← Quay lại trang sách

Chương 1466 Bố trí (2)

Môn bí pháp này rất đơn giản, chỉ có mấy trăm chữ, tác dụng chỉ có một. Đó chính là dùng tinh thần lực truyền tin tức mình muốn truyền ra ngoài, sau đó quán chú vào trong đầu đối phương. Như vậy, vấn đề phải nói trong nhiều ngày chỉ cần chớp mắt là đối phương đã biết.

Tô Tín nhìn xong, lắc lắc đầu, nói: “Thật ra thì có vài bí pháp không phải là chúng ta không muốn nghiên cứu mà có nghiên cứu được thì cũng vô ích mà thôi.

Bí pháp này của ngươi trên giang hồ không phải là không có mà là có rất ít người biết cách sử dụng. Nguyên lý của nó so với Mật Tông quán đỉnh thuật giống hệt. Chỉ có điều, quán đỉnh thuật còn đơn giản, nhanh gọn hơn nhiều.

Nhưng bí pháp thế này cũng yêu cầu người sử dụng có trình độ cao nhất định. Tu vi Nguyên Thần yếu một chút căn bản không thể vận dụng bí pháp này dùng tinh thần lực chuyển tin đến đối phương được.

Cũng như vậy, nếu đối phương là võ giả có tinh thần lực yếu như thế thì chỉ nhận được một phần. Thứ hắn tiếp thu được có khi không phải là tin tức mà là bùa đòi mạng.

E là hắn sẽ không chịu nổi luồng sức mạnh tinh thần cường đại này.”

Hiện tại, trên giang hồ có vài công pháp không theo đuổi sự mạnh mẽ mà là tính thực dụng.

Ai cũng biết, công pháp thượng cổ uy năng mạnh mẽ, nhưng yêu cầu với tư chất quá cao, cho nên võ giả đời sau mới đơn giản hóa nó đi, Mặc dù uy năng hạ xuống nhưng thích hợp cho phần lớn võ giả tu luyện. Có thể làm cho thực lực của một tông môn nhanh chóng tăng lên.

Dĩ nhiên, với thực lực của Tô Tín và Thanh Ly, dùng môn bí pháp này vẫn là vấn đề. Cho nên Tô Tín dùng bí pháp truyền một vài tin tức và sự kiện mới trên giang hồ cho Thanh Ly.

Những cái này nếu như để một mình Thanh Ly đi tìm hiểu thì đoán chừng nàng ta cũng phải mất cả mười ngày nửa tháng ở ngoài mới tìm hiểu xong.

Hiểu được thế cục ở Tây Bắc đạo hiện giờ, liên kết với kế hoạch của Tô Tín, Thanh Ly không chút nào khách khí, nói: “Kế hoạch này của ngươi chẳng hề cao minh chút nào. Nhiều nhất cũng chỉ có thể coi là lợi dụng lòng tham của những người này đến mức độ cao nhất thôi. Ngày xưa, cha ta ở trong Yêu tộc tung hoành ngang dọc, cạm bẫy bày ra hết vòng này đến vòng khác. Thậm chí đã từng diệt một đám Yêu tộc thượng vị.”

Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Cho tới bây giờ ta cũng không nhận kế hoạch của mình cao minh đến đâu. Bàn về tính toán và bố trí, dĩ nhiên ta phải kém hơn Hồ vương Thanh Khâu sống mấy vạn năm trời rồi.

Có điều, kế hoạch không phân cao minh hay không, chỉ cần có tác dụng là được. Với người trong giang hồ mà nói thì hai chữ “danh lợi” là cửa ải khó vượt qua nhất.

Chín phần mười tranh chấp trong giang hồ đều nổi lên từ đây. Thế nên, chỉ cần ta nắm chặt hai chỗ này là đủ rồi.”

Lần này, Thanh Ly không lên tiếng. Cách thức mưu tính của nàng ta vẫn đang ở thời thượng cổ. Bây giờ Yêu tộc đã chẳng còn, nàng ta muốn dung nhập vào trong giang hồ này dĩ nhiên cũng phải học một ít cách làm “người” trước mới được.

Sau khi lập kế xong, Tô Tín cho Thanh Ly tạm thời ghé vào trong Phi Huyết Kiếm của mình, còn hắn đi làm mồi nhử, kéo đám Mộ Dung Tông Chính đến.

Chỉ có điều, bây giờ hắn đã bị thương, thế nên Tô Tín không chọn cách cứng đấu cứng với đám Mộ Dung Tông Chính mà cố ý xuất hiện một vòng trong từng không gian, để cho người của Mộ Dung thị và Chung Ly thị đều phát hiện được hắn. Làm cho người của hai thế lực này cũng đuổi theo hướng của hắn đi.

Mà hai bộ tộc lớn nhất Tây Bắc gây ra động tĩnh lớn nhường này, ắt cũng hấp dẫn đám Kế Vô Nguyệt, Thường Nhất Phàm của Long Hổ Đạo môn. Bọn họ còn tưởng hai bộ tộc này phát hiện bảo bối gì cho nên cũng đồng loạt đuổi theo xem náo nhiệt.

Cảm giác hỏa lực hấp dẫn đã tung đủ, Tô Tín liền dừng lại ở nơi cách Xích Hỏa Gai Long một không gian. Làm như thể thể lực không tốt, bị người của hai tộc kia đuổi kịp.

Mộ Dung Tông Chính và Chung Ly Vị đồng thời chạy đến. Hai người thấy quả thực Tô Tín đang ở đây, trong mắt bọn họ lộ vẻ kinh ngạc.

Lá gan Tô Tín này quả thực là lớn. Hắn cũng đã bị thương, khó khăn lắm mới thoát được một mạng mà bây giờ còn không rời đi. Thật là người vì tiền mà chết, chim vì thức ăn mà vong.

Mộ Dung Tông Chính và Chung Ly Vị hai mắt liếc nhau một cái, chuẩn bị hạ sát chiêu ngay lập tức.

Lần trước bọn họ đã đuổi giết Tô Tín một lần. Hai bên đều kết thành tử thù. Hoặc là bất động, còn không, đã động thì nhất định phải nhổ cỏ tận gốc đối phương!

Mặc dù bọn họ cũng không biết tin nhóm người minh đuổi giết Tô Tín có lộ ra ngoài hay không, trước mắt, mục tiêu của bọn họ chỉ có một, đó chính là giết Tô Tín!

Mộ Dung Tông Chính cùng Chung Ly Vị không nhịn được mà muốn động thủ giết Tô Tín ngay. Tô Tín tính toán thời gian, đám Kha Yển Nguyệt hẳn nghe được phong thanh, đã nhanh chóng chạy tới rồi. Tô Tín hắn chống đỡ một lát chắc không có vấn đề gì.

Cho nên, Tô Tín không sợ hãi nói: “Hai người các ngươi không nhịn được mà muốn giết ta rồi sao? Giết ta ngay trước mặt mọi người thế này, các ngươi đã nghĩ đến bị Đại Chu trả thù chưa?”