← Quay lại trang sách

Chương 1545 Đối sách (2)

Đạm Đài Diệt Minh gật đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười châm biếm: “Bất luận nói thế nào thì vấn đề khó khăn trước mắt của Đại Tuyết Sơn cũng đã được giải quyết. Ta cũng có thể bảo đảm, Đại Tuyết Sơn sẽ chỉ là đất truyền thừa võ đạo. Chỉ có ở nơi cực Bắc lạnh giá này, Đại Tuyết Sơn mới là Đại Tuyết Sơn. Nếu như đổi sang nơi khác thì đoán chừng Đại Tuyết Sơn cũng khác rồi.”

Tô Tín gật đầu. Đây là cam kết mà Đạm Đài Diệt Minh dành cho hắn.

Tô Tín đã quyết định lấy Tây Bắc đạo là căn cơ của mình thì những bộ tộc Tây Bắc kia không đáng để lo. Theo chế độ của bọn họ thì đám người này sẽ càng lúc càng suy yếu chứ không thể mạnh lên được.

Thế nên, toàn Tây Bắc bây giờ chỉ có duy nhất một Đài Tuyết Sơn là có thể uy hiếp được thế lực của Tô Tín mà thôi.

Trước mắt, Đạm Đài Diệt Minh đã cam kết với Tô Tín rằng sau này Đại Tuyết Sơn chỉ là đất truyền thừa võ đạo. Đây cũng là cho Tô Tín thấy, Đại Tuyết Sơn không có hứng thú tranh quyền đoạt lợi với Tây Bắc đạo.

Trên thực tế cũng đúng như vậy. Nếu như Đại Tuyết Sơn cũng chỉ lo tranh quyền đoạt lợi như mấy bộ tộc kia thì bây giờ Đại Tuyết Sơn cũng sẽ không an phận nằm một góc, bồi dưỡng những cường giả này nữa.

Đạm Đài Diệt Minh làm như vậy cũng coi như là có qua có lại. Với mọi người mà nói thì đều có điểm tốt.

Lúc này, trong võ trường, buổi lễ đã hoàn toàn kết thúc. Nạp Lan Dung Hải cũng đang sắp xếp tiệc rượu.

Tiệc rượu ở Đại Tuyết Sơn rất đặc sắc. Chẳng có món gì hiếm lạ, chẳng qua chỉ là mấy thứ đặc sản ở đất cực Bắc mà thôi. Mặc dù mùi vị không ngon nhưng có nhiều chỗ tốt cho võ giả tu hành.

Chỉ có điều, bấy giờ mọi người không có tâm tư ăn uống gì. Tâm tư của bọn họ đều đặt ở chỗ Tô Tín cùng với Đạm Đài Diệt Minh.

Song, thời gian bọn họ phải chờ cũng không lâu. Chốc lát sau, Tô Tín và Đạm Đài Diệt Minh cùng nhau xuất hiện trước mắt mọi người.

Thấy Tô Tín không sao, Lý Phôi và đám thủ hạ Tô Tín cũng thở phào nhẹ nhõm.

Dĩ nhiên, Thanh Ly lại thấy bọn họ lo lắng thái quá.

Lúc xưa, Đạm Đài Diệt Minh đã chẳng động thụ với Triệu Vũ Niên thì bây giờ hắn cũng sẽ không ra tay với Tô Tín.

Nhìn mọi người ở đây, Đạm Đài Diệt Minh nhàn nhạt nói: “Tuổi tác của Tô tiểu hữu có thể coi như là nhân tài mới nổi trên giang hồ. Nhưng bàn về tu vi võ đạo chân chính thì hắn quả thực là đại nhân vật cấp bậc tông sư.

Cho nên, ta quyết định mời Tô tiểu hữu trở thành Đại trưởng lão khách khanh của Đại Tuyết Sơn. Không có thực quyền, nhưng địa vị xếp sau ta.

Cũng thế, từ nay về sau, Đại Tuyết Sơn sẽ mời chào nhiều khách khanh, môn khách. Chỉ cần thực lực, phẩm đức qua được kiểm tra thì đều có thể gia nhập vào Đại Tuyết Sơn của ta. Hơn nữa, Đại Tuyết Sơn cũng sẽ không hạn chế tự do và hành động của ngươi.”

Lời vừa thốt ra, nhất thời sắc mặt của mọi người ở đây đều biếu đổi. Đặc biệt là đám người Bách Lý Trường Không.

Lúc này, bọn họ còn chưa ý thức được ảnh hưởng từ việc Đại Tuyết Sơn mời chào số đông môn khách đến bọn họ. Bọn hị chỉ thấy Tô Tín trở thành Đại trưởng lão khách khanh ở Đại Tuyết Sơn mà thôi. Thế này há chẳng phải là nói từ nay về sau, Tô Tín sẽ trở thành người một nhà cùng Đại Tuyết Sơn? Nếu như thế thì bọn họ còn tính kế gì nữa?

Thậm chí, có quan hệ mật thiết đến Đại Tuyết Sơn như thế, bọn họ cũng không dám xuất thủ với Tô Tín.

Trước kia, thế lực của Tô Tín ở Tây Bắc đạo dù có mạnh cỡ nào cũng chỉ là người ngoài. Cùng lắm là rồng qua sông mà thôi. Bọn họ lại là rắn nhà.

Thế mà bây giờ, Tô Tín trở thành trưởng lão Đại Tuyết Sơn tương đương với việc rồng qua sông liên hiệp với rồng nhà, đám rắn nhà bọn họ còn muốn tính kế với Tô Tín thì chẳng khác gì tìm chết.

Chấn động từ việc này khiến mọi người không kịp phản ứng. Có điều, Đạm Đài Diệt Minh cũng không cho bọn họ cơ hội nói nhiều, phất tay một cái, buổi lễ kết thúc, những người khác đều có thể đi.

Mà lúc này, trong đầu Tô Tín cũng vang lên thanh âm từ hệ thống. Ngay lúc Đạm Đài Diệt Minh nói lời ra khỏi miệng, nhiệm vụ chính của Tô Tín coi như đã hoàn thành.

“Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ chính: Giang hồ cự phách (ba).

Miêu tả nhiệm vụ: Thân là giang hồ cự phách, tự mình hùng bá một phe, uy chấn giang hồ, khuấy động phong vân một vùng!

Làm suy yếu thực lực các bộ tộc Tây Bắc, tăng cường sức mạnh bản thân, trở thành bá chủ đứng sau thánh địa võ học Đại Tuyết Sơn. Thời hạn một năm.

Phần thưởng: 5000 điểm phản phái trị, ba lần thưởng cao cấp.”

Hành trình lên Đại Tuyết Sơn lần này của Tô Tín vẫn tính là viên mãn. Ít nhất cái mà hắn muốn hắn đã bắt được vào tay. Bao gồm cả mức độ quyền lực lớn nhất ở Tây Bắc đạo và nhiệm vụ chính thành công.

Tô Tín đoán lúc đầu quả nhiên không sai. Muốn hoàn thành được nhiệm vụ chính lần này đúng thật phải đối đầu với Đại Tuyết Sơn. Chỉ có lấy được sự thừa nhận của Đại Tuyết Sơn thì đám người Bách Lý Trường Không mới có thể hoàn toàn chịu phục.

Dĩ nhiên, Tô Tín cũng có thể chọn cách đuổi cùng giết tuyệt võ giả các bộ tộc đám Bách Lý Trường Không nhưng có điều làm như vậy thì Tô Tín cũng phải chịu tổn thất, hơn nữa cũng không nhỏ.