← Quay lại trang sách

Chương 1613 Đuổi giết

Đám Xích Mộc Thiết muốn theo sau mót đồ Tô Tín cũng lười quản. Chỉ có điều, đám Xích Mộc Thiết nếu chỉ muốn ở phía sau hưởng chút lợi thì còn dễ nói. Vạn nhất bọn họ thật sự muốn tranh phong cùng Cửu Ngục tà ma thì Tô Tín cũng chỉ có thể mặc niệm cho bọn họ.

Tô Tín dẫn theo đám người Duẫn Tịch Tuyết đi thẳng một mạch theo hướng Tây trên bản đồ. Tô Tín cũng âm thầm gửi cho Địa Phủ một cái tin, nói vị trí chỗ chiến trường thượng cổ kia.

Thật ra thì theo Tô Tín nghĩ, chỗ chiến trường thượng cổ này nhất định có nguy hiểm không lường được. Đánh phủ đầu mặc dù có thể chiếm được tiên cơ nhưng cũng phải chịu nguy hiểm rất lớn.

Thậm chí, nghĩ âm hiểm một chút, cướp đồ từ tay võ giả khác còn an toàn hơn xông vào đất lạ đầy nguy hiểm tìm đồ.

Hơn nữa, tại chiến trường thượng cổ này cũng không phải chỉ có một cái mà có đến mấy cái chẳng biết vì sao lại chồng lên nhau.

Tại nơi này, ngày xưa Nhân Hoàng từng đánh chết Hạo Thiên Thượng Đế cùng Phong Đô Đại Đế ở Địa Phủ, cũng từng đánh chết Thủy tổ Ma đạo Đại Thiên Ma Tôn.

Nhưng vấn đề là ngày xưa lúc Nhân Hoàng giết những người kia mốc thời gian không giống nhau.

Hạo Thiên Thượng Đế cùng với Phong Đô Đại Đế chết trước sau đó mới đến Đại Thiên Ma Tôn.

Nhưng hiện tại, nơi bọn họ bỏ mạng lại ở cùng một vị trí. Như vậy, giải thích duy nhất chính là ngày xưa từng có rất đông cường giả đánh một trận đến nát cả không gian. Hơn nữa còn nát đến mức không cách nào khép liền lại được. Chuyện này cũng khiến những địa vực đó không biết gặp chuyện gì trong hư không, cuối cùng dung hợp với nhau. Nguy hiểm bên trong cũng theo đó mà tăng gấp bội.

Ngay lúc đám người Tô Tín đi được một đoạn, dưới bầu trời tràn ngập cát vàng, một hòa thựng béo mập bỗng dưng thò đầu ra, đứng cách một cồn cát nhìn Tô Tín.

Đó là người quen cũ của Tô Tín, “Cực Lạc thượng nhân” Tiêu Ma Da của Hoan Hỉ Miếu!

Trước đó Tiêu Ma Da bị Tô Tín đánh trọng thương, cơ thể vốn to béo vì tiêu hao quá độ nên gầy đi. Có điều bấy giờ xem ra thương thế của hắn đã khỏi rồi. Về phương diện khôi phục thương thế, võ giả Hoan Hỉ Miếu lại rất mạnh.

Mà lúc này, Tiêu Ma Da cũng trông thấy Tô Tín. Trong miệng hắn không kiềm được có chút đắng.

Thật ra, năm người Hoan Hỉ Miếu cùng Hoan Hỉ giáo tính bắt tay xuất thủ với Tô Tín cùng nhau. Chỉ có điều Tây Vực lớn như vậy, Tô Tín lại còn đi cùng với đám người Huyễn Ma Đạo. Bọn họ dù có muốn ra tay cũng không tìm được thời cơ.

Hơn nữa khó khăn lắm mới đến Tây Vực được một chuyến, bọn họ cũng có chút hứng thú với truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn.

Mặc dù bọn họ sẽ không tu luyện mấy cái công pháp Ma đạo đó nhưng mang đi đổi chác cũng không tệ.

Bởi thế, bọn họ tính tìm đến chỗ chiến trường thượng cổ kia trước sau đó sẽ tìm cơ hội vây giết Tô Tín.

Nhưng ai ngờ, bọn họ vừa tách ra thì Tiêu Ma Da đã đụng mặt với Tô Tín.

Khóe miệng Tô Tín lộ ra nụ cười lạnh, nói: “Cực Lạc thượng nhân, đã lâu không gặp. n oán lúc trước của chúng ta còn chưa giải quyết xong đâu. Vừa hay lúc này tính một lượt đi!”

Tiêu Ma Da miễn cưỡng cười cười, nói: “Tô Tín, bây giờ cũng không phải là lúc ngươi và ta thù giết lẫn nhau. Truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn ở phía trước ngươi lại không đi tìm mà nhất định phải lãng phí thời gian ở đây với ta à?”

Tô Tín lạnh nhạt nói: “Truyền thừa của Đại Thiên Ma Tôn ở đó cũng không mọc chân chạy mất nhưng tên hòa thượng nhà ngươi thì chạy nhanh lắm. Lần này ta thực muốn xem thử ngươi chạy nhanh cỡ nào đấy!”

Tô Tín quay đầu nói với Duẫn Tịch Tuyết: “Các ngươi dẫn người đi tìm Mạnh huynh và Yến trưởng lão bọn họ trước đi. Ta ở đây có chút ân oán cá nhân phải giải quyết!”

Duẫn Tịch Tuyết biết ân oán giữa Tô Tín và Hoan Hỉ Miếu. Nàng cũng hiểu rõ tính cách của Tô Tín. Thế nên nàng cũng không quản nhiều, chỉ gật đầu một cái liền lập tức dẫn người đi tìm Yến Tử Thanh và Mạnh Thiên Thu.

Dù sao, manh mối về chiến trường thượng cổ kia bọn họ cũng nắm được đầu tiên, tiên cơ đã chiếm được.

Không đợi đám Duẫn Tịch Tuyết rời đi, Tô Tín bên này đã xuất thủ. Trên Phi Huyết Kiếm, một đạo thất luyện huyết sắc phi hồng xé rách thiên không, bao trọn cả sa mạc nóng bức vào trong ảo giác lạnh lẽo như băng.

Tiêu Ma Da không nói hai lời, thân hình lui nhanh.

Hoan Hỉ Miếu không giỏi mấy loại võ công thân pháp.Tiêu Ma Da hai tay kết ấn, chớp mắt, thần nữ rải hoa, chân khí vô tận ầm ầm nổ tung, muốn cản lại Tô Tín ở phía sau.

Nhưng thực đáng tiếc, thực lực lúc này Tô Tín triển lộ ra, Tiêu Ma Da không thể ngăn cản được.

Đối chiến chính diện hắn còn không phải là đối thủ của Tô Tín, huống chi bây giờ hắn chẳng có chút chiến ý nào.

Những thần nũ kia trong nháy mắt bị kiếm mang huyết sắc của Tô Tín phá nát. Tiêu Ma Da không khỏi kinh hãi. Sương mù màu hồng quanh thân hắn ầm ầm bạo. Thân hình mập mạp biến đi đến hơn trăm trượng, nhanh chóng thoát đi.

Chỉ tiếc là dù có như vậy hắn cũng không phải đối thủ của Tô Tín.

Bàn về thân pháp, Tô Tín có Phong Thần Thối trong người, sau đó lại có thêm Phiên Thiên Tam Thập Lục Lộ Kỳ môn pháp có thể nói là kỳ công đấu chiến cực điểm. Chiêu thức độ thân pháp trong đó liền có Kỳ Hành Ngự Phong cùng với Long Đằng Mê Tung Đoạt Ly Kỳ.