Chương 1637 Oan gia ngõ hẹp (2)
Tô Tín nhìn gã võ giả Dương Thần cảnh Bạch Liên giáo kia, nói: “Vị này lạ là ai? Bạch Liên giáo các ngươi khiêm tốn thật đấy. Ta đúng là chưa từng nghe nói Bạch Liên giáo trừ Thất Liên Thánh sứ lại còn có võ giả Dương Thần cảnh khác nữa.”
Lời này của Tô Tín rõ ràng đang châm chọc tên võ giả Dương Thần cảnh Bạch Liên giáo kia chính là hạng vô danh, thậm chí còn ý mơ hồ gây xích mích quan hệ giữa hắn với Hồng Liên Thánh sứ.
Dẫu sao, danh tiếng lớn nhất bên ngoài của Bạch Liên giáo chính là Thất Liên Thánh sứ. Những võ giả Dương Thần cảnh khác rất khiêm tốn.
Tên Dương Thần cảnh kia cũng không phải không hiểu lời Tô Tín nói. Hắn lạnh lùng nói: “Ta là Phổ Độ Thần sử Phương Vô Phong của Bạch Liên giáo. Giờ nói cũng đỡ cho ngươi sau khi bị giết cũng không biết mình chết trong tay ai!”
Trong Bạch Liên giáo, nổi danh nhất trong số các võ giả Dương Thần cảnh dĩ nhiên chính là Thất Liên Thánh sứ nhưng cũng không thể nói Thất Liên Thánh sứ nhất định sẽ mạnh hơn so với người khác.
Thất Liên Thánh sứ mạnh ở chỗ có thể truyền thừa từng đời một, như vậy, mỗi một đời Thất Liên Thánh sứ thực lực cũng nhất định có hạn. Thực lực mạnh bao nhiêu khó mà nói nhưng tuyệt sẽ không quá yếu.
Bởi thế xưa nay ở trong Bạch Liên giáo, Thất Liên Thánh sứ tất cả đều là người nắm quyền. Trong Bạch Liên giáo, Thất Liên Thánh sứ chỉ đứng sau Bạch Liên Thánh mẫu cùng Thánh nữ.
Thất Liên Thánh sứ mặc dù mạnh nhưng cũng không thể nói những thần sử, thánh sứ Dương Thần cảnh các loại khác trong Bạch Liên giáo là yếu.
Những thần sử, thánh sứ này đều không nhận quán đỉnh truyền thừa của Bạch Liên giáo, họ tự tu luyện đến cảnh giới Dung Thần cảnh trở lên mới được trao tặng vị trí thần sử hoặc là thánh sứ.
Dĩ nhiên nếu so với Thất Liên Thánh sứ thì bọn họ có chút yếu hơn, nhưng trong lịch sử cũng có vài người mạnh hơn Thất Liên Thánh sứ.
Phổ Độ Thần sử Phương Vô Phong trước mặt đây thực lực khó mà nói nhưng cũng không thể quá kém.
Tô Tín khinh thường cười lạnh một tiếng, nói: “Giết ta? Ta khuyên Bạch Liên giáo các ngươi nên cẩn thận một chút. Đừng quên người của Thiên Đình cũng ở đây đấy.
Lần trước ở Cửu Trọng Kiếm Các, các ngươi phá hư đại sự của Thiên Đình. Ngươi nói xem, Thiên Đình gặp các ngươi lần nữa thì sẽ thế nào đây?
Ở bên ngoài các ngươi trốn rất kĩ, thậm chí còn trốn kĩ đến mức ngay cả người của Thiên Đình cũng không tìm được các ngươi.
Có điều, đến đây mà các ngươi còn muốn tránh thì đúng là không có cơ hội nào đâu.”
Nói về thù oán thì lần trước Bạch Liên giáo cũng đắc tội không nhẹ với Thiên Đình.
Đám người này gan lớn bằng trời, thật sự không khác gì đồ điên, dám tính trên đầu Thiên Đình, khiến lần trước ở Cửu Trọng Kiếm Các, Thiên Đình thu mình không ít. Chuyện này Thiên Đình nhịn xuống được hay sao?
Trước đó ở bên ngoài Thiên Đình không động thủ là vì truyền thừa của Hạo Thiên Thượng Đế quan trọng nhất, nên bọn họ cũng không muốn chết cùng Cửu Ngục tà ma, chỉ đánh Tiết Cửu m bị thương nặng, cảnh cáo Cửu Ngục tà ma một cái rồi đi thẳng vào trong.
Nhưng lúc này, nếu người của Thiên Đình đụng phải người của Bạch Liên giáo, bọn họ chắc chắn sẽ ra tay.
Hồng Liên Thánh sứ hừ lạnh một tiếng, nói: “Không cần nói nhảm, ra tay đi. Giết Tô Tín rồi đi lấy Ma Long Đoạt Tâm Đao!”
Dứt lời, Hồng Liên Thánh sứ ngay lập tức điểm ra một chỉ. Nhất thời, một đóa hồng liên đậm mùi máu tanh nở rộ, màu đỏ thẫm như máu. Trong nháy mắt đã biến thành huyết hải ngút trời che lấy Tô Tín!
Huyết Liên Chỉ này của hắn chính dùng máu tươi của vô số võ giả Đại Chu từ lúc giao chiến năm xưa nhuộm ra thành. Huyết sát khí ngập trời, ẩn trong đó là binh qua khí sát phạt nồng đượm.
Cùng lúc đó, Phổ Độ Thần sử cũng lấy trường đao mảnh màu đen như mực ra.
Trường đao kia chém xuống, nhất thời vạn ngàn ác quỷ kêu khóc, phảng phất như thể có vô tận hung linh bị phong ấn trong đó, khiến người khác cảm thấy khiếp đảm.
Một đao này chém xuống không chỉ có chém thân thể, mà còn chém cả Nguyên Thần.
Trước đó, Tô Tín cùng Hồng Liên Thánh sứ giao thủ ở bên ngoài cũng biết thực lực của người này rất mạnh, còn mạnh hơn cả Hắc Liên Thánh sứ trong Bách Liên giáo. Nếu Tô Tín đối đầu với hắn, mặc dù Tô Tín có chắc chắn thắng nhưng cũng khó khăn vô cùng.
Thực lực của Phổ Độ Thần sử yếu hơi một chút nên thoáng chốc Tô Tín đã có đối sách.
Bị hai người đồng thời vây công, Phi Huyết Kiếm bên hông Tô Tín bay ra khỏi vỏ, trong khoảnh khắc huyết hải đầy trời cũng xoắn giết xuống. Hai luồng huyết lãng mãnh liệt, trong vòng chu vi mấy dặm cũng có thể ngửi được khí huyết sát kinh khủng.
Huyết Kiếm đánh với Huyết Liên, sức mạnh hai bên đổ vào là tương đương. Nhưng lúc này, Phổ Độ Thần sử trên mặt không chút hưng phấn nào. Bởi hắn cảm giác có chút không đúng.
Bạch Liên giáo cùng Tô Tín có thù, nhưng từ trước tới giờ bọn họ cũng chưa từng xem thường Tô Tín.
Mặc dù Tô Tín tuổi tác không lớn nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ kinh người. Đặc biệt là kinh nghiệm chiến đấu giữa cường giả thậm chí còn phong phú hơn Phổ Độ Thần sử hắn nữa. Một kích này của hắn có thể dễ dàng thuận lợi đánh thế hay sao?
Ý niệm này mới vừa thoáng qua trong đầu hắn, Tô Tín ở bên kia cũng đã động.