Chương 1700 Truy xét (3)
Cả đám đi vào đại viện Khâu gia, Dương Thanh Hổ cùng với Trần Kỳ mặc dù không phải là lần đầu thấy cảnh tượng khủng bố thế này, song, sắc mặt của bọn họ cũng vẫn có chút trắng bệch.
Đinh Lãnh ngược lại không có biểu cảm gì. Tu luyện một đường từ bộ khoái tuần phố cảnh giới Hậu Thiên đến bây giờ, có sóng to gió lớn gì chưa từng thấy? Mấy cái đầu người này là chuyện nhỏ mà thôi.
Ba người Liễu Công Huyền cũng không phải hạng tầm thường. Thấy cảnh tượng đầu người chất đống kinh khủng ngược lại không ngạc nhiên mà theo chân Đinh Lãnh đi tra xét một chút.
Nhìn một vòng, Đinh Lãnh liền ngay lập tức nói: “Người của Thiên Tru Minh này phong cách hành sự rất điêu luyện. Hủy thi diệt tích, chỉ chừa lại cái đầu. Nhìn từ hiện trường, căn bản không nhìn ra được gì.”
Dương Thanh Hổ cùng Trần Kỳ có chút bối rối, nói: “Đinh đại nhân, vậy chúng ta nên làm gì đây?”
Đinh Lãnh phất tay áo, sao cũng được, nói: “Không cần hoảng. Chuyện này Thiên Tru Minh không phải mới làm một lần. Bọn họ hành sự có một quy tắc chính là không động thủ hai lần cùng một nơi.
Bây giờ Khâu gia bị diệt, các ngươi đã an toàn. Chỉ có điều, nếu muốn người không biết thì trừ phi mình đừng làm. Mấy chuyện trái lương tâm sau này các ngươi ít làm đi thì tốt hơn.”
Dương Thanh Hổ cùng Trần Kỳ lập tức gật mạnh đầu. Xảy ra chuyện thế này, cứ cho là bọn họ có thực lực xưng vương xưng bá trong phủ Trạch Dương thì cũng không dám làm loạn nữa.
Tuy nhiên, lúc này Liễu Công Huyền dường như phát hiện thứ gì. Hắn lén vận dụng nội lực, hút một cái, trực tiếp hút lấy thứ đó vào trong tay.
Đinh Lãnh nhìn mọi người ở đây, nói: “Chuyện này xem xét lại cũng không xem xét được gì. Người Khâu gia để cho Hổ Uy Bang cùng Trấn Thông Tiêu cục các ngươi an táng đi. Dù sao bọn họ cũng chết rồi. Địa bàn Khâu gia cũng phải chia cho hai người. Chút việc này không quá đáng chứ?”
Dương Thanh Hổ cùng Trần Kỳ liên tục gật đầu. Dĩ nhiên không quá đáng. Huống chi đây còn là do Đinh Lãnh tự mình nói.
Đinh Lãnh lại đưa mắt nhìn sang ba người Liễu Công Huyền, hỏi: “Ba vị thiếu hiệp còn muốn xem tiếp không?”
Liễu Công Huyền lắc lắc đầu, nói: “Đa tạ Đinh đại nhân, chúng ta không muốn xem nữa.”
Đinh Lãnh gật đầu một cái, ngay lập tức dẫn theo thủ hạ rời đi.
Đến khi đám người Liễu Công Huyền rời khỏi Khâu gia, Hà Phong bấy giờ mới hỏi: “Liễu huynh, ngươi có phát hiện gì sao?”
Liễu Công Huyền nhỏ giọng nói: “Bây giờ có một ít. Tìm một gian khách điếm, quay về rồi hãy nói.”
Ba người tìm một gian khách điếm, đóng cửa lại, kiểm tra xem thử xung quanh. Sau đó, Liễu Công Huyền mới đưa tay ra, để lộ một sợi tóc hơi vàng.
Hà Phong cùng Cung Văn Vũ đều cau mày, nói: “Đây là gì thế?”
Liễu Công Huyền lạnh nhạt nói: “Đây là sợi tóc. Một sợi tóc có thể xác định thân phận kẻ diệt môn.”
Hà Phong cùng Cung Văn Vũ đều có chút sửng sốt. Dựa vào một sợi tóc liền xác định được thân phận kẻ diệt môn. Tạo Hóa Đạo Môn có loại bí thuật này lúc nào?
Liễu Công Huyền cầm sợi tóc kia, nói: “Từ một sợi tóc suy ra được thân phận võ giả, thực lực này dù có là đại sư bói toán ở Thiên Cơ Cốc cũng không làm được.
Nhưng sắc màu sợi tóc này thể hiện rõ, màu hơi vàng chỉ có võ giả xuất thân từ Tây Vực hoặc là võ giả mang huyết thống Tây Vực mới có màu này.
Phủ Trạch Dương ở Kiếm Nam đạo không phải là châu phủ gì lớn. Một nơi bé xíu như vậy, võ giả mang huyết thống Tây Vực đến cũng rất nổi bật. Chúng ta chỉ cần dò từ điểm đó ra là có thể có dấu vết rồi.”
Hà Phong cùng Cung Văn Vũ đều gật đầu một cái. Kinh nghiệm trên giang hồ của Liễu Công Huyền này quả thực là hơn bọn hắn nhiều. Ít nhất bọn hắn không nghĩ đến điểm này.
Liễu Công Huyền nói: “Hai vị, ta muốn đuổi theo người của Thiên Tru Minh, đòi lại cho bạn tốt của ta một cái công đạo. Còn hai người tính làm thế nào?”
Hà Phong suy nghĩ một chút, nói: “Nghe Liễu huynh nói như vậy, người Thiên Tru Minh quả thực rất quái dị. Nếu thế, ta cùng Liễu huynh đi điều tra một phen.”
Khác với tính cách có phần cực đoan của Hà Hưu, có lẽ bởi trên người Hà Phong không có nhiều hào quang như Hà Hưu cho nên tính cách của hắn cũng khá là ôn hòa, không quá khích như Hà Hưu.
Danh Kiếm sơn trang cũng là một trong những tông môn Chính đạo. Thiên Tru Minh hạ thủ tàn nhẫn như vậy. Hơn nữa, theo như phân tích của Liễu Công Huyền, cách hành sự của bọn họ cũng rất tà dị. Vì thế nên chuyện này cũng đáng để điều tra cẩn thận một phen.
Cung Văn Vũ ở một bên cũng gật đầu nói: “Được, nếu nói như vậy thì ta cũng theo hai vi đi vậy.”
Hắn xuất thân tán tu, chỉ có điều cách hành sự có phần cực đoan. Ở đất Xuyên Trung, Tam Thục động thủ với ai cũng không biết nương tay nên cũng kết không ít thù oán.
Ở hai nơi kia, đừng nói là bằng hữu, thiếu chút nữa hắn đã bị người người hô đánh rồi.
Liễu Công Huyền cùng Hà Phong là người từ đại phái ra, bọn họ cũng là người duy nhất không xem thường hắn, cho nên Cung Văn Vũ cũng rất có hảo cảm với hai người này. Vốn hắn đi ngao du ở Trung Nguyên, không có mục đích gì. Bây giờ đi theo đám Liễu Công Huyền điều tra Thiên Tru Minh cũng không tệ.
Thấy có hai người gia nhập, Liễu Công Huyền cũng vui mừng.