Chương 1538 Đại Tuyết Sơn (2)
Lần này, Đạm Đài Diệt Minh không tham dự vào phân tranh ở Tây Bắc đạo chính là dấu hiệu rõ ràng. Sau này, Đại Tuyết Sơn sẽ không quản việc phân tranh ở Tây Bắc đạo nữa. Đại Tuyết Sơn chỉ là nơi truyền thừa võ đạo. Đệ tử trong các bộ tộc có thể đến Đại Tuyết Sơn học võ nhưng đừng hòng mượn uy thế của nơi này mà làm xằng làm bậy.
Một người nam nhân trung niên mặc trường bào màu xám bạc đang đứng chờ dưới chân núi Đại Tuyết Sơn. Trông thấy đoàn xe Tô Tín đến, hắn nghênh đón, chắp tay một cái, nói: “Tại hạ là Nạp Lan Dung Hải, cố ý chờ Tô đại nhân ở đây. Mời Tô đại nhân cùng ta lên núi.”
Tô Tín nhìn người trước mặt, ánh mắt không kiềm được híp lại một cái.
Người tên Nạp Lan Dung Hải này cũng có trong tài liệu của Tô Tín. Có điều, thông tin cặn kẽ thì rất mơ hồ. Tô Tín không cách nào đoán được thực lực của đối phương.
Tuy nhiên, bấy giờ mặt đối mặt nhìn một cái, ít nhất Tô Tín có thể khẳng định đối phương chắc chắn mạnh hơn Mộ Dung Long Thư nhiều.
Nếu không phải người này hàng năm tiềm tu ở Đại Tuyết Sơn không xuất thế, thì danh hiệu cường giả đứng ở vị trí thứ hai toàn Tây Bắc đạo cũng không đến lượt Mộ Dung Long Thư.
Tô Tín đáp lễ, nói: “Nạp Lan trưởng lão khách khí rồi.”
Đôi bên hàn huyên đôi câu, Nạp Lan Dung Hải liền ngay lập tức dẫn đám người Tô Tín lên núi.
Tại võ trường chính giữa Đại Tuyết Sơn, khán đài bốn phía đã được dựng xong, Tô Tín được Nạp Lan Dung Hải an bài ở chỗ gần chủ vị nhất. Chỉ ở dưới Đạm Đài Diệt Minh mà thôi.
Với thân phận hiện nay của Tô Tín, hắn xứng với cái vị trí này.
Không đến nửa khắc đồng hồ, những võ giả ở các bộ tộc khác cũng đến gần đủ. Lúc này, một làn gió mát ùa tới, một lão giả đạp không hạ xuống, từng bước từng bước đi đến vị trí chủ vị.
Nhóm người có mặt vội vàng cúi người chào, nói: “Tham kiến Đạm Đài đại nhân!”
Khác với những người ở đây, Tô Tín chỉ chắp tay, gọi một tiếng tiền bối mà thôi.
Đạm Đài Diệt Minh là chí tôn với những võ giả thuộc các bộ tộc Tây Bắc. Dĩ nhiên bọn họ phải cung kính gọi một tiếng đại nhân.
Nhưng Tô Tín là trọng thần triều đình. Dù có ở trong triều đình Đại Chu, số người được hắn gọi một tiếng đại nhân cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay chứ đừng nói gì ở đây.
Thế nên, một tiếng gọi tiền bối này của Tô Tín cũng chẳng qua là gọi từ góc độ lý lịch và thực lực mà thôi. Dĩ nhiên, người khác cũng không nói gì.
Đạm Đài Diệt Minh ho khan một tiếng, nói: “Chư vị không cần đa lễ, bắt đầu dự lễ thôi. Chư vị ngồi xuống được rồi.”
Nói dứt lời, Đạm Đài Diệt Minh nhìn Tô Tín một cái. Trong ánh mắt không có địch ý hay uy áp gì nhưng lại khiến Tô Tín cảm thấy một luồng thực lực sâu như vực thẳm, thực lực không lường được!
Thực lực của Chân Vũ cảnh Lục địa thần tiên trong truyền thuyết không phải dễ để Tô Tín có thể suy đoán vào lúc này. Nhưng mỗi một nhân vật đứng hàng Thiên Bảng đều không phải là hạng người đơn giản. Đạm Đài Diệt Minh dĩ nhiên cũng là như vậy.
Đạm Đài Diệt Minh là người đứng đầu Đại Tuyết Sơn, dĩ nhiên hắn không cần chủ trì nghi thức lần này. Người chủ trì lần này chính là Nạp Lan Dung Hải.
Một trong ba tên trưởng lão Dương Thần cảnh mới được bổ nhiệm là võ giả xuất thân từ một bộ tộc nhỏ ở Tây Bắc đạo. Có điều, bộ tộc nhỏ đó của hắn gần như đã chẳng còn hy vọng gì, thậm chí, ở trong tộc cũng chẳng có mấy đệ tử trẻ tuổi có hy vọng tấn thăng lên Hóa Thần nữa. Thế nên, hắn chẳng khác gì tán tu.
Hai người còn lại vốn cũng là võ giả Dương Thần cảnh tán tu. Nếu không phải xảy ra chuyện như kia thì e là vị trí trưởng lão này cũng không đến lượt bọn họ.
Dù sao, phần lớn những chức vị ở Đại Tuyết Sơn trước kia đều do các bộ tộc Tây Bắc nắm giữ. Võ giả tán tu khó mà thượng vị được.
Trưởng lão sau cùng là một võ giả thoạt nhìn có vẻ tuổi tác đã cao.
Người này cũng xuất thân từ bộ tộc nhỏ ở Tây Bắc. Thậm chí bộ tộc của hắn sớm cũng đã tuyệt diệt. Vậy nên mấy năm này hắn tận tụy quản lý tàng kinh các của Đại Tuyết Sơn. Vì bản thân đã già nên chẳng còn hy vọng với Dương Thần cảnh nữa. Tuy vậy, hắn ở trong tàng kinh các chỉ dạy không ít đệ tử của Đại Tuyết Sơn. Uy danh của hắn trong Đại Tuyết Sơn này là cực cao. Thế nên dù hắn không phải là võ giả Dung Thần cảnh mạnh nhất trong số các võ giả Dung Thần cảnh ở Đại Tuyết Sơn nhưng người khác cũng không có ý kiến gì với việc hắn lên làm trưởng lão.
Ngay lúc buổi lễ sắp kết thúc, vị trưởng lão xuất thân từ bộ tộc nhỏ mới được tấn chức tên Tư Không Minh bỗng nhiên đứng ra nói: “Nghe danh tiếng Tô đại nhân chiến lực vô song đã lâu. Hôm nay tại hạ cũng muốn lãnh giáo một phen, không biết Tô đại nhân có thể nể mặt dạy bảo hay không?”
Tư Không Minh vừa nói xong, sắc mặt Nạp Lan Dung Hải nhất thời trầm xuống.
Trong buổi lễ không có điều lệ vậy, hiển nhiên Tư Không Minh làm như vậy là ý muốn nhất thời của hắn.
Nạp Lan Dung Hải nhìn đám người Bách Lý Trường Không. Đoán chừng chuyện này là do bọn họ khích bác.
Tư Không Minh không có thù hằn gì với Tô Tín, nhưng bộ tộc nhỏ mà hắn xuất thân lại nằm trong phạm vi thế lực của đám người Bách Lý Trường Không.