Chương 1696 Thế hệ giang hồ tuấn kiệt mới
Thế thì xem ra, người diệt cả Khâu gia cũng coi như là thay trời hành đạo, giống như bốn chữ mà đối phương để lại.
Nhưng cũng vì chuyện như thế mà giết cả nhà, sau đó lại còn bắt đối phương chết không toàn thây, chỉ để lại cái đầu. Lối hành sự này nhìn kiểu gì cũng thấy tà dị. Thậm chí còn ác hơn cả Ma đạo.
Tên giang hồ phong môi kia gật gù, đắc ý nói: “Chuyện lớn như diệt môn không phải chúng ta có thể can dự vào. Nghe nói, sáng sớm, người của Trấn Thông Tiêu cục và Hổ Uy Bang đã đi mời cao thủ Lục Phiến Môn đến tiếp quản. Đoán chừng bây giờ bọn họ có khi đã tới rồi. Khi đó hai nhà này cũng sẽ không tiếp tục phong tỏa tin tức nữa. Các ngươi muốn đi xem náo nhiệt thì vẫn còn kịp.”
Nghe lời này xong, những người trong tửu lâu nhất thời đứng ngồi không yên, vội vàng tính tiền chạy đến Khâu gia chờ xem náo nhiệt. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ tửu âu chỉ còn lại ba người. Hơn nữa ba người này lại còn hết sức trẻ tuổi, dáng dấp cũng chỉ chừng hai mươi tuổi.
Một trong ba người mặc đồ trắng, bên hông đeo một thanh trường kiếm. Nhìn có vẻ như mới vừa hai mươi, dung mạo bất phàm. Cả người hắn giống như trường kiếm ra khỏi vỏ, vô cùng sắc bén, làm người khác hết sức chú ý.
Người khác ăn mặc theo lối đạo sĩ. Mặt mũi anh tuấn, khóe miệng lúc nào cũng treo lên nụ cười, cho người khác cảm giác rất ôn hòa.
So với hai người đó, người cuối cùng lại có chút hơi tầm thường. Mặc đồng phục võ sĩ màu đen nhánh, tay trái hơi sưng so với tay phải, trên người mang cảm giác lạnh lẽo.
Ba tên thanh niên này có điểm giống nhau duy nhất chính là bọn họ đều có tu vi Tiên Thiên Thần Cung cảnh. Thậm chí còn mạnh hơn so với Bang chủ Hổ Uy Bang cùng Tổng Tiêu đầu của Trấn Thông Tiêu cục.
Ba tên trẻ tuổi trong tiểu lâu đều có vẻ vô cùng bất phàm. Đợi sau khi những người khác rời đi hết. Bọn họ liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ai nấy đều lóe lên một tia tinh quang.
Nam nhân trẻ tuổi mặc đạo bào chủ động đứng lên, cười ha hả nói: “Hai vị, gặp nhau là hữu duyên. Không bằng mọi người ngồi chung một chỗ, uống mấy ly, thế nào?”
Nam tử cầm kiếm mặc đồ màu trắng cùng thanh niên mặc đồng phục võ sĩ màu đen đều gật đầu một cái, đi đến cạnh bàn người nam nhân mặc đạo bào kia.
“Chưởng quỹ, lên thêm hai bộ chén đũa.”
Nam nhân đạo giả gọi một tiếng, lại chắp tay một cái với hai người kia, nói: “Tại hạ Liễu Công Huyền, đạo hiệu Thương Vũ, mới vào giang hồ, còn xin chỉ giáo nhiều.”
Mới nghe được cái tên này, trên mặt hai người kia nhất thời lộ ra một tia kinh sợ, sau đó liền bị bọn họ nén xuống.
Nam tử cầm kiếm mặc đồ trắng cười, nói: “Hạng mười tám Nhân Bảng, ‘Thương Vũ Chân Nhân’ Liểu Công Huyền, lại là đại diện chưởng giáo Tạo Hóa Đạo Môn, đệ tử thân truyền của “Cửu Hoa Đạo Quân” Trương Bá Đoan. Người như vậy mà còn cần chỉ giáo thì những người xếp dưới hạng mười tám há chẳng phải đều là phế vật rồi?”
Liễu Công Huyền cười nói: “Nếu như ta không nhìn lầm, vị huynh đài hẳn là đệ tử của Danh Kiếm sơn trang?”
Nam nhân mặc đồ trắng gật gật đầu, nói: “Danh Kiếm sơn trang, Hà Phong.”
Liễu Công Huyền sắc mặt ôn hòa, cười cười nói: “Hạng thứ hai mươi Nhân Bảng, ‘Lưu Vân Tiểu Kiếm’ Hà Phong không hề kém cạnh so với ta. Nếu không vì ta bước vào giang hồ sớm hơn Hà huynh mấy năm thì đoán chừng cũng chẳng đến được hạng mười tám.”
Ai cũng nói trẻ tuổi khí thịnh, thứ hạng trên Nhân Bảng cũng là bảng thay đổi nhanh nhất. Thậm chí, hai tên võ giả ngay cả mặt mũi cũng chưa từng gặp, đụng trúng nhau cũng sẽ gương cung bạt kiếm, vì thứ hạng trên bảng mà tranh tài một trận.
Người giống như Liễu Công Huyền chủ động thừa nhận mình không bằng đối phương còn khiến cho ngươi tâm phục khẩu phụ, phong độ như xuân phong hóa vũ. Nhân vật như này thực sự quá ít.
Hà Phong cũng không khỏi than thầm trong lòng. Quả nhiên hắn không bằng đối phương. Khi nãy mới biết đối phương chính là Liễu Công Huyền người xếp phía trên mình hai hạng ở Nhân Bảng, trong lòng hắn còn có tâm tư tranh phong với đối phương.liên hệ ፚa l o: 0 7 04 7 3 0 5 8 8 để mua truyen
Tuy nhiên, nghe Liễu Công Huyền nói lời này hắn mới biết, bất kể thực lực hay là khí độ hắn cũng còn xa mới bằng được đối phương.
Liễu Công Huyền mới chừng hai mươi đã đến được vị trí thứ mười tám trên Nhân Bảng. Với thực lực cùng tiềm lực này, đoán chừng không tới mấy năm, đối phương sẽ bước được vào một trong ba hạng đầu Nhân Bảng.
Mà mặc dù Hà Phong là đệ tử của Danh Kiếm sơn trang nhưng hắn cũng không phải là dòng chính là lại là dòng thứ của Danh Kiếm sơn trang.
Dòng chính và dòng thứ của Danh Kiếm sơn trang phân chia không mấy rõ ràng. Chỉ cần ngươi có thực lực thì Danh Kiếm sơn trang sẽ dốc toàn lực đào tạo ngươi. Vì thế, Hà Phong người kiệt xuất nhất thế hệ này liền bộc lộ tài năng.
Kỳ thực, so với Hà Hưu hắn còn nhỏ hơn một đời, hẳn nên gọi Hà Hưu là thúc phụ.
Tiếc thay, khi đó chiến tích của Hà Hưu trên Nhân Bảng thực sự quá mức kinh diễm, chiếm một trong ba vị trí đầu Nhân Bảng đến mấy năm. Chỉ bị Lâm Trường Hà của Thái Nhất Đạo Môn cùng kẻ đang mưu tính Tây Bắc là Tô Tín đè ép một đầu.
Hai người này có thể nói là nhân vật lớn. Lâm Trường Hà trời sinh đạo thể, được cho rằng là nhân vật cách thiên đạo gần nhất từ trước đến nay so với Tạo Hóa Đạo Môn. Lúc này chính đang ở trong Thái Hư bí cảnh của Thái Nhất Đạo Môn để cảm ngộ thiên đạo. Mai kia hiểu được thì sẽ bước vào Dương Thần.