Chương 1636 Oan gia ngõ hẹp
Tô Tín không biết chuyện “Song Diện Minh Vương” Dạ Già Nam của Hoan Hỉ Miếu cũng ở trong chiến trường thượng cổ này, huống hồ hiện tại dù có biết cũng vô dụng.
Vốn Tô Tín muốn mượn sương mù tràn ngập ở nơi này, thuận lợi cho việc ẩn nấp để bẫy người Hoan Hỉ Miếu. Ví dụ như lại một lần nữa liên thủ với người Địa Phủ bẫy giết bọn họ, vân vân… Sau cùng lại phát hiện không thể thực hiện được.
Càng đi vào trong, sương mù càng mỏng, thậm chí áp chế linh giác của võ giả cũng đã được thả ra. Nếu liên thủ với người Địa Phủ ở đây thì rất dễ dàng bị người khác phát hiện.
Khác biệt lớn nhất ở trong chiến trường thượng cổ với ngoại giới chính là tình huống chiến đấu kịch liệt.
Người chết trên chiến trường ngoại giới trên căn bản đều là cảnh giới Tiên Thiên hoặc là võ giả Hóa Thần cảnh. Nhưng tại trung tâm chiến trường thượng cổ đã có dấu vết của võ giả Dương Thần cảnh ngã xuống.
Hơn nữa mặt đất cũng bị dư âm trận giao thủ của những cường giả kia cày nát một lần, vô cùng bừa bộn.
Có điều lúc này, bỗng nhiên Tô Tín cảm giác được ở phía trước có một luồng Ma khí cường đại dũng động. Ma khí này cường đại đến mức khiến Tô Tín kinh hãi. Có thể tưởng tượng được đối phương là nhân vật thế nào.
“Cường giả Ma đạo Chân Vũ cảnh? Chẳng lẽ Đại Thiên Ma Tôn còn chưa chết?” Chân mày Tô Tín nhất thời nhíu một cái.
Nhưng nghĩ lại thì hình như cũng không có khả năng lắm. Nếu nói Đại Thiên Ma Tôn cũng lấy được bí pháp tu luyện Nguyên Thần đến cảnh giới bất diệt từ trên phiến bạch ngọc kia thì cũng có thể. Có điều, vấn đề mấu chốt chính là Đại Thiên Ma Tôn bị Nhân Hoàng tự tay đánh chết. Với thực lực của Nhân Hoàng, Đại Thiên Ma Tôn trên căn bản không thể nào còn sống được.
Linh giác Tô Tín hiện tại tuy không bị áp chế lớn quá mức nhưng cũng chưa khôi phục lại trạng thái tột cùng, bởi vậy nên Tô Tín cũng thận trọng đến gần địa vực đang không ngừng dũng động kia. Rốt cuộc phát hiện ra được ngọn nguồn ma khí nọ. Đó không phải là người mà là một thanh đao! Ma đạo thần binh, Ma Long Đoạt Tâm Đao!
Chuôi đao màu đen nhánh như thân đao lại toát ra kim mang. Chỗ cán đao có hắc long uốn quanh, trông rất sống động, bấy giờ đang hướng ra phía ngoài, tản ra ma khí tinh thuần.
Đây chính là binh khí tùy thân của Đại Thiên Ma Tôn, thần binh Ma Long Đoạt Tâm Đao!
Ma Long nhập hải, đao chém nhân tâm!
Nghe nói thanh ma đao này không cần ra khỏi vỏ nhưng lại có thể chém Nguyên Thần, là đao chém Nguyên Thần, uy năng vô cùng tà dị.
Nói đến thần binh, đây đã là lần thứ ba Tô Tín trông thấy thần binh.
Thần binh thứ nhất mà Tô Tín gặp chính là Duy Ngã Đạo Kiếm của Thanh Thành Kiếm phái, dĩ nhiên hiện tại Duy Ngã Đạo Kiếm đã là của Đại Chu.
Thần binh thứ hai chính là Vô Lượng Thu Thủy Kiếm của chưởng giáo Tạo Hóa Đạo môn Lý Ba Dương ngày đó tại Quan Thiên Yến.
Chỉ có điều lúc đó Lý Bá Dương thực lực quá mạnh mẽ, thậm chí đã mạnh đến mức che ánh sáng thần binh lại được. Tô Tín cũng không nhìn ra được uy năng của Vô Lượng Thu Thủy Kiếm mạnh đến mức nào.
Nhưng thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao trước mắt này tạm chưa nói đến cái khác, chỉ dao động nó tản ra cũng đã mang trình độ cường giả Chân Vũ cảnh. Uy năng của nó nhật định cũng là tương đối kinh người.
Tuy nhiên, Tô Tín không có ý gì với thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao này. Bởi Tô Tín dùng kiếm.
Thần binh tuy tốt nhưng vì một thanh thần binh mà thay đổi võ đạo của mình, cái này đúng là chuyện ngu đần mới làm.
Binh khí có mạnh đến cỡ nào thì cũng chỉ là binh khí mà thôi, là công cụ để võ giả cầm trong tay.
Nếu Tô Tín vì để hợp với binh khí mà đổi tu kiếm đạo thì đúng là không biết đầu đuôi.
Song, thanh Ma Long Đoạt Tâm Đao này mặc dù hắn không dùng được nhưng có thể đổi chắc cho người của Địa Phủ.
Trong Địa Phủ có không ít người dùng đao. Một thần binh có thể đổi được rất nhiều thứ tốt.
Tuy nhiên, ngay lúc Tô Tín muốn đi lấy Ma Long Đoạt Tâm Đao thì một tiếng cười quái dị bỗng nhiên truyền tới.
“Ma Long Đoạt Tâm Đao cùng Tô Tín đều ở đây cả. Đúng thật là nhất cử lưỡng tiện.”
Tô Tín vừa quay đầu lại nhìn. Hồng Liên Thánh sứ của Bạch Liên giáo và một tên võ giả Dương Thần cảnh khác đang đi đến hướng hắn, trong mắt lộ ra một tia sát cơ.
Đối với Tô Tín, thái độ của Bạch Liên giáo chỉ có một, đó chính là phải giết!
Xưa nay chỉ có Bạch Liên giáo bọn họ đụng đến người khác, nào có chuyện người khác chủ động đụng đến Bạch Liên giáo bọn họ?
Có thể nói, nhiều năm qua như vậy rồi, người duy nhất làm được chuyện này chỉ có một mình Tô Tín.
Lúc trước ở Cửu Trọng Kiếm Các, Bạch Liên giáo tiền mất tật mang. Hắc Liên Thánh sứ bị giết không nói, bọn họ cũng chẳng cướp được cái gì hữu dụng. Hơn nữa, sau chuyện này còn bị Thiên Đình trả thù, tổn thất không ít.
Cho nên khi ở cửa vào Tây Vực, Hồng Liên Thánh sứ mới chủ động đi khiêu khích Tô Tín. Hắn cũng không hẳn là không có ý định thăm dò thực lực của Tô Tín.
Vì vậy, bây giờ Tô Tín ở đây, Hồng Liên Thánh sứ dĩ nhiên không thể để hắn rời đi. Hồng Liên Thánh sứ cùng một tên võ giả Dương Thần cảnh khác của Bạch Liên giáo trực tiếp trước sau vây lấy Tô Tín, trong mắt lộ sát cơ nồng nặc.