Chương 1720 Tâm tư của Tề Long.
Nếu Kim Trướng Hãn Quốc muốn từ Tây Bắc tiến công Đại Chu, vậy trước hết người bọn họ phải đối mặt thật ra không phải Tô Tín, mà là Đại Tuyết Sơn cùng những Dị tộc Tây Bắc kia?! Vì vậy mảnh đất Tây Bắc này Tô Tín không lo lắng, điều chân chính Đại Chu nên lo lắng phải là nội địa Trung Nguyên. Đường biên giới Bắc Nguyên Đạo và Bắc Cương quá dài, nếu như thực lực Kim Trướng Hãn Quốc và Đại Chu ngang nhau, chắc chắn Đại Chu không thủ được đường biên giới này. Nhưng mà trước mắt những chuyện này không phải là chuyện Tô Tín nên đi quan tâm, mấy thứ này hiển nhiên sẽ có người quân đội đi giải quyết.
Thiết Chiến nói: "Lần này nếu như Kim Trướng Hãn Quốc muốn khoe khoang võ lực, chúng ta đây liền bảo hắn khoe khoang đủ thứ, thế hệ này của Đại Chu ta cũng bồi dưỡng được không ít người trẻ tuổi nổi bật, ta đây sẽ triệu hồi bọn họ về Thịnh Kinh Thành, sau đó ta và ngươi chọn lựa kỹ càng, xem xem cuối cùng nên dẫn người nào đi. À đúng rồi, bên Tây Bắc các ngươi có kha khá đệ tử trẻ tuổi nổi bật nhỉ?"
Tô Tín lắc lắc đầu nói: "Không có, ngươi biết tính cách của ta, mấy chuyện bồi dưỡng đệ tử trẻ tuổi giống chuyện này ta không có chút hứng thú nào. Tô gia có vài đệ tử cũng không tệ, chỉ có điều đám đó rèn luyện vẫn quá ít nên qua vài năm nữa có lẽ có thể lên được mặt bàn, nhưng bây giờ thì không được."
Tại vùng đất Tây Bắc Tô Tín thật sự không có ý muốn đi moi móc một ít võ giả trẻ tuổi, bởi vì vùng Tây Bắc những võ giả trẻ tuổi có thiên phú rất tốt kia phần lớn đều có xuất thân là Dị tộc Tây Bắc, trong tán tu ít càng thêm ít. Bởi thế đó giờ Tô Tín không hề làm, chỉ có gần đây hắn mới vừa ý một người tên Cung Văn Vũ, kéo hắn vào trong Thiên Tru Minh. Thiên phú của Cung Văn Vũ không tồi, hơn nữa nhìn kinh nghiệm của hắn, hiển nhiên hắn có kỳ ngộ khác, song, Tô Tín cũng không hỏi nhiều, chút kỳ ngộ có được công pháp võ kỹ kia Tô Tín cũng chướng mắt. Sau khi gia nhập Thiên Tru Minh, Cung Văn Vũ ngoài có Di Thần Hoán Huyết phụ trợ tu luyện thì còn có Huyết Hà Thần Công củng cố căn cơ, đoán chừng hắn sẽ tiến bộ rất nhanh, thậm chí nếu như tiến triển thuận lợi, trong một, hai năm mười thứ hạng đầu bảng Đăng Lâm Nhân căn bản không thành vấn đề. Lần đại hội đoạt đao này có lẽ Cung Văn Vũ cũng nhận được thiệp mời, Tô Tín trái lại là muốn nhìn trong khoảng thời gian này hắn có tiến bộ hay không.
Còn bên này Thiết Chiến muốn đi trước đến Lục Phiến Môn để triệu hồi đệ tử thế hệ tuổi trẻ tương đối nổi bật đến Thịnh Kinh Thành, Tô Tín không việc để làm, liền quay về nghỉ ngơi một lúc. Đợi đến lúc Tô Tín vừa mới trở lại phủ đệ của hắn, Tề Long liền chủ động tới cửa thăm hỏi.
Lý Phôi và Hoàng Bính Thành đều bị Tô Tín dẫn tới Tây Bắc Đạo, hiện nay tâm phúc Tô Tín trong Lục Phiến Môn cũng chỉ có một mình Tề Long, vì vậy Tô Tín vừa về đến, Tề Long lập tức tranh thủ thời gian tới cửa.
Sau hai câu hàn huyên, Tề Long liền cẩn thận từng li từng tí hỏi: "Đại nhân, lúc này người đã dời thế lực đến Tây Bắc cả rồi, không biết thuộc hạ cũng có thể đi Tây Bắc giúp ngài hay không?"
Chuyến này hắn tới tìm Tô Tín, ngoại trừ muốn bái kiến Tô đại nhân đã lâu không thấy một lần ra thì thật ra cũng muốn thử dò xét Tô Tín xem có thể chuyển hắn tới Thịnh Kinh Thành hay không. Tham lam của con người đều là vô đáy, trước kia Tề Long có nằm mơ cũng không nghĩ tới mình có thể ngồi trên vị trí như tổng bộ đầu Thịnh Kinh Thành này, chẳng qua sau khi ngồi trên vị trí này hắn lại càng muốn nhiều hơn.
Trong Lục Phiến Môn, Tô Tín chính là hậu đài của hắn, vì vậy lúc Tô Tín ở Lục Phiến Môn Tề Long căn bản sẽ không suy nghĩ nhiều. Nhưng vấn đề là bây giờ Tô Tín đã chuyển dời tất cả lực lượng đến Tây Bắc, do vậy vị trí hắn trong Thịnh Kinh Thành có lẽ sẽ lúng túng, còn nếu muốn tiến thêm một bước thì hắn cũng không biết nên đi tìm ai. Vì vậy hắn bèn nghĩ bảo Tô Tín cũng điều mình đến Tây Bắc đi, tại Tây Bắc Đạo Tô Tín chính là Tây Bắc Vương, quyền lực những thuộc hạ của Tô Tín giống như bọn hắn cũng lớn kinh người, vì vậy hắn thà rằng làm ám vệ của thuộc hạ Tô Tín đảm nhiệm phó chức hoặc là dến quân Tây Bắc làm một Phó tổng quản còn hơn tiếp tục cầu tiến mà không có lý tưởng trong Thịnh Kinh Thành này.
Tô Tín biết rõ tâm tư của hắn, e là Tề Long có chút nóng nảy, cho là mình bị sắp xếp gạt bỏ ra khỏi trung tâm quyền lực của Tô Tín. Trên thực tế Tô Tín vẫn rất coi trọng Tề Long, người này tuy rằng thực lực cũng tạm được, nhưng kể từ sau lần hắn đang đuổi giết đệ tử Từ gia bị lật thuyền trong mương, làm việc ngược lại là trở nên vô cùng cẩn thận, hơn nữa thủ đoạn cũng đủ tàn nhẫn. Vì vậy Tô Tín đã chuẩn bị kỹ càng, nếu như Lãnh Vô Ma dám chơi trò bịp bợm với hắn, thì hắn sẽ lập tức khơi cấm chế Nguyên Thần trong đầu Lãnh Vô Thần, khiến hắn trực tiếp bị tro bụi chôn vùi, để Tề Long phụ trách Thiên Tru Minh. Tên Lãnh Vô Ma kia chỉ sợ còn không biết, Tô Tín bố trí Nguyên Thần cấm chế trong đầu hắn có thể không cần mặt đối mặt mới có thể thi triển, trong cấm chế kia đã bị Tô Tín rót vào một tia sức mạnh nguyên thần của mình, chỉ cần hắn có một tia rục rịch bất thường, bên Tô Tín có thể phát hiện ngay, sau đó làm nổ triệt để. Như vậy thứ Tô Tín tổn thất cũng chỉ là một tia Nguyên Thần của bản thân mà thôi, mười ngày nửa tháng là có thể tu luyện hồi phục.