← Quay lại trang sách

Chương 1726 Mờ ám (3)

Những cử chỉ mờ ám giữa bọn hắn hiển nhiên không thể gạt được đám người Tô Tín đang ở trên bục, bọn họ đều là người từng trải rồi, loại thủ đoạn tranh đấu gay gắt này có ai mà chưa thấy qua mấy lần? Chẳng qua là đám bọn hắn không nói thêm gì, loại chuyện này mọi người biết là được rồi, nơi có người thì có giang hồ, muốn có cái nơi chỉ có hòa thuận, hòa bình căn bản chính là chuyện không thể nào, chỉ cần bọn hắn biết đúng mực là được.

Và lúc này, trong sân. n Tử Thành ngang tài ngang sức đang đấu với Trương Nhạc Phàn, hai người bọn họ đều là thực lực Tiên Thiên Thần Cung cảnh, chỉ có điều kinh nghiệm chiến đấu của Trương Nhạc Phàn nếu so với n Tử Thành thì cao hơn một chút. Mà thúc phụ n Tử Thành kia chính là n Vô Thường, n Vô Thường kia dù sao cũng là võ giả Hòa Hợp Thần Cảnh, truyền thừa trong tay cũng cực kỳ không tầm thường, có hắn dốc lòng dạy bảo nên về mặt võ đạo n Tử Thành vượt trước Trương Nhạc Phàn một bậc.

Song vào lúc này, trong mắt n Tử Thành kia bỗng nhiên lộ ra một tia lạnh lùng. Dao ngắn trong tay hắn dao động một cái, cố ý làm trật hướng trường kiếm trong tay Trương Nhạc Phàn một tí, nhưng thân hình của mình thì chợt lóe, không ngờ phô bày thân mình dưới kiếm Trương Nhạc Phàn. Mà cùng lúc đó hắn hô lớn: "Dừng tay! Trương huynh dừng tay, tại hạ nhận thua!"

Sắc mặt Trương Nhạc Phàn lập tức thay đổi, nhưng lúc này đã không còn kịp rồi, hắn vốn không nghĩ tới n Tử Thành sẽ để lộ cơ thể như vậy, do thế một kích của hắn đều là dùng toàn lực ra tay nên hiện tại muốn thu hồi căn bản đã không còn kịp nữa. Vì vậy hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn trường kiếm kia đâm vào phần bụng của n Tử Thành, chỉ kém nửa tấc nữa là đâm vào giữa đan điền của hắn rồi!

n Tử Thành bụm lấy miệng vết thương, sắc mặt trắng bệch hô lớn: "Trương Nhạc Phàn! Chúng ta dầu gì cũng là đồng liêu, không nghĩ tới ngươi thế mà độc ác như vậy, một cuộc tỷ thí thôi mà muốn phế võ công của ta, ngươi không phải là muốn đi tham gia đại hội đoạt đao kia sao? Được, ta nhận thua, tặng cho ngươi đó, có được chưa?”

Mọi người ở đây lập tức xôn xao, sắc mặt nhìn về phía Trương Nhạc Phàn cũng thay đổi. Dám trước mặt ba vị cường giả Dương Thần Cảnh ra đòn hiểm, người này đã xong. Nhưng mà ở đây cũng có mấy người nhìn ra chỗ không hợp lý, ví dụ như đám người Trần Mãn Thương và Thiết Thần. Tuy rằng bọn hắn không biết thực lực n Tử Thành, nhưng loại sai lầm này người như n Tử Thành tuyệt đối sẽ không phạm phải, vì vậy lần này nhất định là hắn âm thầm giở trò. Song, dù đã nhìn ra nhưng bọn hắn cũng không nói, dù sao bọn hắn không thân chẳng quen với Trương Nhạc Phàn nên bọn hắn cũng sẽ không đứng ra giúp Trương Nhạc Phàn.

n Tử Thành vẫn còn đang la hét, ra vẻ ấm ức. Lần này hắn cũng tàn nhẫn, nhất định phải triệt tiêu Trương Nhạc Phàn. Hắn cho rằng lấy thực lực của mình tham gia đại hội đoạt đao kia nhất định là không đủ tư cách, vì vậy hắn dứt khoát chọn lấy bản thân làm mồi nhử, hãm hại Trương Nhạc Phàn, trừ khử hoàn toàn đối phương. Chỉ có điều một bước này của hắn cũng hết sức hung hiểm, nếu như lỡ có một xíu sai lầm, kiếm kia xuống thêm nửa tấc vậy hắn thật sự sẽ bị phế. Diễn xuất tàn nhẫn lần này của hắn ngược lại là có vài phần giông giống thúc phụ Tiếu Diện Diêm La n Vô Thường của hắn, đối xử với người khác tàn nhẫn, đối xử với chính mình càng tàn nhẫn hơn.

Chẳng qua n Tử Thành tàn nhẫn thì tàn nhẫn, nhưng hắn vẫn thiếu cái nhìn đại cục, hắn hoàn toàn không biết đại hội đoạt đao này mang ý nghĩa như thế nào, nếu hắn biết thì hôm nay hắn sẽ không làm ra hành vi như vậy rồi.

Tô Tín đứng dậy, dùng ánh mắt không chút cảm xúc nhìn n Tử Thành, nói: "Ngươi thật sự cho là ba người bọn ta là mù rồi hay sao? Lại dám trong âm thầm làm ra hành động mờ ám tới bậc này!"

Nghe xong lời này, mặt n Tử Thành liền lộ ra vẻ bối rối, hắn vội vàng nói: "Tô đại nhân, ngươi đã hiểu lầm, mới vừa rồi ta thật sự sơ suất, nhưng ta cũng không nghĩ tới Trương Nhạc Phàn sẽ ra tay tàn nhẫn như vậy, muốn phế bỏ võ công của ta!"

Nhìn thấy tới tận lúc này mà hắn vẫn nói xạo, trong mắt Tô Tín lập tức lộ ra vẻ lạnh lùng, quát to một tiếng, nói: "Câm miệng cho ta!"

Ánh mắt Tô Tín nhìn về phía n Tử Thành tràn đầy vẻ chán ghét, hắn không phản đối thuộc hạ minh tranh ám đấu, nhưng nếu có người tính kế trên đầu của hắn, muốn xem hắn làm dao găm để sử dụng, điểm ấy Tô Tín tuyệt đối không thể nào dễ dàng tha thứ được!

Thiết Chiến và Lâm Tông Việt ở bên cũng cùng biểu cảm, hiển nhiên bọn hắn đối với việc này cũng cực kỳ phẫn nộ.

Tô Tín nhìn n Tử Thành, giọng điệu lạnh lùng, hắn nói: "Khi còn đang trong Lục Phiến Môn, ta không mong các ngươi có thể yêu thương lẫn nhau, nhưng tối thiểu các ngươi cũng phải có thể giao phía sau lưng mình cho đối phương mới được. Kết quả nhìn cái dáng vẻ hiện tại của các ngươi mà xem, dám ngang nhiên nội đấu ngay nơi này, quả thực là không biết tốt xấu! Con sâu làm rầu nồi canh nhất định phải dọn dẹp! Người tới! Kéo n Tử Thành xuống phế bỏ võ công cho ta! Ngươi không phải vu hãm Trương Nhạc Phàn ra tay tàn nhẫn muốn phế đi võ công của ngươi sao? Tốt lắm, hôm nay ta sẽ thành toàn cho ngươi!"