Chương 1675 Đại quân áp cảnh
Trong mắt Vu Chi Kỳ lóe lên sát cơ lạnh lùng, nói: “Làm gì? Đương nhiên là giết! Một lần giết một cái, giết đến khi nào bọn họ triệt để sợ hãi thì thôi!
Trước mắt là lúc thực lực Hoan Hỉ giáo chúng ta yếu nhất, không có thời gian đọ sức với bọn họ. Không dọa cho bọn họ sợ thì e rằng sau này bọn chúng vẫn muốn táy máy!”
Là người đứng đầu của một phái, cách hành sự của Vu Chi Kỳ quỷ quyết tàn nhẫn coi như cũng là hợp cách. Nếu không có Tô Tín thì hắn ngược lại có thể trấn áp những thế lực võ lâm ở địa phương. Đáng tiếc, ngay lúc hắn còn chưa phát giác ra, Ám Vệ của Tô Tín đã xuất thủ, lén lút đến Lũng Tây đạo.
Đêm xuống, Lũng Tây đạo vốn được xem như phồn hoa trong nháy mắt trở nên yên tĩnh một mảnh.
Bởi đấu tranh giữa các thế lực lớn ở Lũng Tây đạo cùng với Hoan Hỉ giáo, ngay cả những thế lực nhỏ chọn đứng trung lập cùng cả các võ giả tán tu khoảng thời gian gần đây đều nơm nớp lo sợ. Sợ rằng mình sơ sẩy một cái sẽ bị cuốn vào trong.
Lúc này, gia chủ La gia của Lũng Tây đạo, La Thiên Thành mới trở về từ bên ngoài, vẻ mặt đầy mệt mỏi.
La gia bọn họ ở Lũng Tây đạo thực lực không tính là quá mạnh mẽ, cũng không tính là quá yếu. Bản thân hắn chính là võ giả Hóa Thần cảnh hậu kỳ. Nội bộ La gia cũng còn ba tên võ giả Hóa Thần cảnh.
Ở nơi Lũng Tây đạo này, La gia bọn họ giữ thế trung lập. Vừa không muốn đắc tội với những thế lực muốn đấu với Hoan Hỉ giáo. Đồng thời, cũng không muốn đắc tội với Hoan Hỉ giáo.
Nhưng vấn đề chính là thân ở trong giang hồ, có một số việc không phải ngươi không muốn là được. Khi nãy hắn cũng bị mấy gia tộc khác cùng hắn giao hảo ở Lũng Tây đạo kêu lên, nói hắn cùng gia nhập với họ, liên thủ uy hiếp Hoan Hỉ giáo.
Có điều, ít ngày trước, Hoan Hỉ giáo cũng phái người đến cảnh cáo hắn, bảo hắn nghĩ kĩ mọi chuyện rồi hãy quyết định.
Hai bên cùng vờn, La Thiên Thành vẫn tính tiếp tục giữ trung lập, không xen vào với những tông môn kia.
Hoan Hỉ giáo dù có tổn thất hơn nữa cũng vẫn là một trong Cửu Ngục tà ma. Điều này không ai thay đổi được.
Huống chi mấy ngày nay, hắn cũng để ý hành động của Hoan Hỉ giáo. Thái độ của Vu Chi Kỳ hết sức cường thế, hiển nhiên sẽ không lui bước. Các thế lực võ lâm lớn ở Lũng Tây đạo cũng bị Vu Chi Kỳ giết không ít người. Người khác có sợ hay không, La Thiên Thành không biết. Dù sao hắn sợ, cũng không muốn xen vào nữa.
La Thiên Thành nghĩ như vậy. Mới vừa đẩy cửa vào thư phòng, trên ghế trước mắt hắn có một người nam nhân trẻ tuổi mặc đồng phục võ sĩ màu đen nhánh, ống tay áo thêu mấy sợi tơ huyết sắc!
Nhất thời, tóc gáy La Thiên Thành dựng đứng, trong mắt lóe lên vẻ kinh hãi.
Nội bộ La gia bọn họ bây giờ còn có ba tên võ giả Hóa Thần cảnh, thế mà người này lại có thể yên lặng không tiếng động lẻn vào trong thư phòng của hắn. Hơn nữa, hắn đứng ngoài cửa cũng không cảm giác được bên trong có người. Có thể tưởng tượng được thực lực của người này mạnh đến nhường nào.
Người nọ làm dấu tay đừng lên tiếng với La Thiên Thành, nhẹ giọng nói: “La gia chủ, đừng lên tiếng. Nếu không làm phiền người khác thì không hay.”
La Thiên Thành sắc mặt đen đi. Với thực lực của người thanh niên này, nếu hắn muốn đánh lén La Thiên Thành thì La Thiên Thành tuyệt không tránh được.
Hiện tại nếu người thanh niên kia không xuất thủ, thì La Thiên Thành tạm thời không có nguy hiểm đe dọa đến tính mạng. Ngược lại, nếu hắn xuất thủ thì khó bảo đãm người trước mắt này sẽ không đại khai sát giới.
Vì thế, La Thiên Thành ngay lập tức quay người đóng cửa thư phòng lại, hỏi ngay: “Ngươi là ai? Muốn làm gì?”
Người thanh niên kia nhàn nhạt nói: “Tại hạ Tô Tử Thành, Tuần Sát Sứ Ám Vệ dưới trướng Tiết Độ Sứ Tây Bắc đạo Tô Tín Tô đại nhân.”
Trong số các Ám Vệ có một bộ phận vốn là người cũ của Lục Phiến Môn trước kia. Tuy nhiên, đệ tử thế hệ trẻ ở Tô gia cũng không ít.
Tô Tử Thanh này chính là một trong những đệ tử kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của Tô gia. Trước đó, bọn họ thân là đệ tử dòng thứ nên cũng không có tư cách học tập những thứ công pháp và võ quá mức mạnh mẽ. Nhưng từ sau khi Tô Tín tiếp quản Tô gia, hắn cũng gia nhập vào Ám Vệ. Tài nguyên công pháp cộng thêm lịch luyện thực chiến cũng không ít, cho nên cũng như thuyền xuôi dòng mà tấn lên tới Hóa Thần cảnh.
Nghe lai lịch Tô Tử Thanh nói, La Thiên Thành nhất thời hít vào một hơi khí lạnh.
Danh tiếng Tô Tín đứng đầu Tây Bắc nào ai không biết? Người này ở trong Đại Chu quyền thế ngút trời, vốn không phải là nhân vật mà tiểu thế gia như La Thiên Thành có thể chọc nổi. Một đầu ngón tay của đối phương là có thể nghiền chết được hắn rồi.
Hắn quả thực không biết, thủ hạ Ám Vệ của Tô Tín vì sao lại đến tìm hắn, vì thế, La Thiên Thành cũng chỉ có thể thận trọng hỏi: “Cho tới giờ tại hạ cũng chưa từng đắc tội với Tô đại nhân. La gia ta yên ổn ở vùng Lũng Tây này, không đụng chạm gì đến ai.”
Tô Tử Thanh lạnh nhạt nói: “Có một số việc không phải ngươi muốn tránh là có thể tránh được. Bây giờ ta sẽ không cùng ngươi thừa nước đục thả câu nữa. Hoan Hỉ giáo đắc tội với Tô Tín đại nhân. Vì lẽ đó, sau này Lũng Tây đạo cũng nên đổi một người chủ mới.