Chương 1567 Diệt môn
Luồng khí tức tà dị này trong chớp mắt liền cản lại huyết sát khí ngập trời của Tô Tín, khiến những người Giang gia ở đây nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Khi nãy thiếu chút nữa đã bị Tô Tín hù chết rồi.
Tô Tín nhướn mày một cái, lạnh lùng nói: “Người Hoan Hỉ Miếu?”
Đại hòa thượng mập mạo kia gật đầu một cái, híp mắt cười, nói: “Bần tăng là Tiêu Ma Da, tham kiến Tô đại nhân.”
Ánh mắt Tô Tín híp lại. Hắn biết người này là ai. Một trong ba vị tôn giả hộ pháp “Cực Lạc thượng nhân” Tiêu Ma Da!
Tô Tín vẫn luôn coi thường Hoan Hỉ Miếu.
Mặc dù nói có lúc cách làm việc của Tô Tín cũng khá gian trá nhưng hắn vẫn là võ giả tương đối chính thống. Thực lực của hắn đều nhờ vào chém giết mà có.
Còn như Hoan Hỉ Miếu loại dựa vào song tu cùng một đống nữ nhân để có thực lực, Tô Tín vẫn luôn rất khinh thường.
Tuy nhiên, khinh thường thì khinh thường, thủ đoạn này so với công pháp ma đạo có hiệu quả thành công không thể nghi ngờ. Thực lực của Hoan Hỉ Miếu chính là minh chứng.
Trong Mật tông, thực lực của Hoan Hỉ Miếu có thể nói là đứng sau Kim Cương Tự.
Trong Hoan Hỉ Miếu, trừ chủ trì Đại Hoan Hỉ La Hán đã bế quan hơn trăm năm đi thần du thế giới cực lạc gì gì đó, ba vị tôn giả hộ pháp còn lại đều có thực lực Dương Thần cảnh.
Thêm vào đó, không nhìn đến Hoan Hỉ Miếu, trong Cửu Ngục tà ma, Hoan Hỉ giáo, một nhánh do Hoan Hỉ Miếu tách ra mà cũng đứng được vào hàng Cửu Ngục tà ma thì có thể thấy được thực lực nhất mạch của Hoan Hỉ Miếu.
Phương pháp song tu thải bổ của Hoan Hỉ Miếu mặc dù bị người trong giang hồ khinh thường, khuyết điểm cũng không ít, ví như căn cơ bất ổn, thế cổ chai lúc tấn thăng tương đối lớn. Dẫu vậy, về độ kinh khủng lúc tu luyện thì lại không thành vấn đề.
Người bình thường có khi phải kiên nhẫn khổ tu, nhưng nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chỉ cần buông thả chân ngã trong thế giới cực lạc là có thể nắm được sức mạnh cường đại. Đây cũng là lí do vì sao nhiều năm như vậy rồi mà vẫn có không ít võ giả đến nhờ cậy Hoan Hỉ Miếu và Hoan Hỉ giáo.
Vị “Cực Lạc thượng nhân” Tiêu Ma Da không phải là người Trung Nguyên cũng không phải là người Tây cương. Hắn là người Kim Trướng Hãn Quốc. Hơn nữa, hắn còn là người thuộc bát bộ hoàng tộc Kim Trướng Hãn Quốc.
Xưa nay, võ giả Dương Thần cảnh Mật tông đều lấy Bồ tát làm tên. Hoan Hỉ Miếu là ngoại lệ, nhất định phải độc lập độc hành. Tiêu Ma Da này cũng là người tương đối độc lập độc hành.
Vị trí Đại hãn của Kím Trướng Hãn Quốc cũng không phải là một tầng không đổi. Từ trước đến giờ, chỉ cần là người tài đều có thể chiếm được. Có điều, nghiêm túc mà nói thì Đại hãn đều được chọn ra từ trong bát bộ hoàng tộc. Người của bộ tộc nào có thực lực mạnh nhất sẽ được chọn thành Đại hãn. Ngoài ra cũng sẽ còn liên hôn với người bát bộ còn lại để đảm bảo quyền lực của bản thân và cả những bộ tộc khác.
Tiêu Ma Da này trước đó chính là người thừa kế trực hệ trong bát bộ hoàng tộc. Tương lai dù không thành Đại hãn cũng sẽ thành trọng thần của Kim Trướng Hãn Quốc.
Nhưng ai nào ngờ khi đó hắn lại buông hết tất cả những thứ này, một mình đến nơi khô cằn khổ hạn như Tây cương, cậy nhờ Hoan Hỉ Miếu, cuối cùng lập thành uy danh Cực Lạc thượng nhân của hắn.
Chỉ là, hôm nay đừng nói có người của Hoan Hỉ Miếu ra mặt, dù cho có là Liên Hoa thiền viện ra mặt cũng vô dụng thôi!
Giang gia tất phải diệt! Đây là bù đắp cho Hinh nhi, cũng là cho những thế lực khác trên giang hồ xem thử, động vào muội muội của Tô Tín sẽ có kết quả thế nào.
Uy danh của Mạnh Kinh Tiên như thế mà còn không che chở được cho Hinh nhi, thế thì đành thêm vào hung danh của Tô Tín vậy!
Tiêu Ma Da chắp hai tay, trên khuôn mặt mập lộ ra nụ cười hệt như Phật Di Lặc: “Tô đại nhân, tha được thì nên tha. Ngươi cần gì phải đuổi cùng giết tuyệt? Giang Nguyên Thần này cũng coi như là đệ tử ký danh của ta. Tô đại nhân nếu như ngươi giết hắn thì cũng là khiêu chiến với nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chúng ta. Đến lúc đó, giữa mọi người có xung đột không phải đáng tiếc lắm sao?
Nếu ngươi lui đi, lần này coi như chúng ta kết thiện duyên. Sự tình này, nhất mạch Hoan Hỉ Miếu chúng ta trong tương lai nhất định sẽ hậu báo.”
Nghe thấy thế, Đại Thế Chí thượng sư thầm hô một tiếng không ổn.
Lúc đầu, trong số các võ giả Mật tông đến Thịnh Kinh thành thực chất không có võ giả Hoan Hỉ Miếu. Chính bởi vì bọn họ cũng biết tai tiếng của mình tại võ lâm Trung Nguyên nên không theo tới. Đến khi mọi chuyện lắng xuống, bọn họ mới chạy đến Trung Nguyên để truyền đạo.
Bởi vậy, người Hoan Hỉ Miếu không có quen biết với Tô Tín. Tiêu Ma Da không hiểu tính cách của Tô Tín nhưng Đại Thế Chí thì hiểu.
Tô Tín là kiểu người mềm không được, rắn không xong. Có khác thì chẳng qua là nếu ngươi thương lượng được hợp tai thì còn có chút cơ hội. Nếu ngươi dám uy hiếp hắn thì Tô Tín sẽ trở mặt ngay!
Quả nhiên, nghe nói như thế, sắc mặt Tô Tín nhất thời liển trở nên âm trầm. Hắn ngay lập tức lạnh giọng nói: “Giang Nguyên Thần là đệ tử ký danh của người? Ha ha. Nếu như không phải do ngươi truyền thụ cái phương pháp song tu thải bổ kia cho hắn thì có lẽ chuyện hôm nay sẽ không xảy ra.