Chương 1685 Thái độ của Mật tông (2)
Khí hậu toàn đất Tây Cương cực kỳ giá rét, hơn nữa còn khô hạn dị thường. Dõi mắt nhìn lại gần như đều là đất lạnh hoang vu, thực vật xanh cũng ít đến đáng thương.
Nơi như này lại còn là nơi duy nhất tại toàn Tây Cương thích hợp cho con người sinh sống. Đi vào sâu trong Tây Cương đều là nơi không người ở, chỉ có vài đệ tử Mật tông vì rèn luyện tự thân mới đến những nơi như vậy để tu luyện.
Thực lực của Hoan Hỉ Miếu trong Mật tông không coi là yếu. Cho nên, ở đất Tây Cương, địa vực của Hoan Hỉ Miếu cũng là không tệ, chính là ở trên một ngọn núi cao hùng vĩ.
Trên vách núi một mặt được điêu khắc thành hình Hoan Hỉ Phật, mà tại đỉnh bức tượng Phật đó có mấy tòa miếu thờ tọa lạc. Đó cũng chính là Hoan Hỉ Miếu của Mật tông.
So sánh với thành trì Phật quốc của Hoan Hỉ giáo, kích thước của Hoan Hỉ Miếu chắc chắn nhỏ hơn rất nhiều, trên thực tế cũng đúng là như vậy.
Bởi nơi Tây Cương đất hoang người vắng, các tông môn Mật tông đều đi đường tinh anh, bởi vì như thế tương đối tiết kiệm tài nguyên.
Cho nên, toàn bộ số người Hoan Hỉ Miếu cũng không được coi là quá nhiều. Chỉ có hai, ba ngàn người mà thôi.
Lúc này, đại quân của Tô Tín áp sát, Long Tàng Tôn giả đến ra cửa cũng không dám.
Tin tức bên phía Hoan Hỉ giáo đã truyền tới. Toàn bộ Hoan Hỉ giáo đều bị Tô Tín tàn sát, chó gà không tha. Bây giờ, thực lực của Hoan Hỉ Miếu bọn họ có mạnh hơn Hoan Hỉ giáo được bao nhiêu chứ?
Hơn nữa, quan trọng nhất chính là đám Long Tàng Tôn giả đến cơ hội chạy trốn cũng không có.
Người của Hoan Hỉ giáo nếu muốn chạy thì có thể chạy đến nơi sâu nhất tại Tây Vực, nhưng Hoan Hỉ Miếu bọn họ chạy được đi đâu?
Chỗ sâu nhất ở đất Tây Cương là nơi không người thứ thiệt. Thậm chí đến cả sinh vật cũng ít đến đáng thương.
Nếu quả thực hắn dẫn Hoan Hỉ Miếu chạy đến nơi sâu nhất thì đệ tử dưới Tiên Thiên của Hoan Hỉ giáo đoán chừng sẽ phải chết mất không ít. Những người còn lại cũng chẳng kiên trì được bao lâu.
Võ giả dù có thể đạt đến cảnh giới nhịn ăn, cũng không phải nói không cần ăn cơm uống nước nữa. Ít nhất với võ giả Tiên Thiên cùng Hậu Thiên mà nói thì bọn họ còn đang ở giai đoạn luyện tinh hóa khí cùng luyện khí hóa thần.
Hơn nữa, võ giả Hóa Thần cảnh mặc dù có thể bế quan mấy năm không ăn không uống nhưng bọn họ cần dùng một ít đan dược cùng với việc hấp thụ khí thiên địa. Ở nơi sâu nhất trong đất Tây Cương, đừng nói là vài thảo dược linh dược, đến cả nguyên khí thiên địa cũng mỏng manh đến đáng thương.
Vì thế, bất đắc dĩ, Long Tàng Tôn giả cũng không còn lựa chọn nào khác, hắn chỉ có thể chọn cách lưu thủ lại trong miếu Hoan Hỉ. Mượn trận pháp tổ tiên ngày xưa lưu lại để đọ sức với Tô Tín. Hy vọng những võ giả Mật tông khác có thể nhanh chóng chạy đến.
Nhìn chân núi không có một bóng người, Tô Tín cười lạnh một tiếng, nói: “Trực tiếp lên núi, phàm là người Hoan Hỉ Miếu, giết hết!”
Tô Tín ra lệnh một tiếng, một đám võ giả Ám Vệ xung phong lên trước. Tuy nhên, chờ sau khi mọi người vừa đến đỉnh núi, Long Tàng Tôn giả dẫn theo bảy, tám tên võ giả Dung Thần cảnh của Hoan Hỉ Miếu đi ra. Bọn họ ngay lập tức hai tay kết ấn. Nhất thời trên mặt đất, từng tầng vầng sáng đỏ vàng lan ra.
Vầng sáng nọ tỏa ra sức uy áp kinh khủng nhất thời cản lại đám võ giả Ám Vệ ở bên ngoài. Thậm chí, vài tên võ giả Ám Vệ chỉ có cảnh giới Tiên Thiên trông thấy vầng sáng này thì không có dũng khí xuất thủ nữa. Sức mạnh bản thân bọn họ cũng đang bị áp chế đến cực điểm.
Tô Tín hừ lạnh một tiếng, kiếm khí vô hình phá thiên địa, trong nháy mắt cô lập thủ hạ Ám Vệ của hắn với vầng sáng kia.
Đây cũng là trận pháp hộ sơn được chính tổ sư Chân Vũ cảnh của nhất mạch Hoan Hỉ bày ra.
Tô Tín nhìn Long Tàng Tôn giả, lạnh nhạt nói: “Không ngờ nhất mạch Hoan Hỉ các ngươi ngược lại cũng có chút nột tình đấy. Trận pháp này ngược lại không tệ, sau khi diệt Hoan Hỉ Miếu các ngươi, nếu trận pháp này không bị hư hại thì ta sẽ đưa nó về Tây Bắc đạo.”
Long Tàng Tôn giả sắc mặt âm trầm nói: “Tô Tín, bây giờ Hoan Hỉ Miếu chúng ta vẫn là nhất mạch Mật tông. Mật tông lại chính là quốc giáo của Đại Chu, cũng cùng là người trong triều đình như ngươi. Chẳng lẽ ngươi nhất định muốn tận tuyệt như vậy à?
Hôm nay ngươi diệt Hoan Hỉ Miếu chúng ta. Sau này, thái độ của Mật tông với ngươi là thế nào thì ngươi hẳn biết.
Chuyện trong chiến trường thượng cổ là Hoan Hỉ Miếu ta sai, là Hoan Hỉ Miếu không tự lượng sức, muốn xuất thủ với ngươi.
Chỉ cần hôm nay ngươi rút đi, chuyện này Hoan Hỉ Miếu chúng ta nhất định sẽ có đền bù thỏa đáng, ngươi thấy thế nào?”
Lời này của Long Tàng Tôn giả chỉ có duy nhất một ý, đó chính là nhượng bộ mặc dù trong lòng hắn rất không cam tâm.
Trước mắt, Dạ Già Nam cùng Tiêu Ma Da cũng đã chết, hắn chính là thay mặt trụ trì ở Hoan Hỉ Miếu.
Thế mà chuyện đầu tiên sau khi hắn đảm nhiệm chức thay mặt trụ trì lại là khuất phục Tô Tín ở ngay trước mặt mọi người. Có thể tưởng tượng được lúc này tâm tình của Long Tàng Tôn giả là dạng gì.
Có điều hắn cũng biết, bấy giờ tính mạng của toàn bộ Hoan Hỉ Miếu đều đặt trên người hắn. Hắn không khuất phục thì Hoan Hỉ Miếu sẽ nối theo gót của Hoan Hỉ giáo. Nếu hắn nhượng bộ nói không chừng còn có một chút đường sống.