← Quay lại trang sách

Chương 1674 Thiên Tru Minh (2)

Động tĩnh của bên phía Tô Tín hắn cũng không biết. Vùng đất Lũng Tây đạo an phận nằm ở một góc nhỏ, tin tức ở Trung Nguyên truyền đến cũng có chút chậm chạp.

Huống chi bây giờ, cứ cho là tin đã truyền tới thì Vu Chi Kỳ cũng không có tâm tư xem xét. Bởi đại bản doanh Hoan Hỉ giáo ở Lũng Tây đạo đã bắt đầu rối loạn!

Thật ra thì trước kia ở Lũng Tây đạo, Hoan Hỉ giáo tuyệt đối là nhất ngôn xưng tôn, không thế lực nào dám bất kính với Hoan Hỉ giáo.

Trong này dĩ nhiên cũng có nguyên nhân là bọn họ học phương pháp song tu của Hoan Hỉ giáo nhưng phần nhiều chính là do Hoan Hỉ giáo có ba tên võ giả Dương Thần cảnh trấn thủ. Trong Cửu Ngục tà ma, bọn họ cũng được xếp hàng đầu.

Kết quả bây giờ thì hay rồi, sau khi đánh một trện thì Hoan Hỉ giáo mất hai tên Dương Thần cảnh. Những thế lực khác ở Lủng Tây đạo cũng có tâm tư khác, dám liên hiệp trong tối làm không ít chuyện mờ ám. Cái này khiến Vu Chi Kỳ vô cùng tức giận.

Thật ra thực lực của các thế lực võ lâm ở Lũng Tây đạo không hề coi là quá mạnh. Trong số bọn họ cũng chỉ có mấy nhà là có võ giả Dung Thần cảnh chứ nói tới Dương Thần cảnh thì chẳng có nhà nào cả.

Vì thế, lần này, bọn họ cũng không có ý định thẳng thừng đối đầu với Hoan Hỉ giáo. Bọn họ chỉ muốn nhân cơ hội ép buộc Hoan Hỉ giáo đồng ý với thỉnh cầu của bọn họ, để cho quyền phát biểu ở Lũng Tây đạo của bọn họ lớn hơn chút.

Chuyện như này, Vu Chi Kỳ không thể nào đồng ý.

Hiện tại, Hoan Hỉ giáo coi như là tổn thất nghiêm trọng cũng không thể bị hạng người xấu đó thèm thuồng. Nếu hôm nay hắn lui một bước thì sau này đám người này sẽ dám được đằng chân lân đằng đầu.

Cho nên khoảng thời gian này, Vu Chi Kỳ không màng những thứ khác, chỉ bận rộn trấn áp Lũng Tây đạo.

Các thế lực tông môn có võ giả Dung Thần cảnh đều do hắn tự mình ra tay. Mà mấy thế lực chỉ có Hóa Thần cảnh lại do võ giả Dung Thần cảnh của Hoan Hỉ giáo xuất thủ. Dù sao cũng nhất định phải áp chế hoàn toàn phe đối diện, mạnh mẽ dạy dỗ một trận.

Vu Chi Kỳ ngồi ở trên ghế nhắm mắt dưỡng thần, đồng thời cũng suy nghĩ tương lai của Hoan Hỉ giáo.

Bên phía Hoan Hỉ giáo thật ra thì ổn. Mặc dù Dạ Già Nam tu luyện ma công Huyết Ma giáo, thêm vào đó còn khinh nhờn tổ tiên Phật tông cũng khiến cho Mật tông rất tức giận. Nhưng dù sao thì Dạ Già Nam cũng đã chết, Long Tàng Tôn giả cũng rất quả quyết đẩy hết mọi sự lên người Dạ Già Nam, tỏ ra mình không biết gì.

Mà thực tế, quả thực Long Tàng Tôn giả cũng không biết chuyện này. Dẫu sao chuyện này cũng có liên lụy quá lớn, Dạ Già Nam chẳng nói lời nào cho ai.

Dù sao chuyện cũng đã đến nước này, người chết như đèn tắt, Mật tông chỉ cho Hoan Hỉ Miếu một hình phạt không nhẹ rồi cho qua.

Dĩ nhiên, Hoan Hỉ Miếu cũng không có tư cách tiếp tục ở lại Trung Nguyên nữa, mà ngay lập tức chạy về lại Tây Cương.

Nhưng bất kể như thế nào, Hoan Hỉ Miếu nhượng bộ Mật tông, chuyện này cũng coi như là qua. Ít nhất Mật tông sẽ tiếp tục che chở cho hắn.

Tuy nhiên, Hoan Hỉ giáo lại khác. Bọn họ đã bị trục xuất khỏi Mật tông rồi, đâu còn ai che chở cho nữa? Có thể nói, hiện tại bọn họ muốn tìm chỗ dựa cũng không tìm được. Hơn nữa, Hoan Hỉ giáo bọn họ vốn có thể xếp hàng trên trung bình trong Cửu Ngục tà ma. Kết quả bây giờ, Hoan Hỉ giáo bọn họ cũng chỉ mạnh hơn so với Cản Thi phái có một chút mà thôi.

Lại nói đến thú vị, chuyến đi đến chiến trường thượng cổ lần này, ảnh hưởng lớn nhất không phải là nhất mạch Hoan Hỉ bọn họ, mà chính là Cản Thi phái.

Trước đó Cản Thi phái vì kiêng kỵ Mạnh Kinh Tiên cho nên lúc mọi người gióng trống lục soát Tây Vực, bọn họ không xuất thủ.

Vậy mà cũng không biết rốt cuộc Cản Thi phái bị ai đầu độc, vị chưởng môn khó khăn lắm mới tấn thăng đến Dương Thần cảnh lại dám cướp đồ trong tay Thiên Ma Cung, đây đúng là muốn chết.

Sự thật chứng minh hắn đúng thực là tìm chết. Lúc Diệp Trường Ca xuất thủ, theo bản năng đã chọn một người yếu nhất, nên hắn cũng chỉ có thể chết oan dưới thần binh.

Lần này thì hay rồi, trước đây Cản Thi phái không biết còn dư lại được bao nhiêu sức chiến đấu. Có điều bây giờ bọn họ biết, Cản Thi phái là nỏ đã hết đà. Bây giờ Cản Thi phái chẳng có lấy một tên võ giả Dương Thần cảnh. Cửu Ngục tà ma đang thương lượng có cần đuổi hẳn Cản Thi phái ra khỏi hàng ngũ Cửu Ngục tà ma hay không.

Dẫu sao với kích thước hiện tại của Cản Thi phái mà nói, để bọn họ bồi dưỡng ra được một võ giả Dương Thần cảnh là chuyện không hề dễ dàng. Thậm chí mười mấy năm cũng không được.

Dĩ nhiên, chuyện của Cản Thi phái không tới lượt hắn bận tâm. Chuyện trước mắt Vu Chi Kỳ hắn nên bận tâm chính là việc của Hoan Hỉ giáo bọn họ.

Lúc này, một tên tăng thân hình cao lớn đi vào cửa. Nhất thời, mùi máu tanh nồng nặc phả vào mặt khiến khí tức trong phòng khách cũng nhất thời run lên.

Tên tăng kia thi lễ với Vu Chi Kỳ, nói: “Phương trượng, mấy tiểu tông môn trước mắt đã dọn dẹp sạch sẽ cả rồi. Tiếp theo phải làm sao?”