Chương 1725 Mờ ám (2)
Thực lực mấy người lên sân sau đó vẫn còn hơi kém một chút nên đều bị Tô Tín kêu ngừng, mãi đến khi tỷ thí đã tiến hành hơn phân nửa, Tô Tín mới tuyển được thêm hai người, một người đúng là Viên Thừa có quan hệ với Viên Vũ Đức, còn một người còn lại chính là Trần Hành xuất thân truy phong tuần bổ. Hai người kia coi như là có bản lĩnh thật sự.
Nhưng mà theo Tô Tín nếu so với Thiết Thần thì kém một chút. Dù sao Thiết Thần cũng là nhân vật giữ thể diện của thế hệ trẻ Thiết gia, lúc hắn chưa quật khởi có lẽ hắn không được Thiết gia ưu đãi, nhưng bây giờ hắn đã trổ hết tài năng, nếu Thiết gia vẫn mặc kệ không hỏi, đó mới là ngu ngốc. Hơn nữa nhìn thành tựu bây giờ trong Ưng Trảo Công của Thiết Thần, coi như là hắn không có qua bước Thiết Ngạo chỉ điểm thì nhất định cũng có xem qua một ít võ đạo cảm ngộ của Thiết Ngạo lưu lại. Đợi đến lúc nhân số càng ngày càng ít lúc, cuối cùng đã đến phiên Lãnh Phong kiếm Trương Nhạc Phàn có chút lo lắng bất an lúc nãy lên sân khấu.
Thật ra tuy rằng Trương Nhạc Phàn lập được công lớn trong Lục Phiến Môn nhưng thực lực của hắn lại không xuất sắc bằng mọi người ở đây, lần trước hắn lập nhiều công lao cao như vậy hoàn toàn chính là dựa vào thủ đoạn của hắn và sự can đảm cẩn trọng. Vì vậy lần này có thể trúng cử hay không, chính hắn cũng không biết. Dù sao hắn chỉ biết thực lực mình nếu so với ba người Thiết Thần, Trần Hành cùng Viên Thừa đã trúng tuyển là xa không với tới.
Song, nước đến đầu rồi, có lo lắng cũng vô dụng rồi, Trương Nhạc Phàn đi thẳng lên đài, rút trường kiếm của mình ra, một cảm giác bén nhọn lạnh lùng lập tức hiển hiện. Thanh kiếm Lãnh Phong kiếm này là khi ban đầu hắn nằm vùng ở Thu Nguyệt Môn, Chưởng môn Thu Nguyệt Môn tự mình ban cho hắn, thậm chí còn muốn thu hắn làm đệ tử quan môn, nhưng mà giang hồ và triều đình xưa nay không phải một nhà, Thu Nguyệt Môn kia vẫn bị hắn bán rẻ không chút do dự.
Lúc này, đối thủ Trương Nhạc Phàn cũng đã xuất hiện, là một nam tử trẻ tuổi tướng mạo anh tuấn cầm đoản đao trong tay. Sau khi hắn nhìn thấy Trương Nhạc Phàn, trên gương mặt lập tức lộ ra một nụ cười lạnh lùng: "Trương Nhạc Phàn, không nghĩ tới ngươi vẫn còn sống, mạng đúng là rất lớn ha, đáng để chúc mừng."
"n Tử Thành!"
Trương Nhạc Phàn nắm chặt Vô Phong kiếm trong tay, ánh mắt lộ ra một tia dữ tợn như muốn giết người.
Người đời chỉ biết ba tháng trước hắn lập được công lao lớn, nhưng chỉ có chính hắn mới biết thật ra chuyện khiến hắn đi Thu Nguyệt Môn nằm vùng căn bản không phải là người lãnh đạo của hắn điều hắn đi, mà là bị kẻ trước mắt cố ý hãm hại mà đi! Phải biết rằng môn chủ của Thu Nguyệt Môn có thực lực Hóa Thần cảnh, phái một võ giả cảnh giới Tiên Thiên như Trương Nhạc Phàn đi thì cũng được, nhưng tác dụng càng cao hơn nữa của hắn là thu thập tình báo, kết quả phía trên lại muốn yêu cầu hắn làm suy yếu thực lực Thu Nguyệt Môn, cái này rõ ràng chính là một cái nhiệm vụ bất khả thi, thậm chí là muốn bẫy Trương Nhạc Phàn vào chỗ chết!
Nếu hắn muốn đi hoàn thành nhiệm vụ vậy thì ắt phải lâm vào cảnh nguy hiểm, mà nếu hắn không hoàn thành, hoặc là hắn trở lại Lục Phiến Môn chịu phạt, hoặc là cả đời hắn vùi ở Thu Nguyệt Môn kia. Và lý do lãnh đạo của hắn ra quyết định như vậy cũng rất đơn giản, là bởi vì hắn đắc tội tên n Tử Thành trước mắt này!
n Tử Thành không phải là truy phong tuần bổ, hắn là tập sự mật thám, nhưng thúc phụ hắn chính là tổng bộ đầu tập sự tiếng tăm lừng lẫy trong Lục Phiến Môn - Tiếu Diện Diêm La. n Vô Thường chắc chắn là người hoạt động nhiều năm trong Lục Phiến Môn, có bối phận ngang với Thiết Chiến, thậm chí trước kia hắn cũng từng tranh đoạt vị trí Tứ Đại Thần Bổ với Tô Tín. Tuy rằng cuối cùng n Vô Thường đã thất bại, nhưng địa vị hắn ở Lục Phiến Môn cũng gần với Tứ Đại Thần Bổ.
Lãnh đạo trực tiếp của Trương Nhạc Phàn chỉ là tổng bộ đầu mới truy phong, chỉ có thực lực Hóa Thần Cảnh, n Tử Thành lợi dụng quan hệ với n Vô Thường muốn hãm hại hắn trái lại là rất đơn giản. Lần này Trương Nhạc Phàn hao hết thủ đoạn vượt qua nguy hiểm còn lập được đại công, nhưng hắn biết rõ, chỉ cần có n Tử Thành ở đây, loại nhiệm vụ giết người không thấy máu này hắn vẫn có khả năng sẽ nhận thêm rất nhiều. Vì vậy Trương Nhạc Phàn nắm chặt kiếm trong tay, lộ ra ý muốn giết người lạnh lẽo với n Tử Thành. Chẳng qua hắn vẫn chưa bị phẫn nộ che mờ lý trí, hắn biết rõ nơi đây là đâu.
Tuy rằng lúc trước Tô đại nhân đã nói, thắng đứng, thua nằm, nhưng vấn đề là tất cả mọi người đều thuộc mạch của triều đình, ngươi ra tay với đồng liêu tàn nhẫn như thế, bảo người khác, bảo các vị đại nhân nhìn ngươi thế nào?
Vì vậy lúc nãy khi Thiết Thần ra tay rõ ràng có thể trong ba chiêu là đánh bại địch, nhưng phải kéo dài tới mười chiêu, chỉ bóp nát hai tay của đối phương, dưỡng mấy tháng là khỏe rồi.
Đối diện với nụ cười khinh thường của n Tử Thành, bây giờ trên đài có thể có thêm ba vị đại nhân vật nhìn xem, hắn cũng không nên làm quá đáng, vì vậy n Tử Thành cười khẩy một tiếng, vừa rút đao liền xông lại về phía Trương Nhạc Phàn.