← Quay lại trang sách

Chương 1588 Bát Nhã sơn trang (2)

Lần này đám người Huyền Quảng vốn muốn tiến thẳng vào Huyễn Ma Đạo, có điều lúc đi qua Hán Nam đạo, Bát Nhã sơn trang bỗng nhiên phái người tới mời bọn họ, muốn mời bọn họ đến Bát Nhã sơn trang quan sát đệ tử thế hệ trẻ của bọn tỷ võ, thuận tiện chỉ dạy đôi chút. Thái độ của Bát Nhã sơn trang lại vô cùng thành khẩn.

Mặc dù Huyền Quảng là Thủ tọa Giới Luật đường nhưng trong tư tưởng của hắn, quả thực phương trượng Huyền Khổ tính trục xuất những đệ tử tục gia này cũng có chút không ổn.

Theo hắn, những đệ tử tục gia này mặc dù tu vi Phật pháp kém cỏi, ý chí không kiên định, dễ dàng phạm giới luật nhưng ý nghĩa tồn tại của Giới Luật đường không phải là trừng phạt mà là giúp những đệ tử đó sửa lại sai lầm.

Cho nên, với Huyền Quảng mà nói, lúc trước nếu như phương trượng chọn cách răn đe, Huyền Quảng chắc chắn trong thời gian ngắn sẽ khiến phong khí của những đệ tử tục gia này nghiêm chỉnh lại, để bọn họ hợp lệ trở thành đệ tử Thiếu Lâm Tự.

Đáng tiếc, phương trượng lo lắng quá nhiều, nhất nhất trục xuất hết mấy đệ tử tục gia này ra khỏi Thiếu Lâm Tự. Kết quả như vậy có hơi nghiêm trọng.

Bởi thế, đối mặt với những đệ tử tục gia này, thái độ của Huyền Quảng cũng khoan dung hơn với những đệ tử Thiếu Lâm Tự. Sau khi ba vị cường giả Dương Thần cảnh Không tự thế hệ không phản đối gì. Hắn cũng liễn dẫn mọi người đến Bát Nhã sơn trang. Tuy nhiên, nhiều nhất cũng chỉ có thể ở một ngày. Dù sao bọn họ cũng còn việc chính phải làm.

Mấy đệ tử tục gia kia sau khi biết được tin này nhất thời mừng rỡ như điên. Ngay lập tức cho người đi khắp Hán Nam đạo truyền tin, thông báo đến những thế lực khác ở Hán Nam đạo đến Bát Nhã sơn trang của bọn họ để dự lễ.

Vốn chẳng qua là tỉ thí của đệ tử trong Bát Nhã sơn trang, nhưng dưới sự sắp xếp của bọn họ lại biến thành đại sự ảnh hưởng đến toàn bộ Hán Nam đạo.

Thật ra thì đệ tử tục gia Thiếu Lâm Tự nghĩ rất đơn giản. Bọn họ muốn đặt chân ở Hán Nam đạo, hơn nữa còn muốn đứng yên ổn thì thứ nhất phải mượn thế. Mà đám người Huyền Quảng trước mắt là đối tượng mượn thế tương đối tốt.

Đệ tử tục gia Thiếu Lâm Tự mời toàn bộ người Hán Nam đạo đến dự lễ chính là vì muốn để bọn họ nhìn, đệ tử tục gia Thiếu Lâm Tự bọn họ tuy rằng sa sút nhưng sau lưng vẫn có chỗ dựa.

Mặc dù bọn họ bị trục xuất khỏi Thiếu Lâm Tự nhưng tình xưa nghĩa cũ vẫn còn.

Ước chừng một ngày sai, toàn bộ các thế lực võ lâm ở Hán Nam đạo đều tề tụ ở đây. Võ giả Hóa Thần cảnh Chu Niên và Ngụy Nghiễm Nguyên tạm thời phụ trách Bát Nhã sơn trang cùng ở cửa đón khách. Hai người này lúc bình thường đều tỏ ra thận trọng, bây giờ lại đang rất đắc ý.

Thực lực Hán Nam đạo rất yếu, diện tích cũng không lớn cho nên toàn bộ Hán Nam đạo đến cả một võ giả Dương Thần cảnh cũng không tìm được.

Chính vì vậy, những đệ tử tục gia Thiếu Lâm Tự này mới thận trọng. Hôm nay chỗ dựa đến, dĩ nhiên bọn họ cũng phải huênh hoang cho đáng.

Đám người Huyền Quảng được mời đến vị trí chủ vị. Một đám võ giả Hán Nam đạo sau khi trông thấy họ đều cung kính thi lễ một cái.

Với bọn họ mà nói, võ giả Dương Thần cảnh chính là nhân vật trên cao không thể với tới. Hơn nữa, trước mắt bọn họ còn là võ giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự. Điều này càng khiến bọn họ không dám càn rỡ.

Song, có người nhìn sắc mặt mấy người ở Bát Nhã sơn trang, hơi khinh thường, nói: “Đám người này lúc trước bị Thiếu Lâm Tự đuổi ra khỏi Thiếu Thất Sơn như đuổi chó, bây giờ lại quay về ôm chân người ta, hệt như chó giữ nhà vậy. Có cái gì mà đắc ý chứ?”

Mấy người bên cạnh vội vàng nói: “Nhỏ tiếng chút! Coi chừng Thủ tọa Giới Luật đường của Thiếu Lâm Tự nhìn.

Gãy xương thì hãy còn gân. Nói thế nào thì đám người này cũng xuất thân từ Thiếu Lâm Tự, kiểu gì cũng phải có chút tình nghĩa.

Bây giờ họ là rắn không đầu, khó lắm mới có được chút sức mạnh, cũng là tại năm xưa vây đánh “Tây Bắc Vương” Tô Tín, bị đánh cho tàn phế.

Có điều, Tô Tín dám không coi Thiếu Lâm Tự ra gì mà xuất thủ với bọn họ nhưng chúng ta không có cái gan đó đâu.

Sau này, bớt chọc vào Bát Nhã sơn trang đi. Dù sao Hán Nam đạo lớn đến thế, coi như là nhường họ một lần.”

Một đám võ giả Hán Nam đạo trong lòng buồn bực. Có điều, người ta đã mời đến được chỗ dựa là cường giả Dương Thần cảnh của Thiếu Lâm Tự nên dĩ nhiên bọn họ không dám càn rỡ.

Lúc này, Huyền Quảng ngồi trên ghế chủ vị xem những đệ tử Bát Nhã sơn trang kia tỉ thí, chân mày của hắn không kiềm được mà nhíu lại.

Huyền Quảng ở Thiếu Lâm Tự đã lâu, hắn theo bản năng so sánh đệ tử Bát Nhã sơn trang với đệ tử Thiếu Lâm Tự, dẫu sao họ cũng đang dùng công pháp Thiếu Lâm thôi.

Đáng tiếc, những người này so với mấy tiểu môn tiểu phái thì còn có cơ may, nhưng so với đệ tử của Thiếu Lâm Tự thì đúng là khác một trời một vực.

Cho nên Huyền Quảng không nhịn được khiển trách Ngụy Quảng Nguyên bên cạnh: “Các ngươi đào tạo đệ tử như vậy à? Người nào người nấy căn cơ bất ổn, lúc xuất thủ thì là thùng rỗng kêu to. Đúng là đang vũ nhục võ Thiếu Lâm Tự!