Chương 1719 Đối sách. (2)
Thiết Chiến nhún vai nói: "Rất đơn giản, thị uy mà thôi, bọn hắn muốn để cho chúng ta nhìn xem thực lực hôm nay của Kim Trướng Hãn Quốc. Đám mọi rợ kia làm việc luôn luôn đơn giản rất thô bạo, chúng ta thích giấu dốt, nhưng bọn hắn thì lại thích trưng tất cả mọi thứ ra ngoài sáng, ra oai phủ đầu.”
Mọi người ở đây liếc nhau, Kim Trướng Hãn Quốc đã đủ sức làm ra đại hội đoạt đao, hiển nhiên bọn hắn đã tương đối nắm chắc chuyện này.
Lâm Tông càng trầm giọng nói: "Nếu như như vậy chúng ta cũng phải sớm lập kế hoạch mới được, đường rìa biên giới Bắc Nguyên tiếp tục do Bàng Nguyên Lãng mang người trấn thủ, ta sẽ đích thân mang theo hai quân Long Võ, Hổ Bí trợ giúp, quân Phi Hùng thủ vệ Thịnh Kinh Thành, đồng thời lại điều hai Dương Thần Cảnh được hoàng thất cung phụng đang trấn thủ tại Nam Man và Tây Vực đến hiệp trợ trấn thủ Bắc Cương."
Hạng Sở Cuồng nói: "Bên Đông Tấn có khả năng giở trò hay không bên ta cũng không biết, vì vậy tạm thời ta cũng phải quay về Đông Tấn trấn thủ."
Thiết Chiến gật đầu nói: "Bên Lục Phiến Môn sẽ phái ra một phần ba tập sự mật thám và truy phong tuần bổ tiến vào Đông Tấn, kín đáo thăm dò hướng đi của Đông Tấn, một khi có biến xảy ra sẽ lập tức đề phòng."
Mấy người nói hai ba câu thu xếp tạm ổn liền quyết định đối sách tạm thời. Song, bây giờ chính yếu nhất lại chính là ứng phó như thế nào với đại hội đoạt đao của Kim Trướng Hãn Quốc trước mắt.
Thiết Chiến suy nghĩ một hồi rồi nói: "Đại hội đoạt đao này ta chuẩn bị cùng Tô Tín đi một chuyến, nhìn xem thực lực bây giờ của Kim Trướng Hãn Quốc rốt cuộc đã phát triển đến trình độ nào, đồng thời lúc dò xét tin tức cũng có thể tra xem Kim Trướng Hãn Quốc là hư hay thật."
Mày Lâm Tông càng cau chặt, nói: "Ngươi và Tô Tín tuy rằng đều là kẻ kiệt xuất trong võ giả Dương Thần Cảnh, nhưng Kim Trướng Hãn Quốc nếu không phải muốn thể diện, trực tiếp từ tồn tại Chân Vũ cảnh ra tay với hai người các ngươi, khiến các ngươi ở lại đó các ngươi sẽ làm thế nào? Vì vậy tốt nhất vẫn là đừng mạo hiểm thì tốt hơn."
Lúc này, bỗng một giọng nói truyền đến: “Bọn hắn không dám! Ngạc Nhĩ Đa nếu dám ra tay, ta đây sẽ làm hắn bị trọng thương một lần nữa!"
Bóng dáng Triệu Vũ Niên bước vào giữa đại điện, khí thế vô song, chỉ với uy thế một người nhưng thậm chí có thể đè bẹp rất nhiều võ giả Dương Thần Cảnh ở đây.
Mọi người ở đây đều chắp tay với Triệu Vũ Niên, kêu một tiếng tiền bối, ngay cả Cơ Ngôn Thành lúc đối mặt với Triệu Vũ Niên cũng không kiêu căng được bao nhiêu.
Triệu Vũ Niên trầm giọng nói với Thiết Chiến cùng Tô Tín rằng: "Chuyện tình nếu như đã giao cho các ngươi quản lý, vậy các ngươi trực tiếp dựa theo cách của chính các ngươi mà làm là được. Nếu Ngạc Nhĩ Đa dám ra tay, năm đó ta có thể đánh trọng thương hắn lần thứ nhất, vậy bây giờ cũng có thể đánh trọng thương hắn lần thứ hai! Về phần tên Mạc Qua, một kẻ tiểu bối dựa vào cơ duyên tấn chức Chân Vũ mà thôi, hắn ngay cả Chân Vũ Pháp Tướng còn chưa ngưng tụ kiên cố đã dám ra tay, đến lúc đó ta cũng sẽ để hắn nhìn xem, cùng là Chân Vũ cảnh nhưng trong đó chênh lệch tới mức nào!"
Lời Triệu Vũ Niên nói khí phách vô cùng, Thiết Chiến và Tô Tín cũng đều thở dài một hơi. Its nhất có lời hứa hẹn của Triệu Vũ Niên, cho dù là Tô Tín và Thiết Chiến không thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng tối thiểu an toàn rời đi vẫn không thành vấn đề. Sau đó khi cả đám thương lượng xong đối sách liền tạm thời rời đi, quay về nơi đóng quân của mình để phòng thủ chặt chẽ thêm trước.
Thiết Chiến mang theo Tô Tín trở lại Lục Phiến Môn, hỏi: "Bên Tây Bắc Đạo, ngươi tiến hành như thế nào? Có khả năng xảy ra sai lầm nào hay không?"
Láng giềng gần của Kim Trướng Hãn Quốc không chỉ có Đại Chu, mà còn có Tây Bắc Đạo. Vì vậy Thiết Chiến cũng lo lắng người Kim Trướng Hãn Quốc sẽ tiến quân từ Tây Bắc Đạo.
Tô Tín gật đầu nói: "Có thể yên tâm, những kẻ giúp đỡ Dị tộc của Tây Bắc Đạo mặc dù khẩu phục tâm không phục ta, nhưng bọn hắn lại càng không chịu phục Kim Trướng Hãn Quốc hơn. Huống hồ Kim Trướng Hãn Quốc muốn đi vào Tây Bắc, dù cho trực tiếp dùng võ lực chinh phục Tây Bắc hay là mượn đường từ Tây Bắc thì chắc chắn cũng sẽ khiến những Dị tộc Tây Bắc bất mãn và đánh trả lại, hơn nữa Đại Tuyết Sơn cũng sẽ dành cho bọn hắn một bài học “nên người”. Đứng đầu Đại Tuyết Sơn là Đạm Thai Diệt Minh có thực lực sâu không lường được, võ giả Đại Tuyết Sơn tuy rằng số lượng ít, kinh nghiệm thực chiến ít, nhưng khi tập hợp những sức mạnh này lại thì vẫn rất kinh khủng, vì vậy ta có thể khẳng định trăm phần trăm rằng thời điểm này, chỉ cần Kim Trướng Hãn Quốc không ngu ngốc thì tuyệt đối sẽ không ngấp nghé Tây Bắc Đạo, bọn người Kim Trướng Hãn Quốc có lẽ cũng biết thế.
Trong lịch sử trái lại là có mấy lần người Kim Trướng Hãn Quốc muốn mượn đường từ Tây Bắc hoặc là trực tiếp thông qua vùng Tây Bắc Đạo tiến công Trung Nguyên. Song, rất đáng tiếc, Tây Bắc Đạo vẫn luôn giữ vững độc lập, cho dù là Đại Chu cũng đừng nghĩ thống trị hoàn toàn Tây Bắc, cho nên lúc ban đầu Kim Trướng Hãn Quốc mặc dù Tây Bắc Đạo làm loạn tới khói bay bụi mù, nhưng cuối cùng chuyện mượn đường không giải quyết được gì.