với thực lực của Tô Tín bây giờ căn bản không phát hiện nổi.
Thanh Ly cả giận, nói: “Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?”
Tô Tín mở tay, nói: “Tô Tín ta nói lời giữ lời. Nếu ngươi tin tưởng ta thì chúng ta sẽ theo thỏa thuận mà làm. Tô Tín ta mặc dù chẳng nói là người tốt lành gì nhưng ít nhất chưa từng gài bẫy đồng minh của mình.”
Thanh Ly bĩu môi, nói lời giữ lời?
Mặc dù thời gian tiếp xúc của nàng ta với Tô Tín chưa được là bao nhưng nàng ta sao lại thấy Tô Tín này cũng không giống người nói lời giữ lời.
Nhưng việc đã đến nước này, nàng cũng chỉ có thể chọn cách tin tưởng Tô Tín. Dù sao, Tô Tín cũng không có vẻ gì là sợ hãi.
Dĩ nhiên, nếu lúc ra đến bên ngoài Tô Tín có muốn đổi ý thì nàng cũng có bí pháp tự vệ.
Cho nên, cuối cùng Thanh Ly hừ lạnh một tiếng, nói: “Được, cứ quyết định như vậy đi. Trận pháp nơi này đều là đặc biệt chuẩn bị cho Yêu tộc. Sức mạnh của Yêu tộc không cách nào đánh vỡ được bình phong che chở ở nơi này.
Bởi vì sau khi đất phong ấn này dựng xong ta mới bị phong ấn đến đây cho nên trong không gian này ngược lại không ai bày sát trận làm tiêu hao sức mạnh của ta. Tất cả nơi này đều do ta bố trí ra.
Cho nên chỉ cần ta ghé vào trên thanh kiếm của ngươi, ngươi dùng sức của mình đánh vỡ không gian bình phong che ở đây là được.”
Tô Tín lắc đầu, nói: “Trước không vội. Nếu như là sau khi nơi này xây dựng xong ngươi mới bị trấn áp tại đây thì ngươi có biết về Yêu tộc bị phong ấn ở đây không?”
Thanh Ly liếc mắt là nhìn ra Tô Tín có chủ ý gì, nàng ta lạnh nhạt nói: “Cũng không phải là tin gì quan trọng, nói cho ngươi cũng được. Coi như là cho ngươi tiền đặt cọc trước.
Giá trị của đất phong ấn này thật không có lớn như trong tưởng tượng của ngươi đâu. Ta ở đây nhiều năm như vậy có thể cảm giác được rõ rệt. Những Yêu tộc bị phong ấn ở đây đã chết hết rồi. Có vài người thậm chí đã chết được mấy ngàn năm, cũng đã hóa thành tro bụi gần hết rồi. Mấy thi thể còn lại cũng hiếm như lá mùa thu.”
Tô Tín gật đầu một cái. Chuyện này trước đó hắn cũng đã đoán được. Đúng là như vậy thật. Hắn đi xuyên qua mấy không gian, kết quả chỉ gặp được có mỗi thi thể Ba Xà là dùng được.
Có điều lúc này, Thanh Ly bỗng nhiên nói: “Tuy nhiên, bây giờ trong toàn bộ đất phong ấn ngược lại còn một Yêu vương còn sống. Chỉ có điều hắn cũng sắp chết rồi. Đoán chừng bây giờ đã suy yếu tột cùng rồi. Thậm chí thần chí cũng đã mất.”
Thanh Ly nói trong nơi phong ấn này vẫn còn một vị Yêu vương. Tô Tín theo bản năng hỏi: “Là Lôi Dực Hổ Vương?”
Vị Yêu vương kia nói mình luyện thành bất diệt yêu hồn cái gì đó, ngay cả Lục Tông Hải cũng không giết được hắn.
Hơn nữa, từ hành động của hắn thì thật giống như không thể cứ vậy mà chết được. Yêu vương sống đến lúc này là hắn hay sao?
Thanh Ly bĩu môi khinh thường, nói: “Người kia đã chết từ lâu. Sống đến bây giờ là Xích Hỏa Giao Vương. Mặc dù hắn chỉ là một loại giao long nhưng trong cơ thể hắn hàm chứa huyết mạch chân long cho nên mới có thể kiên trì tới bây giờ.”
Thần sắc Tô Tín động một cái, hắn hỏi: “Ngươi và Lôi Dực Hổ Vương có thù oán gì à?”
“Không phải là ta và hắn có thù oán mà là toàn bộ Hồ tộc Thanh Khâu của ta và hắn có thù với nhau.
Hồ tộc Thanh Khâu chúng ta trước kia không quen chiến đấu chính diện, cũng từng mâu thuẫn mấy lần với hắn nhưng cuối cùng cũng bị thua thiệt.”
Tô Tín gật gật đầu, nói: “Được rồi. Chúng ta đến chỗ Xích Hỏa Giao Vương đã. Đúng rồi, Xích Hỏa Giao Vương kia còn sót lại được bao nhiêu sức mạnh? Ta có thể chém chết hắn hay không?”
Thanh Ly nói: “Không cần tốn sức như vậy. Xích Hỏa Giao Vương kia đã không còn thần chí. Tu vi Nguyên Thần của ngươi cũng không thấp. Hơn nữa có thêm ta xuất thủ. Với Nguyên Thần lực của hai người chúng ta thì hoàn toàn có thể nắm chắc trong tay, thi triển kiểu gì cũng được.”
“Xích Hỏa Giao Vương và ngươi đều là Yêu tộc. Ta muốn giết hắn mà ngươi cũng không bài xích?” Tô Tín đột nhiên hỏi.
Thanh Ly hỏi ngược lại: “Tại sao phải bài xích? Trước kia cha ta có nói với ta rằng bết kể là Nhân tộc hay Yêu tộc, chỉ cần có chênh lệch sức mạnh thì có thể tranh chấp chém giết.
Yêu tộc giết hại Nhân tộc là vì muốn bảo đảm địa vị. Nuốt khí huyết võ giả Nhân tộc cũng có thể tăng cường sức mạnh cho Yêu tộc chúng ta.
Nhưng trong Yêu tộc cũng có chém giết lẫn nhau. Võ giả Ma đạo của Nhân tộc các ngươi cũng sẽ giết hại mạng người vô tội để luyện ma công.
Mọi người đều vì sức mạnh mà giết chóc nhau, đây vốn là một chuyện rất bình thường. Chẳng qua Nhân tộc các ngươi tương đối phức tạp nên mới nghĩ nhiều như vậy.
Trước kia lúc có Yêu tộc, các ngươi phân sinh linh trong thế gian thành Nhân tộc và Yêu tộc, cho hai bên một cái cớ để giết hại lẫn nhau.
Sau đó, khi minh ước được ký kết, Yêu tộc lánh đời, rồi cũng chính các ngươi lại đề ra cái gọi là Ma đạo và Chính đạo. Còn có vài quốc gia cũng vì tự mình giết mình mà tìm một cái cơ. Thật ra tâm tư của mọi người đều giống như nhau.”