← Quay lại trang sách

Chương 1595 Tính toán của Tô Tín (2)

Phải biết đây chính là bốn Dương Thần cảnh! Rốt cuộc là ai có thể khiến bọn họ chật vật đến mức này?

Huyền Minh vội vàng nghênh đón, nói: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Không phải các ngươi đi tìm Huyễn Ma Đạo hay sao? Chẳng lẽ “Thiên Huyễn Thần Quân” Bạch Vô Mặc xuất thủ? Không đâu chứ? Lần này dù di hài của Đại Thiên Ma Tôn xuất thế, nhưng Cửu Ngục tà ma kiêng kỵ lẫn nhau, đã thỏa thuận không để Chân Vũ cảnh ra tay. Sao các ngươi lại bị thương ra nông nỗi này?”

Huyền Quảng căm hận nói: “Chúng ta còn chưa gây sự với Huyễn Ma Đạo, Huyễn Ma Đạo đã chủ động nửa đường chặn giết chúng ta. “Đại Mộng Vô Cương” Mạnh Thiên Thu cùng Thánh nữ trước đây của Huyễn Ma Đạo “Thiên Huyễn Tiên Tử” Yến Tử Thanh cũng ra tay rồi. Tổng cộng có đến bốn cường giả Dương Thần cảnh!”

Huyền Minh cau mày nói: “Dù cho bốn người bọn họ xuất thủ, các ngươi cũng không thể chật vật thế này được.”

Võ giả Dương Thần cảnh ở Thiếu Lâm Tự không phải phế vật. Huyền Quảng càng không phải nói. Hắn tu luyện công pháp lấy sát nhập Phật đạo có tính khắc chế Huyễn Ma Đạo nhất. Còn ba vị võ giả Dương Thần cảnh Không tự thế hệ mặc dù tuổi cao nhưng thực lực không tệ. Hẳn không chật vật thế này mới đúng.

“Là Tô Tín!”

Huyền Quảng nghiến răng nghiến lợi nói: “Tô Tín và Huyễn Ma Đạo liên hiệp vây giết bọn ta. Bằng không chúng ta sẽ không đến nước này!”

Vừa nhắc đến cái tên Tô Tín, võ giả Thiếu Lâm Tự ở đây nhất thời nhướn mày một cái, trên mặt lộ vẻ âm trầm.

Đối với Thiếu Lâm Tự mà nói, cái tên Tô Tín này bọn họ chẳng hề xa lạ. Những năm gần đây, Tô Tín là người khiến Thiếu Lâm Tự bọn họ chịu thiệt lớn nhất. Hết lần này đến lần khác bọn họ cũng không thể làm gì.

Mới đầu, chẳng qua Tô Tín chỉ khiến Thiếu Lâm Tự mất mặt. Kết quả bây giờ thì hay rồi, Tô Tín này dám đối đầu trực tiếp với bọn họ, đây chính là công khai đánh vào mặt họ rồi.

Ở đó có vài đệ tử Thiếu Lâm Tự hô to đòi dẫn người đi tìm Huyễn Ma Đạo và Tô Tín gây sự.

Thân là đứng đầu Chính đạo, thế mà Thiếu Lâm Tự bọn họ năm lần bảy lượt bị người khác khi dễ. Có bao giờ bọn họ chịu trái đắng lớn như vậy đâu?

Thấy ở đây hỗn loạn, Huyền Minh không kiềm được mắng: “Tất cả câm miệng! Chuyện này vẫn chưa đến lượt các ngươi bận tâm! Mau về tụng đọc kinh Hoa Nghiêm một trăm lần!”

Những đệ tử Thiếu Lâm Tự ở đó không cam lòng lắc đầu, có điều họ cũng không dám cãi lời Huyền Minh.

Ở trong Thiếu Lâm Tự, uy nghiêm của Huyền Minh không kém Huyền Khổ. Dù gì thì phần lớn thời gian Huyền Khổ cũng không quản sự, tất cả đều do một mình Huyền Minh cáng đáng.

Huyền Minh sắc mặt âm trầm sai một tên đệ tử triệu tập Thủ tọa tam đường tứ viện nhất các của Thiếu Lâm Tự đến. Bên cạnh đó còn lại đất bế quan của Thiếu Lâm Tự tìm cao tăng Không Hành của Không tự thế hệ đến.

Chuyện này quá lớn, đã không phải chuyện mình hắn có thể quyết định được rồi.

Trong nghị sự đường của Thiếu Lâm Tự, Thủ tọa tam đường tứ viện nhất các đều tập trung ở đây. Trong số tam đường của Thiếu Lâm Tự, Thủ tọa La Hán đường Huyền Minh và Thủ tọa Giảng Kinh đường Huyền Chân đã mang tu vi Dương Thần cảnh. Thủ tọa Bát Nhã đường Huyền Thông cũng đã gần đến cảnh giới bán bộ Dương Thần cảnh.

Mà trong tứ viện, Thủ tọa Giới Luật đường Huyền Quảng cũng là Dương Thần. Thủ tọa Đạt Ma viện Huyền Kiến thiên tư có hơi kém, đến bây giờ cũng chưa đến bên bờ Dương Thần cảnh nhưng sở trường của hắn là tinh nghiên các loại công pháp.

Dược Vương viện và Xá Lợi viện không quản chiến đấu nên dĩ nhiên không thể dùng cảnh giới để cân nhắc được.

Thủ tọa Dược Vương viện Huyền Không chỉ có tu vi Dung Thần cảnh sơ kỳ nhưng thành tựu của hắn trên đan đạo lại cao đến mức sánh được với “Hồi Thiên Thủ” Diệp Tiên Mao của Dược Vương Cốc.

Còn Thủ tọa Xá Lợi viện Huyền Tĩnh lại chỉ có tu vi Hóa Thần cảnh. Năm nay đã hơn một trăm năm mươi tuổi nhưng thành tựu Phật pháp của hắn trong thế hệ Huyền tự chỉ đứng sau Huyền Khổ.

Sau cùng, Tàng Kinh các là một tên tiểu hòa thượng Tiên Thiên cảnh. Dĩ nhiên hắn không phải là Thủ tọa Tàng Kinh các. Bởi Thủ tọa Tàng Kinh các là một vị tuổi tác đã cao, thuộc Không tự thế hệ, cao tăng Không Tịch. Không Tịch đã đến mấy thập niên không rời Tàng Kinh các, có chuyện hắn cũng chỉ phát một tên đệ tử đến nghe rồi về thuật lại cho hắn. Dù sao hắn cũng không có ý kiến gì.

Đối với Không Tịch mà nói, hắn sẽ không nhúng tay vào quyết sách của Thiếu Lâm Tự. Hắn chỉ phụ trách bảo vệ Tàng Kinh các mà thôi.

Tam đường tứ viện nhất các của Thiếu Lâm Tự tụ hội. Không tự thế hệ chỉ có một mình “Nộ Mục Kim Cương” Không Hành đến.

Thật ra thì theo thông lệ bình thường, việc giao quyền trong Thiếu Lâm Tự hẳn rất an ổn mới đúng.

Người thuộc thế hệ Không tự tuổi thọ sắp cạn cho nên bế quan. Sau đó, Huyền tự mới bắt đầu thượng vị cầm quyền, tất cả mọi chuyện từ đây cũng giao cho Huyền tự quản lý. Không tự không có quyền lực quản việc Thiếu Lâm Tự nữa.

Nhưng đời này ở Thiếu Lâm Tự xảy ra ít chuyện. Phương trượng Không tự thế hệ sau khi luận đạo với Lý Bá Dương thì mất sớm. Ngay sau đó, Huyền Đàm kế vị, khiến những cao tăng Không tự chưa hao thọ nguyên đã phải bế quan. Dĩ nhiên trong lòng bọn họ có bất mãn.