← Quay lại trang sách

Chương 1698 Truy xét

Hành hiệp trượng nghĩa, diệt cỏ tận gốc vốn là chuyện chúng ta nên làm. Ví như nếu chúng ta nhìn thấy tình huống như vậy, tất nhiên sẽ chỉ diệt ác để cái ác phải nhận báo ứng, cũng theo đó mà cảnh tỉnh hậu nhân.

Nhưng Thiên Tru Minh này thì sao? Bọn họ chẳng thèm ngó ngàng gì đến. Chỉ cần trong nhà này hoặc trong tông môn này có một người phạm sai lầm thì thẳng tay diệt môn!

Hơn nữa, cái này cũng bỏ qua. Bọn họ lại còn chẳng để cho đối phương được toàn thây, thẳng tay hủy thi diệt tích, chỉ để lại một cái đầu. Chuyện này ta nghĩ thế nào cũng cảm thấy có điểm không đúng.

Thậm chí, ngay cả tội chứng lưu lại sau cùng ta cũng đều cảm giác là đối phương cố ý để lại hòng đánh lừa dư luận, hoặc là cho người giang hồ một câu trả lời. Ta luôn cảm giác chuyện ở đây không đơn giản như vậy.”

Kế sách lập ra Thiên Tru Minh ban đầu của Tô Tín coi như tương đối ổn thỏa. Ít nhất là cho đến bây giờ cũng không lộ ra chân tướng gì.

Tuy nhiên, dù không lộ chân tướng cũng không ngăn được người khác nghi ngờ. Hiện, Liễu Công Huyền phân tích phải nói là cực kỳ chuẩn xác. Chỉ tiếc, cái này cũng chỉ là suy đoán không chứng cớ của hắn mà thôi.

Hà Phong trầm ngâm trong chốc lát, nói: “Vậy Liễu huynh ngươi lần này chính là vì điều tra Thiên Tru Minh nên mới đến Kiếm Nam đạo?”

Liễu Công Huyền gật đầu một cái. Khí chất ôn hòa vẫn luôn giữ trên mặt biến mất không thấy đâu, hơn nữa đổi lại là biểu tình bi thống.

“Thiên Tru Minh một năm nay diệt môn vô số. Ta có một người bạn thân từng đến làm khách trong tiểu tông môn bị Thiên Tru Minh diệt.

Tiểu tông môn đó quả thực có vài người không tốt, làm ra rất nhiều chuyện hại trên giang hồ. Nhưng phần lớn người trong tiểu tông môn này đều là vô tội. Người bạn tốt kia của ta lại càng là vô tội.

Thế mà sau một đêm, tiểu tông môn kia bị diệt môn. Bạn tốt của ta cũng bị chuyện này liên lụy, bị người của Thiên Tru Minh giết chết!”

Nói đến đây, trong mắt Liễu Công Huyền lộ ra vẻ tức giận.

Hắn là một người rất cố chấp. Vốn lấy được tin tức của Thiên Tru Minh, hắn chẳng qua chỉ cảm giác có hơi kỳ quái, không để bụng. Nhưng sau khi biết tin bạn tốt của hắn chết, lúc này hắn mới bắt đầu điều tra. Không ngờ vừa đi sâu điều tra, nghi ngờ lại biến thành hoài nghi.

Thằng đến bây giờ, Liễu Công Huyền có thể khẳng định chắc chắn rằng Thiên Tru Minh tuyệt đối có âm mưu!

Ít nhất, Thiên Tru Minh này không giống như những gì họ thể hiện ra bên ngoài là một tổ chức trong bóng tối thay trời hành đạo, vì giang hồ trừ hại.

Liễu Công Huyền đến Kiếm Nam đạo chính là vì để điều tra Thiên Tru Minh. Còn Hà Phong cùng với Cung Văn Vũ lại chỉ là vô tình gặp được.

Chỉ có điều, hai người này cũng thực có chút hiếu kỳ với Thiên Tru Minh này.

Dựa theo như lời của Liễu Công Huyền, Thiên Tru Minh này nhất định là có bí mật không thể để cho ai biết. Nhưng nhìn hành vi bây giờ của bọn họ, rốt cuộc bọn họ có ý đồ gì?

Mặc dù Thiên Tru Minh giết không ít người, song ít nhất nhìn bên ngoài mặt thì bọn họ cũng coi như là có cớ có lý giết người.

Thậm chí, với người tương đối cực đoan như Cung Văn Vũ, hắn vẫn rất tán thành cách làm của Thiên Tru Minh.

Với hắn, đệ tử xuất thân các thế gia hoặc tông môn làm ác, các ngươi thân là trưởng bối không chỉ không dạy dỗ mà ngược lại còn giúp chúng che giấu. Người như vậy càng đáng chết hơn! Cho dù ngươi không chủ động làm ác thì cũng đáng chết như thường!

Còn như bạn thân của Liễu Công Huyền kia cũng chỉ có thể trách hắn xui xẻo.

Dẫu sao, chuyện diệt môn cũng phải làm cẩn thận một chút mới được. Không thể nào đi cặn kẽ điều tra, phân biệt từng người một rồi mới giết được.

Như vậy, đến khi ngươi giết sạch mọi người, đoán chừng bản thân cũng bị bại lộ.

Dĩ nhiên, những lời này Cung Văn Vũ không nói ra.

Hắn chẳng qua không giỏi ăn nói chứ không phải ngu ngốc. Ở ngay trước mặt Liễu Công Huyền mà nói ra những lời này thì đúng là khiêu khích. Dù Liễu Công Huyền có nhịn giỏi đến đâu thì nhất định cũng tranh tài với hắn một trận.

Thấy bầu không khí có chút ngột ngại, Liễu Công Huyền cười cười nói: “Ta lần theo dấu vết của Thiên Tru Minh đi đến phủ Trạch Dương. Quả nhiên lại có một thế gia bị diệt môn. Ta tính đi xem một chút, hai người các ngươi tính thế nào?”

Hà Phong cùng Cung Văn Vũ hai mắt nhìn nhau một cái. Bọn họ cũng không có việc gì, nếu gặp thì đi xem một chút cũng được.

“Vậy chúng ta đi cùng Liễu huynh xem thử xem.”

Vừa nói, ba người chạy thẳng đến Khâu gia.

Lúc này, ở cửa Khâu gia, một đám võ giả phủ Trạch Dương đều vây xem ở đây. Có điều, đáng tiếc bọn họ không nhìn được gì.

Người Thiên Tru Minh diệt môn hết sức chuyên nghiệp. Tối ngày hôm qua bọn họ động thủ. Thế mà phủ Trạch Dương lớn như vậy mà không ai nghe được động tĩnh gì. Thậm chí, đến một tiếng kêu thảm khe khẽ cũng không ai nghe được.

Cho đến sáng ngày hôm nay, người của Hổ Uy Bang đến tìm Khâu gia nói chuyện, gõ cửa một lúc không ai đáp, hắn liền đẩy cửa vào, lúc này mới phát hiện cảnh tượng kinh khủng bên trong.

Sau khi phát hiện chuyện này, Hổ Uy Bang liền ngay lập tức thông báo cho Trấn Thông Tiêu cục. Hai bên có sợ hơn nữa cũng biết là chuyện lớn rồi. Bọn họ cũng không dám trì hoãn, vội vàng phái người đi thông báo cho Lục Phiến Môn ở Kiếm Nam đạo. Chuyện này không còn là chuyện bọn họ có thể xử lý được nữa.