← Quay lại trang sách

Chương 1461 Thỏa thuận (2)

Nếu như ngươi còn không tin thì thế này, chỉ cần ngươi tìm được một đạo Nguyên Thần ta sẽ trả cho ngươi một phần thu lao. Ngươi thấy thế nào?”

Tô Tín vẫn lắc đầu như cũ, nói: “Chưa thế nào. Bây giờ trí nhớ của ngươi thiếu sót. Ngay cả chính bản thân ngươi cũng không xác định được Nguyên Thần của mình bị trấn áp ở những nơi nào. Mà ta cũng không có thời gian rảnh rỗi đi tìm cùng ngươi.

Nếu chỉ là đưa ngươi ra ngoài thì còn có thể miễn cưỡng chấp nhận những điều kiện này.”

Thanh Ly cười lạnh, nói: “Nói Nhân tộc các ngươi tham lam. Bây giờ thì thấy quả nhiên đúng như vậy. Đòi hỏi cũng không phải là vừa. Ngươi dẫn ta ra ngoài căn bản không tốn bao nhiêu sức lực. Bây giờ còn muốn đòi nhiều đồ như vậy?”

Với việc đưa Thanh Ly ra ngoài, Tô Tín cũng không bài xích.

Trong lòng Tô Tín không có vấn đề chánh tà thiện ác mà chỉ có hai loại người: đồng minh và kẻ địch.

Người đồng minh không thể giết. Kẻ địch thì có thể.

Từ thời thượng cổ, Yêu tộc thoái lui khỏi võ đài này cũng bắt đầu bị phế bỏ hoàn toàn.

Bây giờ, những Yêu tộc lánh đời kia ở đất nào, còn bao nhiêu người đang lay lắt kéo hơi tàn cũng không biết. Để một Thanh Ly mà lúc toàn thịnh cũng chỉ mới là Dương Thần cảnh ra ngoài thì có cái gì ghê gớm đâu?

Huống chi, dù nàng ta thật sự dấy lên sát nghiệp ngút trời trong giang hồ thì cũng có liên quan gì đến Tô Tín đâu? Dù sao thì sát nghiệp của Tô Tín cũng chẳng ít. Chỉ cần trong tay có chỗ tốt thì tất cả đều dễ nói.

Có điều, Thanh Ly muốn Tô Tín giúp nàng ta tìm tám đạo Nguyên Thần kia thì căn bản không thể nào.

Có thời gian thì chi bằng an tâm tu luyện. Phụng bồi nàng ta chạy loạn khắp nơi thuần túy là lãng phí thời gian.

Sự láu cả của Tô Tín khiến Thanh Ly hận đến mức ngứa hết cả hàm răng nhưng hết lần này đến lần khác nàng ta vẫn không thể cứ thế mà cho Tô Tín rời đi được.

Một trong những nguyên nhân trong đó chính là trong vòng vạn năm này, Tô Tín là người duy nhất tiến vào đây. Lần tiếp theo còn chưa biết là khi nào nữa.

Còn nguyên nhân khác chính là Thanh Ly có thể nhìn ra, từ lúc mới bắt đầu đến giờ, Tô Tín vẫn luôn nói chuyện lợi ích với nàng ta. Căn bản không để ý đến thân phận Yêu tộc của nàng ta.

Đối với Thanh Ly mà nói, giao thiệp với người như Tô Tín còn tốt hơn so với nhân sĩ chánh đạo có thành kiến với Yêu tộc nhiều.

Tô Tín có thể vì lợi ích mà đổi chắc với nàng ta. Nhưng những người đó rất có khả năng lại lần nữa trấn áo nàng ta.

Mặc dù bây giờ Nguyên Thần của nàng ta phân thành chín phần, chỉ cần một đạo Nguyên Thần còn sống thì những Nguyên Thần khác chắc chắn bất diệt. Nhưng nếu như lại bị trấn áp một lần nữa thì cơ hội mà nàng ta vất vả có được cũng chỉ là uổng phí.

Cho nên cuối cùng, Thanh Ly mới đổi chủ ý, muốn thuận theo Tô Tín.

Trong số đông Yêu tộc, Hồ tộc Thanh Khâu bọn họ mặc dù thực lực không phải là mạnh nhất nhưng là bên có thể tính toán nhất. Kinh nghiệm của Thanh Ly mặc dù còn thiếu nhưng nàng ta hiển nhiên còn thông minh hơn nhiều so với đám Yêu tộc bụng dạ ngay thẳng kia.

Cuối cùng, nàng ta và Tô Tín hai người không ai nhường ai, trả giá cả nửa ngày mới rốt cuộc quyết định được thỏa thuận. Tô Tín đưa nàng ta ra ngoài, hơn nữa, cho nàng ta âm thầm theo bên người. Không cần tận lực tìm tám đạo Nguyên Thần kia, nhưng chỉ cần bất ngờ phát hiện thì Tô Tín nhất định phải đi tìm giúp nàng ta.

Dù sao, Thanh Ly là Nguyên Thần thể, có thể ghé vào trên bất cứ thứ gì. Ví như nàng ta ký gửi vào trên Phi Huyết Kiếm của Tô Tín là liền có thể giả mạo làm kiếm linh, rất dễ dàng. Chắc chắn sẽ không để cho những người khác phát giác.

Mà đổi lại, nàng ta cho Tô Tín những ghi nhớ tu luyện của những cường giả thượng cổ kia cùng các loại công pháp cường đại. Phải trả trước một ít.

Sau khi thỏa thuận xong, Thanh Ly nói: “Nếu đã như vậy, thế thì chúng ta định ra Nguyên Thần thệ ước trước đi. Đây là bí thuật của tộc Thanh Khâu. Chỉ cần hai bên có bên trái với thề hẹn thì ngay lập tức sẽ bị Nguyên Thần phản phệ.”

Tô Tín lắc đầu nói: “Không được.”

Ánh mắt của Thanh Ly híp một cái, trong đôi mắt xinh đẹp lộ ra vẻ nguy hiểm: “Ngươi có ý gì? Khi nãy ngươi qua loa lấy lệ với ta à?”

Tô Tín lạnh nhạt nói: “Bí pháp tộc Thân Khâu mấy người ta không tin được. Nói đúng hơn, ta không nghiên cứu qua bí pháp Yêu tộc. Ai mà biết trong này có giấu cái gì không? Chẳng may ngươi động tay động chân vào nó thì chẳng phải cuối cùng ta sẽ bị ngươi chế trụ hay sao?”

Cái gọi là Nguyên Thần thệ ước Tô Tín nhất định sẽ không dùng. Phải nói là dù có bất kì tình huống gì bị người khác chế trụ, Tô Tín cũng sẽ cự tuyệt.”

Hắn sẽ không lấy an nguy của mình đặt vào một cái bí pháp. Dẫu sao chuyện này Tô Tín cũng từng làm rồi.

Trước đó, khi cho Cơ Hạo Điến đóa Ngưng Thần hoa, Tô Tín đã vận dụng bí pháp mình học được từ trên phiến đá bạch ngọc kia mà động tay động chân vào trên đó.

Kết quả, chính là bởi vì không ai biết bí pháp Nguyên Thần trên phiến đá bạch ngọc kia nên tiểu xảo trên Ngưng Thần hoa này dù có là Tôn Bất Hại hay mấy người của Tà Đạo Minh, kể cả mấy tông sư trận pháp của hoàng cung đại nội cũng không phát hiện ra.