Chương 1702 Dĩ vãng của Cung Văn Vũ (2)
Lúc đó ở Tam Thục đạo, Cung Văn Vũ cũng chỉ mới hơi có chút danh tiếng mà thôi. Đường Minh kia thì đã đứng hàng Nhân Bảng rồi. Hai người bọn họ đánh nhau không phải vì Cung Văn Vũ chủ động khiêu khích, mà là bởi vì Đường Minh ép mua một cây kỳ dược có tác dụng luyện độc mà Cung Văn Vũ bất ngờ có được. Cung Văn Vũ lại không muốn bán. Như vậy nên hai người mới động tay.
Đường Minh kia rất bá đạo. Mới bắt đầu đã thẳng tay đánh đòn tử thủ. Rõ ràng chính là mua bán không được liền thẳng tay giết người đoạt bảo. Với tính cách của Cung Văn Vũ, đụng phải chuyện này hắn đương nhiên sẽ không nương tay. Vì thế, kết quả sau này người trên giang hồ đều biết. Lần này Đường môn cũng bị tổn thất lớn.
Đệ tử kiệt xuất nhất ở Đường môn đời trước “Thiên Thủ Diêm La” Đường Sâm vì đắc tội với Tô Tín, hơn nữa, biểu hiện của hắn cũng không được các trưởng lão Đường môn hài lòng. Vì lẽ đó, hắn cũng trực tiếp từ bỏ vị trí Thiếu chủ Đường môn, ẩn cư bế quan.
Còn Đường Minh này lại là nhân vật đời này được võ giả Đường môn chú tâm đào tạo ra được, hy vọng tương lai hắn có thể đi xa hơn so với Đường Sâm.
Kết quả, Đường Minh mới vừa có chút danh tiếng ở đất Tam Thục, liền bị người ta đánh chết trước cửa nhà. Cơn tức này Đường môn dĩ nhiên không nuốt trôi được.
Mặc dù bọn họ biết, chuyện này ngay từ đầu chính là Đường Minh đuối lý. Có điều bây giờ người cũng bị Cung Văn Vũ giết rồi, thế thì cái gì cũng đã muộn. Đường môn cũng cần có mặt mũi. Bọn họ cũng sẽ không dễ dàng gì tha thứ cho hung thủ giết đệ tử nhà mình được nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.
Vì lẽ đó, sau việc này, Đường môn cũng phái phần lớn võ giả đến Trung Nguyên, chính là vì muốn truy tìm tung tích của Cung Văn Vũ.
Đội đệ tử Đường môn này cũng không ngờ lại trùng hợp như vậy. Mới chưa đến mấy tháng bọn họ đã tìm được Cung Văn Vũ. Sau khi đưa hắn về Đường môn, bọn họ chắc chắn sẽ được trọng thưởng.
Có điều, vào lúc này, Liễu Công Huyền cùng Hà Phong bỗng nhiên đứng dậy. Liểu Công Huyền nói: “Đường môn các ngươi hành sự có phần quá đáng rồi đấy?
Tranh đấu giữa các võ giả Nhân Bảng với nhau từ trước đến nay chỉ nhìn kết quả, không hỏi quá trình. Đừng nói đến Đường Minh kia vì khiêu khích nên mới bị đánh chết. Coi như là hai bên đánh lôi đài, một đánh một định thắng bại thì cũng giống thế thôi, sinh tử bất luận.
Kết quả, bây giờ các ngươi lại phái người đuổi giết Cung huynh. Hành động này cũng có chút quá bỉ ổi, quá không chịu nhận thua đấy chứ?”
Năm người Đường môn kia sắc mặt nhất thời biến đổi.
Ở đất Xuyên Trung, trên căn bản Đường môn bọn họ chính là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh, nào có ai dám nói chuyện với bọn họ như vậy?
Chỉ có điều, nơi này là Trung Nguyên. Nếu bọn họ đến Trung Nguyên thì nhất định phải tuân thủ quy củ Trung Nguyên. Vì thế, khoảng thời gian này bọn họ rất khiêm nhường.
Có điều, khiêm nhường không có nghĩa bọn họ không có cách. Chuyện này mặc dù Đường môn bọn họ hành sự không chân chính, nhưng cũng không đến lượt những võ giả Trung Nguyên khác giễu cợt.
Tên võ giả Đường môn kia trong mắt lóe lên tia lãnh sắc, hỏi: “Các hạ là người nào? Ở đây hình như không cần ngươi lên tiếng nhỉ? Lần này Đường môn chúng ta chỉ muốn bắt Cung Văn Vũ. Nếu các ngươi dám cản thì cũng đừng trách ta không khách khí!”
Liễu Công Huyền lạnh nhạt nói: “Liễu Công Huyền của Tạo Hóa Đạo Môn. Cung Văn Vũ là bạn tốt của ta. Các ngươi muốn động vào Cung Văn Vũ thì trước đó phải qua cửa ải của ta.”
Hà Phong ở bên cạnh không biết đứng lên từ lúc nào, cười lạnh nói: “Không khách khí? Tại hạ Hà Phong, Danh Kiếm sơn trang. Ta ngược lại muốn xem, Đường môn các ngươi rốt cuộc không khách khí với ta thế nào!”
Liên tiếp nghe được xuất thân của hai người kia, năm tên võ giả Đường môn nhất thời đổ mồ hôi hột. Hai nhân vật này thì cả cái Đường môn cũng không đắc tội nổi!
Năm võ giả Đường Môn oán hận trừng mắt nhìn Cung Văn Vũ một cái, ngược lại bọn họ không ngờ rằng, Cung Văn Vũ này cũng coi như là đổi đời, có vậy mới có thể trở thành bạn tốt của các đệ tử kiệt xuất nhất cùng trang lứa của Tạo Hóa Đạo Môn còn có cả Danh Kiếm sơn trang sau khi đến Trung Nguyên một thời gian dài như vậy.
Tuy rằng danh tiếng của Đường Môn bọn họ lớn, nhưng có lớn mấy cũng không thể hơn Tạo Hóa Đạo Môn và Danh Kiếm sơn trang được, hơn nữa nơi này là Trung Nguyên, không phải là Xuyên Trung, bọn họ cũng không dám quá mức làm càn.
Cho nên vị võ giả cầm đầu đám người Đường Môn chỉ đành chắp tay với Liễu Công Huyền và Hà Phong nói: "Nếu nhị vị công tử đã mở miệng, Đường Môn ta đây sẽ nể mặt nhị vị."
Nói rồi, vị thủ lĩnh của Đường Môn trực tiếp vung tay lên, dẫn theo tất cả bọn họ rời đi.
Có điều trước khi rời đi, vị cầm đầu Đường Môn kia nở nụ cười âm trầm với Cung Văn Vũ rồi nói: "Cung Văn Vũ, hôm nay có hai vị công tử của Tạo Hóa Đạo Môn và Danh Kiếm sơn trang bảo vệ cho ngươi, quả thật ta không dám động thủ, nhưng hai vị này chỉ bảo vệ được ngươi trong lúc nhất thời, nhưng không thể bảo vệ cho ngươi được một đời đâu, tóm lại ngươi giết thiếu chủ của Đường Môn ta, chuyện này tuyệt đối không cho qua đâu!"
Sắc mặt của Cung Văn Vũ hết sức khó coi, tuy rằng hắn xuất thân là tán tu, nhưng thực ra cũng là một người vô cùng kiêu ngạo.