Chương 1566 Không nể mặt ai (2)
Con người Tô Tín quen thuộc nhất chính là việc dùng lợi ích để suy tính xem chuyện gì có nên làm hay không. Động vào Giang gia với Tô Tín mà nói thì chẳng được ích gì.
Bởi thế, Đại Thế Chí thượng sư nói thẳng: “Tô đại nhân, Giang gia rất quan trọng với Mật tông chúng ta. Thế nên hôm nay ta hy vọng ngươi nể mặt ta, bỏ qua cho Giang gia. Chuyện này Giang gia cũng sẽ cho ngươi một câu trả lời thỏa đáng. Người gây chuyện tuyệt không có đường sống. Coi như là Mật tông ta nợ ngươi một ân huệ.”
Nếu như là tình huống khác, Tô Tín muốn diệt Giang gia thì cũng diệt thôi. Mật tông bọn họ không phải Thiếu Lâm Tự, không quen đi xen vào chuyện của người khác.
Vấn đề ở đây là Giang gia. Giang gia là bước đầu tiên để Mật tông bọn họ đặt chân vào Trung Nguyên. Không thể cứ như vậy mà bị Tô Tín diệt được.
Sau khi Tô Tín rời Thịnh Kinh thành, đám người Mật tông vì là quốc giáo của Đại Chu, bọn họ cũng coi như là có căn cơ, chỗ đứng để tiếp tục ở Đại Chu.
Tuy nhiên, căn cơ là căn cơ, mà bọn họ muốn đặt chân vào Trung Nguyên thì dì gì cũng phải có đất truyền đạo chân chính thuộc về bọn họ.
Bởi vậy, bên phía Mật tông dốc hết cao thủ, khuếch trương ở khắp nơi trong Trung Nguyên. Dĩ nhiên bọn họ cũng cố gắng chọn mấy nơi cách xa Thiếu Lâm Tự để mà truyền đạo. Dẫu sao bọn họ cũng chưa muốn xảy ra va chạm với Thiếu Lâm Tự.
Thực lực Đông Bình đạo trước giờ không mạnh, sau khi Bang chủ Cái Bang mất tích, Cái Bang chia năm xẻ bảy. Một Đông Bình đạo lớn như vậy mà không tìm được lấy một võ giả Dương Thần cảnh. Bởi vậy, nơi này dĩ nhiên bị Mật tông nhắm đến.
Chỉ có điều, Đông Bình đạo giống như những tông môn võ lâm Trung Nguyên khác, đều giữ thái độ kính trọng nhưng lại xa cách với Mật tông. Bởi thế nên lúc mới đầu, Mật tông ở đây không làm được gì.
Cuối cùng, vẫn nhờ Hoan Hỉ Miếu của Mật tông ra tay, dùng bí thuật thải bổ giúp cho Giang Nguyên Thần từ một lão già hom hem biến thành dáng vẻ như bây giờ.
Có thể nói, Giang Nguyên Thần chính là nhân vật gương mẫu mà Mật tông lập được ở khắp Đông Bình đạo.
Chỉ cần nương nhờ vào Mật tông thì sẽ có được những cái lợi này. Thực lực của Giang Nguyên Thần càng mạnh, hắn càng phát triển tốt thì chính là tuyên cáo sống sờ sờ của Mật tông.
Do vậy, Giang gia không thể bị Tô Tín tiêu diệt. Nếu không, một khi Giang gia bị diệt thì không chỉ công sức bọn họ đổ sông đổ biển mà uy tín của Mật tông ở Đông Bình đạo, thậm chí là toàn bộ võ lâm Trung Nguyên cũng bị suy giảm nhiều.
Giang gia kia đầu phục Mật tông, là người của Mật tông mà Mật tông để người ta bị diệt tộc, không thể bảo vệ được. Như vậy thì nương nhờ vào Mật tông có ý nghĩa gì?
Thế nên Giang gia không thể có chuyện gì được. Hôm nay dù có thế nào, Đại Thế Chí thượng sư cũng phải bảo toàn Giang gia cho bằng được.
Tô Tín nhìn Đại Thế Chí thượng sư, khóe miệng hắn bỗng nhiên lộ ra một nụ cười. Nụ cười này nhất thời khiến Đại Thế Chí thượng sư cảm giác được không ổn.
“Thượng sư, ngươi và ta cũng coi như là giao tình cũ. Nếu chỉ là chuyện thường thì ta cũng sẽ nể mặt ngươi. Nhưng hôm nay thì không được.
Tô Tín ta xuất thân bần hàn, quật khởi vi mạt, từ nhỏ đến lớn chỉ có một thân muội cùng nương tựa vào nhau mà sống. Ai động đến nàng, ta giết kẻ ấy!
Khi nãy ta đã nói rồi. Ta muốn diệt Giang gia. Tô Tín ta làm việc rất biết giữ lời. Nói giết cả nhà thì sẽ giết cả nhà. Bây giờ ngươi muốn ta đổi ý, há chẳng phải làm cho ta bẽ mặt hay sao?”
Tô Tín bước lên trước, nhất thời, huyết sát khí vô biên vút tận thiên không, hóa thành huyết vụ bay đầy trời. Cảnh tượng kinh khủng này toàn bộ Tề Châu phủ đều thấy được. Chớp mắt, toàn bộ võ giả Tề Châu phủ đều không ngừng run rẩy!
Chân Vũ cảnh là Lục địa thần tiên. Dương Thần cảnh chính là người gần bậc tiên nhất!
Bấy giờ Tô Tín giận dữ, hắn thật sự có sức mạnh diệt cả cái châu phủ này trong khoảnh khắc!
Sắc mặt Đại Thế Chí thượng sư rốt cuộc thay đổi.
Hắn có thể cảm nhận được quyết tâm của Tô Tín. Lần này Giang gia quả thực đụng phải vảy ngược của Tô Tín rồi. Dù có là Tây cương Mật tông ra mặt, Tô Tín cũng không nể nang.
Đại Thế Chí thượng sư vội vàng nói: “Tô đại nhân, ngươi bình tĩnh chút đã! Chuyện này còn có thể thương lượng! Trước mắt ngươi cứ diệt Giang gia thế thì ta cũng không tiện ăn nói với người của Mật tông. Giang gia này cho dù thật sự đáng chết, ngươi cũng phải cho chúng ta thời gian xử lý đã chứ?
Trước kia ở Thịnh Kinh thành, Tô đại nhân hợp tác với Mật tông rất tốt đẹp. Ngươi cũng không mong vì chút chuyện nhỏ này mà xích mích với Mật tông ta chứ?”
Tô Tín nghiêng đầu nhìn Đại Thế Chí thượng sư một cái, nói: “Ăn nói? Đó là chuyện của ngươi. Tô Tín ta không sợ xích mích với ai. Tất cả mọi người trong Giang gia hôm nay nhất định phải chết!
Diêm Vương đòi ngươi canh ba, ai dám để ngươi sống đến canh năm? Tô Tín ta hôm nay muốn tiêu diệt Giang gia. Ngày hôm sau Giang gia sẽ không còn ai sống sót bước ra khỏi cánh cửa lớn này!”
Có điều, vào lúc này, đại hòa thượng mập mạp vẫn luôn không nói gì kia bỗng nhiên đứng trước mặt Tô Tín. Sau lưng hắn sương phấn màu đỏ bốc lên. Trong đó, ảo giác vạn thiên, lại có thiên nữ thoát y mà múa, cả cảnh cùng thần hoan lạc, vừa thanh khiết lại vừa dục, vô cùng tà dị!