Chương 1531 Người duy nhất được lợi (2)
Mặc dù cuối cùng Mộ Dung Long Thư bởi vì xảy ra chuyện ngoài ý muốn mà không tấn thăng lên Chân Vũ, nhưng nếu quả thật đánh mà không có Tô Tín cản Mộ Dung Long Thư lại thì đoán chừng hôm nay bọn họ sẽ phải bỏ mạng tại đây.
“Được rồi, tất cả về đi. Chuyện này coi như chúng ta thiệt. Có điều, uy hiếp từ Mộ Dung thị đã không còn.”
Bách Lý Trường Không vung tay lên, giải tán mọi người.
Không còn uy hiếp gì, cái liên minh kém chất lượng này của bọn họ cũng nên giải tán.
Có điều mặc dù chuyện này kết thúc nhưng dư âm của nó lại chấn động toàn bộ giang hồ.
Dẫu sao trận chiến này cũng là một trong những trận chiến lớn nhất trên giang hồ trong những năm gần đây. Mặc dù không phải là trận có nhiều cường giả nhất, nhưng là trận có nhiều người chết nhất.
Đặc biệt, ngay lúc tất cả mọi người đều cho là Mộ Dung Long Thư chắc chắn sẽ tấn thăng Chân Vũ thì hắn lại bị Tô Tín thẳng tay đánh chết. Điều này khiến không ít người kinh ngạc đến mức con ngươi rớt đầy đất.
Hành động của Mộ Dung Long Thư cũng khiến cho vài người tỉnh ra. Có lúc, bảo vật tuy tốt nhưng cũng không thể nuốt linh tinh. Vẫn cứ đáng tin cậy một chút thì tốt hơn.
Dĩ nhiên, khiến người khác khiếp sợ trong việc này chính là Tô Tín.
Lần này, Long Nguyên tranh, không người nào của Tây Bắc bộ tộc là người thắng. Người thắng duy nhất chính là Tô Tín, người vốn không liên quan, đến phút cuối bỗng nhiên nhảy ra.
Các bộ tộc lớn thần phục trên danh nghĩa thì không nói, cái này cũng chỉ có triều đình quan tâm, có thể giúp triều đình nở mày nở mặt. Những thế lực khác trên giang hồ không tin đám dị tộc Tây Bắc kia dễ dàng thần phục đến vậy.
Cái Tô Tín có lợi nhất chính là việc Tô Tín nhận được địa bàn của Mộ Dung thị và những bộ tộc nương nhờ Mộ Dung thị.
Tây Bắc đạo cũng coi như là nơi lạnh lẽo nhưng Tây Bắc không giống Tây Cương khắp nơi đều là một cảnh hoang vu. Toàn bộ Tây Bắc đạo cũng có không ít chỗ tốt nhưng đều bị các bộ tộc lớn nắm trong tay.
Trước mắt, mấy chỗ như vậy bị Tô Tín đoạt được một phần ba. Những chỗ này, sau khi Tô Tín phái người tiếp nhận thì sẽ ngay lập tức xây thành đóng quân, phát triển thành địa bàn của mình.
Dĩ nhiên, những thứ này cũng không quan trọng.
Chuyện quan trọng là sau việc này, uy vọng của Tô Tín ở Tây Bắc đạo dâng cao. Tam đại tán tu Dương Thần cảnh Thái Tam Nguyên đều gia nhập vào dưới quyền của hắn. Những võ giả tán tu khác còn gì để do dự nữa?
Thế nên, có rất nhiều võ giả tán tu đến nương nhờ vào Tô Tín. Đồng thời, hắn cũng dùng danh nghĩa Tiết Độ Sứ chiêu mộ binh lính, tự đi đào tạo.
Những việc này Tô Tín không có kinh nghiệm nhưng Tổng bộ đầu Giang Nam đạo Cao Trường Thanh thì lại có.
Lúc này, Cao Trường Thanh có thực lực Hóa Thần cảnh. Hắn ở dưới quyền Tô Tín không coi là nổi bật. Dẫu sao, thực lực của hắn cũng bình thường, không có sức chiến đấu vượt cấp cường hãn như Lý Phôi.
Song, Cao Trường Thanh có một ưu điểm, đó chính là hắn xuất thân từ võ giả quân sự.
Sư phụ của hắn chính là Trấn Nam Tướng quân ngày xưa của Đại Tấn, Tưởng Phi Tung. Thế nên, so về võ đạo thì chỗ mà Cao Trường Thanh am hiểu thực sự vẫn là thủ đoạn lúc hắn chỉ huy đại quân,
Khi Tô Tín chuẩn bị hành động, hắn cũng nhờ thủ đoạn mà điều Cao Trường Thanh đến Tây Bắc đạo. Vị trí Tổng bộ đầu Giang Nam đạo lại giao cho Lưu Hạo đảm nhiệm.
Dẫu sao bây giờ Giang Nam đạo cũng rất yên ổn, chỉ cần không tìm chết thì tùy tiện phái một tên võ giả Hóa Thần cảnh ra mặt là trấn áp được.
Sau khi Tô Tín bước đầu chiêu mộ được nhiều người, Cao Trường Thanh cuối cùng cũng đến được Tây Bắc đạo.
“Tham kiến đại nhân!”
Cao Trường Thanh thi lễ với Tô Tín. Trong mắt hắn mơ hồ lộ ra vẻ kích động.
Trên thực tế, Cao Trường Thanh lúc này quả thực rất kích động. Hắn cũng không ngờ mình có được ngày hôm nay.
Thật ra thì Cao Trường Thanh cũng rất biết người biết ta. Thiên phú của hắn chỉ có thể coi là không tệ chứ còn lâu mới được trội như Lý Phôi. Thế nên, hắn cho rằng mình ngồi được vào vị trí Tổng bộ đầu cũng đã là cực hạn rồi. Chênh lệch đẳng cấp của hắn so với Tô Tín càng lúc càng xa. Thậm chí đến mức hắn chẳng giúp được việc gì cho Tô Tín.
Cái vị trí Tổng bộ đầu quả thực rất cao. Ngay cả mấy Đường chủ đao đường của Thái Hành sơn trại cũng đỏ mắt ngóng nhìn. Mà trước đây, tùy tùng đi theo Tô Tín có Lưu Hạo, Lục Tục, mấy người này coi như đã thỏa mãn. Dù sao bọn họ cũng xuất thân thường dân, có thể ngồi được vào vị trí này cũng rất không dễ dàng.
Nhưng Cao Trường Thanh thì khác. Truyền thừa về mặt quân sự của hắn căn bản không có chỗ dùng ở vị trí Tổng bộ đầu. Có thể nói, một thân sở học bị phế hơn một nửa, hắn rất không cam lòng.
Mặc dù Cao Trường Thanh biết, nếu như hắn mở miệng nói Tô Tín điều hắn sang quân đội, Tô Tín niệm tình khổ lao những năm này của hắn thì cũng sẽ đồng ý. Tuy vậy, tính cách Cao Trường Thanh cũng coi như tương đối trung nghĩa. Ban đầu là Tô Tín cứu hắn. Nếu bây giờ hắn lại muốn vì tiền đồ của mình mà thoát ly khỏi Tô Tín thì Cao Trường Thanh không làm được.
Cho nên, ngay lúc Tô Tín đảm nhiệm chứ Tiết Độ Sứ, Cao Trường Thanh cũng đã nhận mệnh. Giờ lại muốn Cao Trường Thanh đến trông coi Tây Bắc quân, điều này khiến hắn vô cùng hưng phấn.