Chương 1706 Hà Vô Sơn bá đạo (2)
Hà Vô Sơn lắc đầu, người trẻ tuổi thế hệ này quả nhiên kém hơn thế hệ trước nhiều, ít nhất lúc này Hà Lưu đã có thể tự lập một cõi, đương nhiên, tính cách của Hà Lưu cũng thiếu sót rất nặng.
Lần này Hà Vô Sơn vốn không định đến, nhưng Hà Phong hiện tại là đệ tử kiệt xuất nhất Danh kiếm Sơn Trang thế hệ này, đại biểu cho thể diện của Danh kiếm Sơn Trang bọn họ, cho nên khi Hà Phong cầu viện, người bên dưới lập tức báo tin cho Hà Vô Sơn.
Hà Vô Sơn vốn không để ý tới, định sai mấy tên võ giả cảnh giới Hóa Thần qua thôi, nhưng hắn nghe cái tên Thiên Tru Minh thì thoáng chốc cảnh giác lên.
Hà Vô Sơn đã nghe nói một năm nay trên giang hồ toát ra Thiên Tru Minh,
chẳng qua bởi vì Thiên Tru Minh vẫn không ảnh hưởng ích lợi của các phái võ lâm, cho nên mọi người chỉ âm thầm cảnh giác với nó chứ không lung tung xuống tay.
Nhưng không ra tay không đại biểu không chú ý, các đại phái vẫn ôm tính cảnh giác rất sâu đối với một số thế lực mới nổi lên, bao gồm Thiên Tru Minh này.
Nhìn từ phong cách làm việc của bọn họ thì đối phương tuyệt đối là một tổ chức dàn giáo nghiêm ngặt, thực lực bên trong cực kỳ không đơn giản.
Vì vậy khi biết Hà Phong dám đi theo Liễu Công Huyền điều tra Thiên Tru Minh, Hà Vô Sơn vì để phòng ngừa, lựa chọn tự mình ra tay.
Nhìn Lãnh Vô Ma, Hà Vô Sơn thản nhiên nói:
“Đệ tử của Danh kiếm Sơn Trang ta cũng không dễ giết, đàn chuột các ngươi nếu chỉ làm trong lén lút thì thôi đi, hiện tại dám ra tay với đệ tử của Danh kiếm Sơn Trang ta, quả thực không biết sống chết!"
Lãnh Vô Ma âm thầm nhanh chóng đưa tin cho Tô Tín, hiện tại hắn không đánh lại tồn tại cảnh giới Dương Thần.
Nhưng ngoài mặt Lãnh Vô Ma giả vờ bình tĩnh nói:
"Hà trang chủ, Thiên Tru Minh ta không có ý muốn đối địch với Danh kiếm Sơn Trang các ngươi, sự tình lần này nếu không phải đệ tử của Danh kiếm Sơn Trang các ngươi bám riết không tha, ta cũng sẽ không ra tay.”
Hà Vô Sơn bước tới gần, kiếm khí dày đặc tràn ngập quanh thân.
“Ta không cần biết ngươi có muốn chống lại Danh kiếm Sơn Trang ta hay không, Danh kiếm Sơn Trang ta cũng sẽ không sợ hãi bất cứ kẻ địch, nhưng ngươi muốn giết đệ tử của Danh kiếm Sơn Trang ta, bây giờ còn muốn thoải mái rời đi, ngươi nghĩ có thể được không?”
Ba người Liễu Công Huyền nhìn Hà Vô Sơn, trong lòng càng sâu sắc hiểu rõ uy thế của Danh kiếm Sơn Trang.
Làm chuyện gì bất luận đúng sai, chỉ cần ngươi muốn giết đệ tử của Danh kiếm Sơn Trang ta thì ta sẽ giết ngươi, đơn giản trực tiếp vậy đấy, cũng vô cùng bá khí.
Vừa nghe lời này, thân hình Lãnh Vô Ma chớp mắt hóa thành một đoàn hư ảnh màu đỏ, trong khoảnh khắc đã lắc người ra xa mấy chục trượng.
Hà Vô Sơn này làm việc quá mức bá đạo, nói đạo lý với hắn khó thông, huống hồ đối phương thân là cường giả cảnh giới Dương Thần, hắn muốn giết chính mình, chính mình trừ chạy trốn ra không có biện pháp khác.
Hà Vô Sơn lạnh lùng hừ một tiếng, tay trái vung lên, chân khí cường đại mang theo ba người Liễu Công Huyền, trường kiếm trong tay trái đã ra khỏi vỏ, kiếm khí cuốn lấy đâm về phía Lãnh Vô Ma.
Chênh lệch giữa Dương Thần và Dung Thần không dễ bù đắp, Lãnh Vô Ma không phải Tô Tín ngày xưa, là cảnh giới Dung Thần mà chém giết Dương Thần.
Cho dù hiện tại Hà Vô Sơn còn mang theo ba người truy sát Lãnh Vô Ma thì Lãnh Vô Ma chỉ có nước chạy trốn, hiện tại hắn cũng chỉ biết hy vọng Tô Tín động tác có thể nhanh một ít.
Lúc này trong Tây Bắc Đạo, trong mật thất bế quan của Tô Tín một mảnh yên tĩnh, cả người Tô Tín dường như đã mất đi sinh cơ, chẳng có một chút dao động.
Hắn không phải đang tu luyện công pháp, mà là cảm ngộ những kinh nghiệm võ đạo ngày xưa Phong Đô Đại Đế để lại, trong đầu óc diễn biến huyết đồ A Tỳ Địa Ngục kiếm điển.
Cho nên trong thời gian một năm này Tô Tín trên cơ bản chẳng có một chút động tác, cũng không có chân khí dao động, chỉ có lực lượng nguyên thần dâng lên.
Lúc này ngọc bội truyền tin trong túi giới tử của hắn rung lên, Tô Tín mở bừng mắt, trong khoảnh khắc vô tận ánh sáng màu máu rực rỡ phủ kín trong phòng, chiếu mật thất bế quan nho nhỏ này tựa như biển máu ngập trời.
Chờ khi Tô Tín chớp mắt, dị tượng trong mật thất này mới tùy theo biến mất.
Lấy ra ngọc bội truyền tin nhìn, Tô Tín cau mày, trầm giọng quát một tiếng: "Ngớ ngẩn!"
Người của Thiên Tru Minh chọc tông môn chính đạo hoài nghi là chuyện rất bình thường, Tô Tín cũng không mong giấu giếm bọn họ cả đời, chỉ cần đừng bị người ta phát hiện bọn họ có dính líu Huyết Ma giáo là được.
Xưa nay trên giang hồ không thiếu những tổ chức thần bí, Thiên Đình và Địa Phủ cũng thế, Thần Đạo Minh từng bị diệt trong Lương Châu Đạo cũng vậy.
Tổng thể thì những tổ chức thần bí này cũng chỉ là một vài thế lực trên giang hồ, chỉ cần bọn họ đừng làm ra chuyện tổn hại ích lợi của cá nhân hoặc là ích lợi giang hồ, không ai rảnh quản bọn họ.
Nhưng vấn đề là Lãnh Vô Ma chạy trốn thì thôi đi, hắn trốn hướng Tây Bắc Đạo, chẳng phải tỏ rõ muốn bại lộ quan hệ giữa Tô Tín và Thiên Tru Minh sao?