Chương 1530 Người duy nhất được lợi
Chí ít, bây giờ mà nói bọn họ cùng đi vây công Tô Tín thì trong lòng bọn họ đều có chút không chắc. Không biết có thắng được Tô Tín hay là không.
Đây cũng là chỗ mà đám người Bách Lý Trường Không không dám chắc trong lòng. Nếu đối phương có thực lực yếu hơn, bọn họ sẽ an tâm hợp tác cùng. Hơn nữa cũng không sợ hãi gì.
Nhưng lần này lại đối mặt với người mạnh hơn bọn họ, tất cả mọi người ở đây ai nấy đều có chút bất an trong lòng.
Bách Lý Trường Không cẩn thận, chắp tay một cái nói với Tô Tín: “Đa tạ Tô đại nhân lần này xuất thủ giết hạng người long lang dạ sói như Mộ Dung Long Thư. Có điều, ta lại thấy khó hiểu, Mộ Dung Long Thư này rốt cuộc là bị làm sao? Sau khi hắn luyện hóa nội đan kia xong sao lại không có động tĩnh gì? Cảm giác còn yếu hơn trước kia nhiều?”
Tô Tín cười cười, nói: “Dù có ở thời thượng cổ, Chân Long nội đan cũng chưa từng xuất hiện. Ai biết trong này có gì cấm kỵ hay không?
Mộ Dung Long Thư luyện hóa Chân Long nội đan theo cách thức thông thường. Ta nghĩ trong này ắt có biến cố. Nếu không sẽ không xảy ra chuyện này rồi.”
Tôn Bất Hại đứng một bên, đau lòng đỡ trán, chen miệng nói: “Phí của trời! Nuốt thẳng một viên Chân Long nội đan như vậy, quả thực là lãng phí!
Thứ chí bảo này kiểu gì cũng phải nghiên cứu cặn kẽ một hồi, khai phá ra phương thức luyện hóa hợp lý nhất mới có thể phát huy tác dụng đến mức lớn nhất được.
Làm như Mộ Dung Long Thư thì căn bản là lãng phí! Hơn nữa cuối cùng còn tự hại chết mình!”
Tôn Bất Hại không biết chân tướng của Chân Long nội đan. Lời này của hắn thuần túy là biểu lộ cảm xúc mà thôi.
Bách Lý Trường Không đứng một bên cũng hơi gật đầu. Bởi nghe rất hợp lý.
Dĩ nhiên, nếu đổi thành bọn họ thì e là bọn họ cũng chẳng kịp đợi mà nuốt luôn vào rồi.
Dẫu sao, chí bảo cấp bậc này nếu còn không nuốt vào thì chẳng lẽ đợi người khác tới cướp hay sao?
Tô Tín ho khan một tiếng, nói: “Được rồi, chuyện còn lại ta không quan tâm nữa. Có điều, Bách Lý huynh, Mộ Dung Long Thư đã chết. Mộ Dung thị cũng đã bị diệt. Cam kết mà các ngươi đồng ý với ta có phải là nên thực hiện rồi hay không?”
Bách Lý Trường Không cười khan hai tiếng, nói: “Tô đại nhân yên tâm. Bọn ta dĩ nhiên sẽ tuân thủ cam kết. Có điều trước mắt cũng có nhiều việc, nên bọn ta còn phải…”
“Bách Lý huynh, ta không muốn nghe những cái cớ kia.”
Bách Lý Trường Không còn chưa nói xong đã bị Tô Tín cắt ngang.
Tô Tín bước lên trước, trầm giọng nói: “Tô Tín ta nói lời giữ lời. Ta cũng thích giao thiệp với người nói lời giữ lời. Trước mắt, ta đã làm đúng cam kết, ta cũng không hy vọng Bách Lý huynh các ngươi dây dưa kéo dài nữa. Nếu không, chuyện này làm căng ra thì không tốt cho ai!”
Khí thế trên người Tô Tín trùng tiêu, thái độ lại vô cùng cường thế. Sắc mặt đám người Bách Lý Trường Không biến đổi.
Trước đó, Bách Lý Trường Không cam kết sẽ thuần phục Tô Tín trên danh nghĩa, gia nhập dưới quyền Tiết Độ phủ Tây Bắc đạo của hắn. Địa bàn của những bộ tộc nương nhờ vào Mộ Dung thị và cả địa bàn của Mộ Dung thị tất cả đều thuộc về Tô Tín.
Trước đó, bọn họ đang ở dưới áp lực của Mộ Dung thị cho nên đồng ý cũng rất quyết đoán. Bây giờ vừa nghĩ đến, bọn họ lại có chút đau lòng.
Thần phục Tô Tín trên danh nghĩa thì cũng không có gì. Dẫu sao người của Tây Bắc đạo đều biết đây là kế tạm thời. Dù sao cũng chỉ là danh nghĩa mà thôi, coi như là cho Tô Tín dùng tranh công trong triều đình.
Nhưng vấn đề là, khu vực của Mộ Dung thị và những bộ tộc nương nhờ vào Mộ Dung thị cộng lại đã chiếm một phần ba diện tích Tây Bắc đạo. Toàn bộ chỗ này đều cho Tô Tín, bọn họ đau lòng không dứt.
Điểm này, Tô Tín cũng đã nhìn ra, cho nên thái độ của hắn vô cùng hung hăng.
Ba người Thái Tam Nguyên cũng bước lên trước. Hơn nữa, Ám Vệ và quân Tây Bắc thủ hạ Tô Tín cũng đứng ra, bao vây cả đám vào giữa.
Khi nãy bọn họ không động thủ, so với các bộ tộc Tây Bắc đã sắp kiệt sức, khí thế hiển nhiên đã cao hơn một bậc.
Đám người Bách Lý Trường Không sắc mặt khó coi. Bây giờ bọn họ đã tổn thất nghiêm trọng, sao còn đánh được với Tô Tín nữa?
Cho nên, đám người Bách Lý Trường Không cũng chỉ đành lúng túng cười, nói: “Tô đại nhân không cần nóng nảy. Chờ sau khi chúng ta trở về sẽ lập tức tuyên bố những bộ tộc Tây Bắc chúng ta sau này sẽ gia nhập vào dưới quyền Tô đại nhân. Địa bàn của Mộ Dung thị chúng ta cũng sẽ không động vào. Tô đại nhân tự phái người đi tiếp nhận là được.”
Nghe Bách Lý Trường Không cam kết, lúc này Tô Tín mới cười nói: “Bách Lý huynh quả nhiên giữ chữ tín. Lần này hợp tác vui vẻ.”
Dứt lời, Tô Tín dẫn người rời đi ngay, chỉ để lại đám người Bách Lý Trường Không sắc mặt âm trầm.
Hợp tác vui vẻ? Chỉ e là bọn họ cũng không muốn giao thiệp với Tô Tín nữa!
Đám người Bách Lý Trường Không cũng không phải là ngu si. Chuyện lần này đã khiến các bộ tộc Tây Bắc bọn họ bị tổn thương nghiêm trọng. Người duy nhất được lợi chính là Tô Tín.
Chỉ có điều, chuyện đã như vậy muốn cứu vãn cũng không có cách nào. Huống chi coi như là Tô Tín không được lợi, thì đám người bọn họ có khi còn thảm hại hơn.