Chương 1623 Chiến trường thượng cổ (2)
Dọc theo đường này Tô Tín không phát hiện cái gì đặc biệt, phần lớn đều là thi thể người từ đời Hoàng triều xưa cùng những võ giả Tây Vực. Tiên Thiên cảnh cũng có mà Hóa Thần cảnh cũng có. Binh khí, chiến giáp họ bỏ lại cũng là đồ tốt. Thậm chí trên người bọn họ cũng có vài người để lại công pháp, túi không gian các kiểu. Có điều Tô Tín cũng không lấy chúng.
Với thực lực hiện giờ của Tô Tín dĩ nhiên không vừa mắt với mấy thứ nhỏ nhặt này. Đến cả nhặt chúng lên Tô Tín cũng ngại tốn thời gian.
Trước mắt, đồ trong chiến trường thượng cổ này nếu bị những võ giả Tiên Thiên cảnh hay Hóa Thần cảnh trông thấy, bọn họ sẽ coi chúng như chí bảo mà mừng rỡ như điên. Tuy nhiên, với Dương Thần cảnh như Tô Tín, mấy thứ này chẳng khác gì đồ vô dụng.
Ngay lúc Tô Tín thận trọng thăm dò, phía trước hắn bỗng dưng nhảy ra một bóng người. Hai bên theo bản năng đồng loạt xuất thủ. Trong nháy mắt, kiếm khí cùng Hoàng Tuyền tử khí bạo phát lẫn nhau ở ngay trước hai người.
Sau một chiêu này, hai bên bấy giờ mới tách ra mấy trượng, cũng thấy rõ thân phận của đối phương.
Đối diện với Tô Tín chính là Tiết Cửu m của Hoàng Tuyền giáo.
Lúc này, Tiếu Cửu m nhìn qua rõ ràng cực kỳ chật vật. Hoa phục cả người bị rách, khóe miệng còn chảy máu.
Trước đó Tiết Cửu m cũng đã rất xui xẻo. Hắn bị Bắc Cực Tử Vi Đại Đế ở ngay trước mặt mọi người đánh một quyền hộc máu, mất hết cả mặt mũi, còn chưa bắt đầu tranh đoạt di hài Đại Thiên Ma Tôn đã bị trọng thương.
Bây giờ thì hay rồi, Tiết Cửu m dường như lại bị thương, hơn nữa còn bị thương không nhẹ.
Nhưng vấn đề là, lúc này bọn họ chỉ mới vừa bước vào chiến trường thượng cổ mà thôi. Nếu nói là xui xẻo, thì đúng là không ai đen đủi hơn Tiết Cửu m.
Ngày xưa lúc ở Tây Bắc, Tiết Cửu m cũng coi như từng quen biết với Tô Tín. Hơn nữa, lúc tranh đoạt di hài của Đại Thiên Ma Tôn hai bên cũng không có mâu thuẫn. Dẫu sao thì Tô Tín giúp Huyễn Ma Đạo. Mà kẻ địch của Huyễn Ma Đạo chỉ có duy nhất Bạch Liên giáo mà thôi.
Cho nên, Tiết Cửu m bực dọc chắp tay, nói: “Hóa ra là Tô đại nhân. Mới nãy là hiểu lầm, ha ha.”
Tô Tín kinh ngạc hỏi: “Tiết giáo chủ giao thủ với ai thế? Người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên?”
Ai cũng biết Hoàng Tuyền giáo là do phản đồ của Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên lập nên. Hai bên không đội trời chung, giống như Huyết Ma Đạo và Bạch Liên giáo vậy.
Cho nên, Tiết Cửu m bị thương thành thế này, Tô Tín cũng theo bản năng cho rằng là người của Bích Lạc Hoàng Tuyền Thiên làm ra.
Tiết Cửu m chần chừ một lúc, chỉ đến một hướng, nói: “Là người của Thiên Đình và Địa Phủ! Lão phu lần này đến cũng coi như là đen đủi. Người của Thiên Đình và Địa Phủ bỗng dưng giao thủ, không biết thế nào lại kéo theo cả ta vào trong. Ta không kịp thoát thân, đỡ không kịp hai chiêu, bị đả thương ngay.”
Dù sao hắn cũng bị thương rồi, còn bị Tô Tín bắt gặp, giấu diếm cũng không có ý nghĩa gì, chi bằng nói thẳng cho Tô Tín luôn.
Huống chi lần này Tiết Cửu m cũng thật quá xui xẻo, thế mà cũng có thể bị ngộ thương.
Hai tên cường giả Dương Thần cảnh lúc đánh nhau, uy thế mặc dù kinh người nhưng cùng lắm chỉ có thể ngộ thương Dung Thần cảnh. Thế mà cường giả Dương Thần cảnh như Tiết Cửu m không ngờ lại bị cuốn vào trong trận chiến mà bị thương.
Nhưng trước đó hắn đã bị Bắc Cực Tử Vi Đại Đế đánh trọng thương, thoáng cái lại vì lực công kích cường hãn kinh người từ cuộc giao thủ giữa Thiên Đình và Địa Phủ biến hóa, Tiết Cửu m chịu một chiêu cũng đủ thương càng thêm thương.
Chuyện mất mặt như này Tiết Cửu m cũng không muốn nói gì nhiều. Bởi vậy, hắn chẳng qua chỉ oán trách đôi câu với Tô Tín rồi liền cáo từ ngay. Tô Tín nhìn theo hướng Tiết Cửu m chỉ, trong mắt lộ vẻ kinh dị.
Người của Thiên Đình và Địa Phủ đã giao thủ rồi? Thế thì thời điểm hắn xuất thủ cũng đã tới.
Sau khi Tiết Cửu m rời đi, Tô Tín liền thận trọng đi thẳng đến hướng Tiết Cửu m chỉ.
Bởi vì sương mù ở đây quá mức tà dị, thậm chí ngay cả thính giác của Tô Tín cũng bị áp chế cho nên dù uy thế của hai tên cường giả Dương Thần cảnh lớn cỡ nào Tô Tín cũng không cảm giác được trừ khi hắn ở rất gần đối phương. Sau đó sẽ giống như với Tiết Cửu m trước đó, bị cuốn vào trận chiến rồi bị ngộ thương.
Gần nửa giờ sau khi Tô Tín thận trọng đi đến hướng kia, một luồng dao động kinh khủng chập chờn lúc này mới truyền tới. Tô Tín định thần nhìn lại, hai bên đang giao thủ chính là Bạch Hổ Thần Quân của Thiên Đình cùng với Thôi Phán quan của Địa Phủ.
Cường giả Dương Thần cảnh của Thiên Đình mà Tô Tín biết duy chỉ có hai người Bắc Cực Tử Vi Đại Đế và Đông Cực Thanh Hoa Đại Đế. Địa vị của bọn họ trong Thiên Đình cũng tương tự như Mạnh Bà ở Địa Phủ. Lúc Thiên Đế bế quan họ sẽ phụ trách quản lý toàn bộ công việc trên Thiên Đình.
Đây là lần đầu Tô Tín gặp Bạch Hổ Thần Quân. Thực lực của hắn kinh khủng khác thường.
Bạch Hổ Thần Quân này xuất thủ hung hãn dị thường, võ đạo của hắn cũng là đấu chiến chí cực.
Bạch Hổ chủ sát phạt, chúc tây phương dữu kim. Bạch Hổ Thần Quân này lúc xuất thủ thể hiện điểm này rất tinh tế.
Một thanh loan đao màu vàng nhạt bị Bạch Hổ Thần Quân cầm trong tay, khí tức sắc bén lạnh thấu xương phá hư không, tản ra sát cơ vô tận.