← Quay lại trang sách

Chương 1707 Rút đi

Tô Tín cần một thế lực giấu trong bóng tối, nếu thế lực này bị đặt ra ngoài sáng thì sẽ mất đi tác dụng, hơn nữa còn sẽ khiến triều đình nghi kỵ, dù sao trước mắt Tô Tín là Tiết Độ Sứ Tây Bắc Đạo của triều đình, cho dù hiện tại quyền lực của hắn giống như Tây Bắc Vương, nhưng ngươi lén bồi dưỡng một thế lực độc lập, không thuộc về triều đình là một việc kiêng kỵ phạm húy.

Cho nên Tô Tín bất chấp tất cả, nhanh nhẹn thay đồ đen, đeo mặt nạ Thiên Tru Minh rời khỏi Phi Long thành, đi giúp Lãnh Vô Ma.

Còn về Lãnh Vô Ma có thể chống chọi đến lúc Tô Tín chi viện hay không thì tùy vào vận may của Lãnh Vô Ma.

Thực lực của Hà Vô Sơn thuộc lớp mạnh nhất trong võ giả cảnh giới Dương Thần, với thực lực của Tô Tín bây giờ cũng không nắm chắc phần thắng.

Lãnh Vô Ma với thực lực cảnh giới Dung Thần mà vẫn kiên trì mấy ngày bị Hà Vô Sơn truy sát, chưa bị giết, trừ bản thân hắn có thể chất yêu linh ra, mẫn cảm với mọi thứ bên ngoài hơn người thường, quan trọng nhất là sự thần dị của Di Thần Hoán Huyết đại pháp.

Làm công pháp trung tâm nhất của Huyết Ma giáo ngày xưa, tác dụng lớn nhất của Di Thần Hoán Huyết đại pháp không nằm ở chỗ hút máu tươi để tu luyện, mà nằm ở giữ mạng.

Dù còn lại một chút máu tươi nguyên thần đều có thể trọng sinh, có thể tưởng tượng môn công pháp này mạnh cỡ nào về mặt giữ mạng.

Mấy ngày nay nhóm Liễu Công Huyền được chỗ tốt rất lớn, bởi vì bọn họ bị Hà Vô Sơn mang theo quan sát uy thế khi cảnh giới Dương Thần ra tay, có ích lợi rất lớn cho việc tu luyện võ đạo của bọn họ.

Hà Vô Sơn nhìn Lãnh Vô Ma vẫn tràn đầy sức sống chạy thục mạng, sắc mặt có chút âm trầm.

Hắn đường đường cường giả cảnh giới Dương Thần ra tay truy sát một võ giả cảnh giới Dung Thần mà mất sức như vậy, điều này khiến hắn không kiềm được cảm thấy mất mặt, đặc biệt là khi ở trước mặt ba tên tiểu bối.

Phó minh chủ của Thiên Tru Minh này, tạm không bàn về sức chiến đấu, nhưng bản lĩnh chạy trốn xem như số một số hai trên giang hồ.

Hà Vô Sơn có thể cảm giác được, đối phương còn có một ít con bài chưa lật còn cất giấu.

Trên thực tế, Hà Vô Sơn đoán đúng, Lãnh Vô Ma chưa trực tiếp bày ra Di Thần Hoán Huyết đại pháp, một khi hắn sử dụng môn công pháp này, làm hỏng việc lớn của Tô Tín, phỏng chừng Tô Tín sẽ không bỏ qua cho hắn.

Bây giờ Lãnh Vô Ma còn giữ chút chân khí, tự nhiên là sẽ không vận dụng Di Thần Hoán Huyết đại pháp, chẳng qua lát nữa khi hắn bị dồn đến đường cùng, vậy thì hắn bất chấp tất cả, dùng hết thủ đoạn ra.

Khi Lãnh Vô Ma sắp bị dồn đến chân tường, một bóng dáng nặng nề rơi xuống, phất một tay, chân khí cường đại biến ảo thành bàn tay khổng lồ đánh nát ánh kiếm xé gió của Hà Vô Sơn.

Vẫn là cách ăn mặc của Thiên Tru Minh, chẳng qua người trước mắt quanh thân bao phủ trong khí thế huyền ảo, giống như sương mù, khiến người không mò thấu thực lực của hắn, hết thảy đều tỏ ra thần bí vô cùng.

Tô Tín cố ý làm ra giọng khàn khàn nói:

“Hà Vô Sơn, lâu không gặp. Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng, ngươi truy sát thuộc hạ của ta đã mấy ngày, chắc trút giận đủ rồi chứ?”

Mắt Hà Vô Sơn lộ ra chút nghiêm túc, hắn cảm giác được áp lực cực mạnh từ người trước mắt, đối phương trăm phần trăm là tồn tại không thua kém chính mình.

Nếu đúng vậy thì Thiên Tru Minh này nước còn sâu hơn trong tưởng tượng của chính mình.

Lúc này ba người Liễu Công Huyền toát mồ hôi lạnh.

Bọn họ cũng xem như nghé con mới sinh không sợ cọp, cứ qua loa đi điều tra một tổ chức ẩn giấu trong bóng tối, thực lực sâu không lường được.

May mắn lần này bọn họ trước tiên mời Hà Vô Sơn đến, nếu không thì với thực lực của Thiên Tru Minh, bọn họ chắc chắn sẽ chết không toàn thây.

Hà Vô Sơn cau mày nhìn Tô Tín, hỏi:

"Ngươi nhận thức ta?"

Tô Tín cười cười:

“Người quen cũ, đương nhiên biết, cho nên hôm nay ta cũng không muốn hoàn toàn trở mặt với ngươi. Thiên Tru Minh sẽ không làm chuyện có hại cho Danh Kiếm Sơn Trang của ngươi, nhưng tương tự, Danh kiếm Sơn Trang ngươi tốt nhất bớt quản chuyện của Thiên Tru Minh ta!”

Hà Vô Sơn cau mày, người trước mắt rốt cuộc là ai?

Võ giả cảnh giới Dương Thần trên giang hồ nói nhiều thì không nhiều, nhưng nói ít cũng không ít, chẳng qua có thực lực như người trước mắt thì chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Nhưng vấn đề là thần thông như vậy thì võ lâm Trung Nguyên có, Đông Tấn có, Tây Vực có, Kim Trướng Hãn Quốc cũng có.

Tung hoành giang hồ thời gian dài như vậy, Hà Vô Sơn xem như người có kinh nghiệm già dặn, hắn đều biết những người đó, nhưng cũng vì quen mặt nhiều người nên hắn mới đoán không ra đối phương rốt cuộc là ai.

Đương nhiên cũng có khả năng đối phương cố ý bày nghi trận, người này căn bản không nhận biết chính mình, những lời đối phương vừa nói chẳng qua là tung khói mù.

Cho nên Hà Vô Sơn trực tiếp lạnh giọng nói:

“Bớt giả vờ đi, nếu đã là người quen cũ thì tại sao ngươi che giấu không lộ mặt thật ra?”

Tô Tín lạnh nhạt nói:

“Nếu bây giờ ta lộ ra mặt thật sự của mình, ngươi dám xem không?”