Chương 1507 Thuyết phục (2)
Tô Tín không nói gì. Hắn chỉ nhìn bốn phía trang trí hoa lệ, thở dài nói: “Thái trang chủ, tài sắc thực nhân tâm, tốt xấu gì ngươi cũng là Dương Thần cảnh, lẽ nào thực sự bị tài sắc ăn mòn đến mức không còn dũng khí đánh một trận hay sao?”
Thái Tam Nguyên cười lạnh, nói: “Dũng khí không có nghĩa là lỗ mãng. Bây giờ ta ở yên rất tốt. Huống chi ta cũng không có dã tâm lớn đến mức đi tranh phong với các bộ tộc Tây Bắc. Nếu như vậy thì sao ta phải mạo hiểm đánh một trận chứ?”
Tô Tín lắc lắc đầu, nói: “Thái trang chủ, ngươi hiểu lầm rồi. Ngay từ khi ba người các ngươi đứng ở phía đối lập với các bộ tộc Tây Bắc, đòi cùng vào đất phong ấn Yêu vương thì các ngươi cũng đã đắc tội với họ rồi.
Vốn các ngươi cũng coi như có một nửa là người Tây Bắc đạo. Bây giờ các ngươi đã hoàn toàn thành người ngoài. Sau này bọn họ đối xử với các ngươi thế nào, kết quả có thể tưởng tượng được.”
Thái Tam Nguyên nhíu mày một cái. Tô Tín nói thật. Tuy nhiên, nếu có làm lại thì hắn cũng sẽ chọn làm như vậy.
Dù sao thì đó cũng là đất phong ấn Yêu vương trong truyền thuyết. Nếu bởi vì kiêng kỵ những dị tộc Tây Bắc đó mà không ra tay, thế thì hắn cũng không khỏi quá nhát gan.
Có điều, ban đầu ba người Thái Tam Nguyên bước ra đúng là đã cân nhắc đến chuyện này, song cũng không cho là vấn đề gì lớn.
Mặc dù ban đầu bọn họ vì lợi ích mà đứng về phía đối lập với các bộ tộc Tây Bắc nhưng dù không có bọn họ thì vẫn còn người của Long Hồ Đạo môn và đám người Tô Tín. Các bộ tộc Tây Bắc muốn chiếm đất phong ấn Yêu vương thì căn bản không thể.
Vì vậy, hắn cũng đã chuẩn bị kĩ càng, đợi đến lúc đó nếu những bộ tộc Tây Bắc kia thật sự nhắm vào bọn họ thì bọn họ sẽ đến Đại Tuyết Sơn tìm sự che chở ngay.
Những năm này, Đại Tuyết Sơn vẫn luôn đứng giữa điều chỉnh đấu đá trong Tây Bắc đạo. Hơn nữa, đối tượng của Đại Tuyết Sơn cũng không chỉ là võ giả các bộ tộc Tây Bắc mà cũng bao gồm cả những võ giả tán tu như bọn họ.
Huống chi, trong Đại Tuyết Sơn có một bộ phận giáo tập đều có xuất thân từ tán tu Tây Bắc. Thậm chí có hai vị trưởng lão là võ giả tán tu. Chỉ cần Thái Tam Nguyên mở miệng, Đại Tuyết Sơn nhất định sẽ phái người đến điều chỉnh. Đến lúc đó, dù cho những bộ tộc Tây Bắc kia có thật sự hận ba người Thái Tam Nguyên thấu xương thì cũng không dám vi phạm lệnh của Đại Tuyết Sơn.
Thái Tam Nguyên không biểu hiện rõ ràng nhưng Tô Tín đã nhìn ra suy nghĩ trong lòng hắn.
Tô Tín chỉ nhàn nhạt nói: “Thái trang chủ, chỗ ỷ lại của ngươi chắc là Đại Tuyết Sơn nhỉ?
Có điều hình như ngươi chưa nắm được tin tức thì phải? Trước đó, các bộ tộc Tây Bắc đã yêu cầu Đại Tuyết Sơn ra mặt trấn áp Mộ Dung Long Thư, kết quả bị Đạm Đài Diệt Minh cự tuyệt.
Quan trọng nhất là Đạm Đài Diệt Minh ra lệnh ngay tại chỗ rằng, sau này phân tranh trong Tây Bắc đạo, Đại Tuyết Sơn không mang đến nữa. Từ rày về sau, Đại Tuyết Sơn chỉ là thánh địa võ học, không quản chuyện phàm tục nữa.”
“Cái gì?” Thái Tam Nguyên sửng sốt trong giây lát, có chút không dám tin.
Đại Tuyết Sơn là chúa tể Tây Bắc gần mười ngàn năm. Bất kể là các bộ tộc Tây Bắc hay là tán tu như Thái Tam Nguyên, bọn họ đã quen với cách làm việc của Đại Tuyết Sơn. Bây giờ, Đại Tuyết Sơn bỗng nhiên lên tiếng không quản chuyện Tây Bắc đạo nữa. Toàn bộ Tây Bắc đạo ngoại trừ Mộ Dung thị và những bộ tộc phụ thuộc vào Mộ Dung thị ra thì chắc không ai vui mừng cả.
Lúc này, Tô Tín bỗng nhiên nói mấy lời này với hắn, Thái Tam Nguyên cũng hơi nghi ngờ không biết là thật hay là giả.
Chỉ có điều, với thực lực và thân phận như Tô Tín hiện giờ, hắn cũng không nhất thiết phải gạt Thái Tam Nguyên làm gì. Vậy nên Thái Tam Nguyên cũng không thể không tin.
Huống chi chuyện như này cũng không xem là cơ mật gì. Thái Tam Nguyên vẫn có chút quan hệ với Đại Tuyết Sơn. Gần đây mặc dù hắn không lên Đại Tuyết Sơn nhưng tùy tiện tìm người hỏi thăm thì cũng biết tất cả rồi. Tô Tín mà gạt hắn thì mất nhiều hơn được.
Tô Tín ngồi ngay ngắn ở trước mặt Thái Tam Nguyên, cầm ly trà, nhàn nhạt nói: “Thái trang chủ, trước kia vì có Đại Tuyết Sơn che chở, những bộ tộc Tây Bắc kia không dám mà cũng không thể gây quá mức.
Bây giờ, Đại Tuyết Sơn nếu đã tuyên bố không quản chuyện Tây Bắc đạo nữa thế thì sau này cảnh tượng ở Tây Bắc đạo thế nào, cũng dễ tưởng tượng được.
Không còn Đại Tuyết Sơn điều chỉnh, những dị tộc Tây Bắc kia còn có thể dễ dàng tha thứ, cho những kẻ bị nghi ngờ hai lòng như các ngươi ở lại Tây Bắc đạo hay không?
Dĩ nhiên, ngươi cũng có thể liên hiệp với các tán tu khác ở toàn Tây Bắc đạo cùng chống lại. Nhưng theo ta biết, tán tu các ngươi dù có tập trung hết thực lực vào với nhau thì e là còn chẳng bằng một nửa của các bộ tộc Tây Bắc nhỉ?”
Tô Tín nói mấy câu, Thái Tam Nguyên nhất thời rơi vào trong trầm tư.
Hắn là loại người không thấy lợi không làm, cũng là người từng trải, là lão cáo già.
Loại người đến cảnh giới của Thái Tam Nguyên thì chỉ có ba loại. Một là giống như Mạnh Kinh Niên, trong tương lai tất trở thành Chân Vũ, nghĩ mọi cách khổ tu hoặc tìm kiếm các loại bí bảo tăng cao thực lực.