← Quay lại trang sách

Chương 1596 Tình thế của Thiếu Lâm Tự

Tuy nhiên, quy củ của Thiếu Lâm Tự trước giờ đã là như vậy. Bọn họ dù có không nỡ cũng phải ngoan ngoãn giao vị trí ra, rồi chạy đến sau núi Thiếu Lâm Tự bế quan.

Nhưng cũng chính vì thế, mà lúc Huyền Đàm bạo tay cải cách Thiếu Lâm Tự đồng loạt lên tiếng phản đối, cứng rắn ép Huyền Đàm đi. Đồng thời, thể hiện sự tồn tại của mình với một đám đệ tử Thiếu Lâm Tự.

Thế nên bây giờ, chuyện vốn nên do Huyền tự thương nghị quyết định lại phải mời một võ giả Không tự đến dự thính, xem thử chỗ nào không ổn.

Sau khi Huyền Minh thuật lại hết thảy sự việc, mọi người ở đây ai nấy đều vô cùng phẫn nộ. Bọn họ cũng không ngờ Huyễn Ma Đạo và Tô Tín lại vẫn thật dám động thủ với Thiếu Lâm Tự! Thật là gan lớn bằng trời!

Huyền Minh trầm giọng nói: “Chuyện này là ta tính sai. Ta cũng không ngờ Huyễn Ma Đạo lại coi trọng truyền thừa Đại Thiên Ma Tôn đến mức không tiếc chủ động ra tay với Thiếu Lâm Tự chúng ta.

Còn Tô Tín kia, xem ra hắn cũng quyết tâm là địch với Thiếu Lâm Tự ta rồi. Lần tới nếu có cơ hội, thì dù có mạo hiểm tranh tài một trận với triều đình cũng phải chém chết hắn!”

Không Hành ở bên cạnh lớn tiếng nói: “Lần sao? Lần này chúng ta đã bị người ta khi dễ đến cùng rồi, chẳng lẽ còn có lần sau à?”

Các đường viện khác ngồi yên không nói. Huyền Quảng lần này tuy thua thiệt nhiều nhưng vẫn luôn coi Huyền Minh là đầu tàu. Mà phần lớn đường viện ở Thiếu Lâm Tự đều không phải lo chuyện chiến đấu nên sự tình này kể ra họ cũng chỉ ngồi nghe, cho tới giờ này không nêu ý kiến gì.

Huyền Minh nhíu mày một cái, nói: “Sư thúc, Huyễn Ma Đạo đã tỏ ý chắc chắn phải có được truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn. Lúc này chúng ta còn có thể làm gì được nữa? Chẳng lẽ muốn cá chết lưới rách với Huyễn Ma Đạo hay sao? Huyễn Ma Đạo có được truyền thừa Đại Thiên Ma Tôn cùng lắm cũng chỉ giúp thực lực bọn họ tăng thêm mấy phần, sẽ không tạo ảnh hưởng quá lớn đến thế cục toàn giang hồ.

Còn chúng ta mà ép Huyễn Ma Đạo thì khi đó bọn họ có khi sẽ phát điên thật đấy!”

Thật ra thì sự tình này đổi sang một cách nghĩ khác, bọn họ cũng hiểu hành động của Huyễn Ma Đạo. Chuyện lần này đổi thành Thiếu Lâm Tự bọn họ, nếu bọn họ lấy được truyền thừa của thủy tổ Phật tông Thích Ca Mâu Ni mà bị Huyễn Ma Đạo nhảy ra cản, đoán chừng Thiếu Lâm Tự cũng phát điên lên.

Lần này, chuyện của Huyễn Ma Đạo không giống với Cơ Hạo Điển. Một Nhân hoàng bất tử sẽ ảnh hưởng đến thế cục của toàn bộ võ lâm. Nhưng kể cả truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn lọt vào tay tông môn thì cũng không thể khiến thực lực tông môn đó tăng vọt đến mấy lần được. Cùng lắm cũng chỉ có thể tăng được mấy phần trong thời ngắn thôi. Với tông môn, tuy công pháp là cơ sở nhưng con người mới là quan trọng.

Vì vậy, năm xưa vì ngăn cản Cơ Hạo Điển trường sinh, Đạo môn có thể liên thủ cùng Phật tông, các thế lực võ lâm chính đạo điều động cường giả đến uy hiếp Cơ Hạo Điển để hắn buông ý định bất tử kia đi.

Còn bây giờ, đối mặt với truyền thừa Đại Thiên Ma Tôn xuất thế, võ lâm chính đạo tỏ ra rất bàng quan. Sau cùng biến thành việc ai nấy làm, không can thiệp vào chuyện của nhau. Nguyên nhân là vì hiện tại uy hiếp của Ma đạo với bọn họ thật sự là rất có hạn, vẫn chưa đến mức để bọn họ lại đi tử chiến một trận với Ma đạo.

Không Hành hừ lạnh một tiếng, nói: “Chuyện của Huyễn Ma Đạo có thể tạm thời bỏ qua. Thế nhưng chuyện của Tô Tín chẳng lẽ cứ cho qua như vậy?”

Huyền Chân ở một bên, lười biếng nói: “Thế thì ngươi còn muốn như nào nữa? Bây giờ đoán chừng Tô Tín đã cùng với người của Huyễn Ma Đạo đến Tây Vực trước rồi. Lúc này chúng ta đi làm gì? Đi khiêu chiến với mấy tông môn Ma đạo thần kinh đó à?”

Huyền Chân chẳng hề xem Không Hành là sư môn trưởng bối chút nào. Cả đời này hắn chỉ bội phục duy nhất một mình sư huynh của hắn là Huyền Đàm. Kết quả, khi đó Huyền Đàm chính bị bọn họ ép phải đi. Bây giờ hắn thấy Không Hành vẫn còn ở đây nói lảm nhảm, hắn cũng chẳng nhịn nổi nữa.

“Huyền Chân! Ngươi nói chuyện với sư trưởng như vậy à?” Không Hành nhìn Huyền Chân, lạnh lùng nói.

Huyền Chân cũng đứng dậy, quanh thân tản ra ánh sáng lưu ly óng ánh, lạnh như băng.

“Sư trưởng? Con đường võ đạo ai đạt thành là sư. Huống chi, hiện tại bên trong Thiếu Lâm Tự, ngươi cũng không phải là chủ sự!” Huyền Chân lạnh lùng nói.

Không Hành bị Huyền Chân chặn họng không nói nên lời. Bàn về thực lực, Không Hành hắn đúng là kém hơn Huyền Chân.

Huyền Chân mặc dù tính tình cổ quái nhưng bàn về thiên phú thì trong mấy trăm năm qua, tại Thiếu Lâm Tự chỉ có Huyền Chân là nhân vật đứng sau Huyền Đàm và Huyền Khổ.

Có thể nói, bây giờ trong số những võ giả Huyền tự, Huyền Chân là người có hy vọng đột phá lên Chân Vũ nhất chứ không phải là Huyền Minh.

Hơn nữa, không riêng gì trong tương lai, e là bây giờ Không Hành mà ra tay với Huyền Chân cũng chưa chắc thắng được Huyền Chân.

Quan trọng nhất chính là câu nói sau cùng của Huyền Chân mới thật khiến Không Hành không xuống đài được.