Chương 1615 Đông người hơn?
Tới bây giờ, Tô Tín chưa từng phó mặc an nguy của mình vào người khác. Bởi vậy, lần trước Tô Tín không động đậy gì. Tuy nhiên lần này Tô Tín không có cố kỵ gì, nếu hắn còn không giết được Tiêu Ma Da thì hắn đúng là không còn mặt mũi gặp ai.
Mà lúc này, Tiêu Ma Da đã thế suy sức yếu.
Đối mặt với Tô Tín, hắn không dám đánh, chỉ có thể trốn. Nhưng chạy trốn đồng nghĩa với hắn khiếp đảm, không dám dùng vũ kỹ mạnh nhất của hắn mà liều chết với Tô Tín. Bởi thế, bị Tô Tín đuổi giết một đường, Tiêu Ma Da cũng lãnh trọn mười mấy lần thương tích. Đấy là Tô Tín còn chưa dùng đến kiếm kỹ chí cường Nhị Thập Tam Kiếm nữa!
Thân thể to mập của Tiêu Ma Da đã hoàn toàn biến thành da bọc xương. Nếu không phải là người quen biết thì đoán chừng ai cũng không cho rằng người gầy trơ cả xương này chính là Cực Lạc thượng nhân của Hoan Hỉ Miếu.
Ngay lúc Tiêu Ma Da đã tuyệt vọng, muốn thiêu đốt chút tinh huyết cuối cùng của hắn để liều mạng thì hai tên võ giả Dương Thần cảnh của Hoan Hỉ giáo bỗng nhiên xuất hiện, chắn trước mặt Tô Tín.
Hai tên võ giả Dương Thần cảnh của Hoan Hỉ giáo chạy tới đúng lúc điều này cũng khiến cho Tiêu Ma Da thở phào nhẹ nhõm.
Hai người này hóa ra là “Nhất Ngôn thượng nhân” Hách Ma La cùng “Lạc Hoa tôn giả” Côn Tà.
Bọn họ cũng mới vừa nhận được tin Tiêu Ma Da truyền đến liền ngay lập tức đuổi theo tung tích của Tiêu Ma Da, may là vẫn tới kịp.
Thấy hai người này đến, Tiêu Ma Da cũng thở phào nhẹ nhõm, nuốt một viên đan dược bí truyền của Hoan Hỉ Miếu, ổn định thượng thế bên trong cơ thể của hắn trước.
Tô Tín quả đúng là mạnh nhưng hai người này của Hoan Hỉ giáo cũng không phải hạng tầm thường.
Bàn về nội tình, từ sau khi tách ra khỏi Hoan Hỉ Miếu, Hoan Hỉ giáo vẫn luôn trong tình trạng bắt đầu lại từ đầu, dĩ nhiên không bằng được Hoan Hỉ Miếu. Nhưng nếu bàn về thực lực võ giả thì cũng không thua kém là bao.
Hoan Hỉ giáo là một trong Cửu Ngục tà ma. Bọn họ làm việc không có chút cố kỵ nào. Trước đó Tiêu Ma Da cũng nhìn thấy Hoan Hỉ giáo phát triển ở Lũng Tây đạo tốt hơn nhiều so với Hoan Hỉ Miếu Mật tông ở chốn khỉ ho cò gáy kia.
Hơn nữa, cạnh tranh trong Cửu Ngục tà ma cũng vô cùng khốc liệt. Chính vì vậy, đệ tử Hoan Hỉ giáo thường xuyên phải trải qua đủ loại chiến đấu, bị đủ mọi hạng người gọi là võ lâm Chính đạo hiệp nghĩa đuổi giết, cho nên thực lực cũng như năng lực của họ được rèn luyện hết sức kinh người.
Vị Nhất Ngôn thượng nhân cùng Lạc Hoa tôn giả kia cũng có thể coi là hậu bối của Tiêu Ma Da, thấy hắn cũng phải gọi một tiếng sư huynh nhưng trong thực tế, thực lực của hai người này không kém hắn. Ba người liên thủ chẳng lẽ lại không địch lại được Tô Tín?
Thấy Tô Tín đứng một bên không nhúc nhích, Tiêu Ma Da cho rằng Tô Tín đang kiêng kỵ ba người bọn họ, hắn không kiềm được cười lạnh, nói: “Tô Tín, ngươi xuất thân từ võ lâm Trung Nguyên. Bàn về tâm kế, võ giả xuất thân từ ngoại vực Tây Cương chúng ta không bằng ngươi.
Làm người phải biết chừa lại một đường biết đâu sau này còn gặp lại. Đạo lý này ngươi hẳn hiểu hơn ta mới đúng. Lần này ngươi đừng trách ta, là do ngươi hành sự quá cực đoan!
Muội muội của ngươi rõ ràng không có chuyện gì, ta cũng tính bồi thường cho ngươi mà ngươi vẫn cứ muốn tiêu diệt Giang gia, phá căn cơ Hoan Hỉ Miếu chúng ta ở Đông Bình đạo. Đúng thực là lấn hiếp người quá đáng!
Vốn ở Tây Vực ta cũng không muốn động thủ với ngươi. Nhưng ai nào ngờ ngươi lại không ngừng đuổi giết. Không phải ngươi muốn giết ta sao? Bây giờ giết đi!
Ngươi giang hồ đều nói Tô Tín ngươi tâm cơ thâm trầm. Bây giờ nhìn lại cũng chỉ vậy thôi. Chẳng qua là thanh niên không kiên nhẫn. Ngươi có thực lực Dương Thần cảnh nhưng ngươi không có tâm tính Dương Thần cảnh!”
Trước đó Tiêu Ma Da bị Tô Tín đuổi giết có hơi thảm nên bây giờ tìm được cơ hội, hắn cũng mở hết hỏa lực càn rỡ giễu cợt.
Dĩ nhiên, hắn cũng không chỉ là xả giận vì bị đuổi giết. Thật ra hắn cũng đang âm thầm khôi phục thực lực.
Cách hành sự và tính cách của Tô Tín rốt cuộc thế nào không tới lượt hắn bình luận. Tuy nhiên, mới giao thủ với Tô Tín có hai lần mà lần nào cũng chịu thua thiệt.
Nếu như cuối cùng Nhất Ngôn thượng nhân cùng Lạc Hoa tôn giả không tới đây, e là hắn cũng bị Tô Tín làm cho hao tổn chết rồi.
Trước mắt, hắn mới uống đan dược bí truyền của Hoan Hỉ Miếu bọn họ, phối hợp với Cực Lạc Bàn Nhược bí điển, thực lực tự thân cũng đang được khôi phục nhanh chóng. Thân thể vốn gầy đét cũng giống như khí cầu phồng lên. Mặc dù không thể so được với dáng vẻ như Phật Di Lặc trước đó nhưng cũng tốt hơn nhiều so với bộ dạng gầy trơ cả xương trước đó.
Tô Tín lạnh nhạt nhìn Tiêu Ma Da, chậm rãi nói: “Ngươi cho là nhiều người là ăn chắc ta được à? Còn cả Hoan Hỉ giáo nữa, chuyện này thực ra không liên quan gì đến các ngươi.
Hoan Hỉ giáo các ngươi nếu đã thoát ly khỏi Mật tông, trở thành một trong Cửu Ngục tà ma thì vì sao còn muốn xen vào chuyện này làm gì? Chẳng lẽ các ngươi không sợ bị Hoan Hỉ Miếu kéo xuống nước à?”
Nhất Ngôn thượng nhân đứng ra, lạnh nhạt nói: “Tô đại nhân, ngươi cũng không cần khích bác làm gì. Hoan Hỉ giáo chúng ta và nhất mạch Hoan Hỉ Miếu là đồng khí liên chi. Ngươi phá căn cơ của Hoan Hỉ Miếu đó chính là phá căn cơ của Hoan Hỉ giáo.