← Quay lại trang sách

Chương 1616 Đông người hơn? (2)

Mặc dù chúng ta không thù không oán với ngươi nhưng lần này chúng ta nhất định phải xuất thủ.”

Hoan Hỉ giáo thật ra nhìn rất rõ mối quan hệ với Hoan Hỉ Miếu, bốn chữ “đồng khí liên chi” đã có thể nói rõ hết thảy.

Thật ra thì trên giang hồ, phần lớn tông môn tách ra đều có mối thù không chết không thôi với nhau. Ví như Huyễn Ma Đạo và Bạch Liên giáo, hay là Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên với Hoàng Tuyền giáo, vân vân…

Nhưng Hoan Hỉ Miếu và Hoan Hỉ giáo lại khác. Hoan Hỉ giáo không phải vì tham lam hay là vì quyền lực mà tự nguyện tách ra khỏi Hoan Hỉ Miếu. Bọn họ là bị ép rời khỏi Hoan Hỉ Miếu.

Bởi vậy lúc này, truyền thừa của Hoan Hỉ giáo thật ra không đầy đủ như Hoan Hỉ Miếu. Bàn về truyền thừa của nhất mạch Hoan Hỉ, Hoan Hỉ Miếu chiếm bảy phần, bí pháp đứng đầu chân chính cũng thuộc về Hoan Hỉ Miếu. Hiện tại, truyền thừa của Hoan Hỉ giáo chẳng qua chỉ là một phần trong đó mà thôi.

Huống chi, nếu Hoan Hỉ Miếu xuất hiện đệ tử phạm giới thì cũng sẽ bị đưa đến Hoan Hỉ giáo. Như vậy Hoan Hỉ Miếu cũng được coi là nguồn đệ tử ổn định của Hoan Hỉ giáo.

Cho nên, về tình về lý, Hoan Hỉ giáo cũng không có lý do gì để xích mích với Hoan Hỉ Miếu. Thậm chí từ trên xuống dưới đệ tử hai bên cũng đều xưng huynh gọi đệ với nhau.

Nói nhảm lâu như vậy, Tiêu Ma Da cũng đã luyện hóa xong dược lực của viên thuốc kia. Không nói đến chuyện khôi phục toàn bộ thực lực, nhưng ít nhất cũng được tới tám phần. Vì thế, hắn vung tay lên, ba người ngay lập tức xúm lại phía Tô Tín.

Tô Tín thấy vậy bèn nở một nụ cười lạnh.

Thật ra nếu Tô Tín lấy lá bài tẩy dùng toàn lực xuất thủ thì giữ ba người bọn họ lại không thành vấn đề.

Ba tên võ giả nhất mạch Hoan Hỉ thật ra cũng chỉ có thể coi là người tầm trung trong số các võ giả Dương Thần cảnh, không thể coi là mạnh. Một chọi một, Tô Tín có thể tùy tiện đánh bại họ, đánh chết họ cũng không phải việc gì khó.

Nhưng vấn đề là công pháp nhất mạch Hoan Hỉ thật sự có chút khó giải quyết. Giống tên Tiêu Ma Da đó, Tô Tín đuổi giết hắn một đường, lưu lại vô số thương tích trên người hắn nhưng cũng không thể nào giết được hắn. Cùng lắm chỉ khí nguyên khí của hắn bị tổn thương nặng nề mà thôi.

Nếu như đơn độc đối đầu, Tô Tín còn có thể chắc chắn sẽ hao tổn chết một người. Nhưng bấy giờ đối diện với một lúc ba người, sự chắc chắn của Tô Tín cũng không lớn như vậy. Giết một người không thành vấn đề. Giết ba người thì có chút khó khăn.

Có điều đây cũng không coi là việc gì khó, Tô Tín nhìn ba người mơ hồ áp sát đến, nhẹ giọng nói: “Ta đã nói, các ngươi cho rằng đông người hơn sẽ có tác dụng à? Nếu thật là gộp chung nhân số thì ta cũng không thua kém gì các ngươi đâu.”

Ba người tại chỗ nhất thời sửng sốt. Tô Tín có ý gì đây? Hắn tìm người của Huyễn Ma Đạo đến à?

Bọn họ quả thực có nghe lần này Tô Tín đến Tây Vực cũng bởi vì Huyễn Ma Đạo mời đến làm chi viện.

Nhưng hiện tại người của Huyễn Ma Đạo không có ở quanh đây. Bọn họ cũng không cảm giác được có người của Huyễn Ma Đạo đến đây. Chẳng lẽ võ công của mấy tên Huyễn Ma Đạo đó đã đến trình độ mà bọn họ không phát hiện ra được rồi sao?

Có điều, lúc này Tô Tín làm ra một động tác khiến bọn họ trợn to hai mắt.

Tô Tín lấy từ trong túi không gian ra một cái mặt nạ làm bằng đồng, trông rất sống động. Mặt mũi dữ tợn, tràn đầu cảm giác âm lãnh.

Cái đó bất ngờ lại là mặt nạ Sở Giang Vương của Địa Phủ!

Tô Tín chậm rãi đeo mặt nạ lên, vô cùng phù hợp. Lúc này, ba người Tiêu Ma Da thiếu chút nữa trợn trừng con ngươi lên, trong cổ họng từng tiếng hô hấp nhưng lại không nói ra được câu nào.

Sở Giang Vương!

Tô Tín là Sở Giang Vương của Địa Phủ!

Trên giang hồ ai cũng biết người trong Địa Phủ cường đại, lại vô cùng thần bí. Tuy nhiên không ai biết thân phận bọn họ.

Nhiều năm qua như vậy chỉ có một người bị bại lộ thân phận, đó chính là Thanh Hà Thôi thị, Thôi Đạo Hằng cũng chính là Thôi Phán quan của Địa Phủ.

Chỉ có điều, tin tức này cũng chỉ khiến cho người trên giang hồ hơi kinh ngạc một chút mà thôi, không tạo ra chấn động quá lớn.

Nguyên nhân rất đơn giản, Thanh Hà Thôi thị năm xưa mặc dù đứng ở một trong Lục đại thế gia nhưng những năm gần đây đã sớm sa sút. Nội tộc cũng không tìm ra được một cuồng giả Dương Thần cảnh.

Hơn nữa, Thôi Đạo Hằng khi còn ở Thôi thị cũng chỉ có biểu hiện khiêm tốn, thực lực lộ ra cũng chỉ là Hóa Thần cảnh mà thôi cho nên mọi người cũng không để ý quá mức.

Cứ như vậy, tin Thôi Đạo Hằng chính là Thôi Phán quan ở Địa Phủ chỉ khiến cho người trong giang hồ có thêm chuyện bàn tán mà thôi, không phải là chuyện gì lớn.

Nhưng Tô Tín trước mặt thì khác. Hắn là trọng thần triều đình, cường giả Dương Thần cảnh danh chấn giang hồ. Bấy giờ lại là người nắm quyền ở Tây Bắc, trong tay có một phần lực lượng triều đình.

Nhân vật như vậy bỗng nhiên lộ ra rằng đối phương chính là Sở Giang Vương ở Địa Phủ, chuyện này đủ khiến cho toàn giang hồ chấn động!

Ba người Tiêu Ma Da sau khi kinh hãi thì biến thành kinh hoàng.

Tô Tín không phải ngu si, chuyện bí ẩn như vậy Tô Tín để lộ ra trước mặt ba người bọn họ là có ý gì? Tô Tín không sợ ba người bọn họ tiết lộ ra ngoài hay sao?